Mục lục
Cô Dâu Thứ Mười Của Quỷ Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Long quản gia.” Tiểu Đào hơi hơi hạ thấp người, thực thức thời lui đi ra ngoài.

“Không có chuyện gì? Ta là đang trêu Tiểu Đào rất vui.” Vân Phi Tuyết ngừng cười nói.

“Ta còn nghĩ đến, ngươi là bởi vì đem Tề Mẹ đánh thành mặt đầu heo như vậy, nên mới cao hứng đâu.” Long Phi khóe môi cũng gợi lên một chút tươi cười, nhưng không có ý tứ trách cứ nàng.

“Mặt đầu heo mặt, Long Phi, ngươi cũng thực hài hước.” Vân Phi Tuyết cười khẽ một chút, theo dõi hắn hỏi: “Bất quá, ta cũng rất kỳ quái, nhìn dáng vẻ của ngươi, giống như có điểm vui sướng khi người ta gặp họa, nếu biết nàng ức hiếp người khác, ngươi vì cái gì mặc kệ? Tùy ý nàng ở vương phủ làm xằng làm bậy?”

“Không phải ta mặc kệ, mà là thân thế của nàng có chút đặc biệt, chỉ cần nàng không làm gì quá đáng, cũng sẽ mặc kệ nàng. Long Phi ảm đạm cười một chút, giải thích nói.

“Kia nàng là thân phận gì?” Vân Phi Tuyết tò mò hỏi, cư nhiên có thể làm cho Tiêu Nam Hiên nhắm mắt làm ngơ.

“Nàng là nha hoàn bên người hầu hạ mẫu phi của Vương gia.” Long Phi thản nhiên nói đến.

“Ra là thân phận? Nàng là có thể ở trong vương phủ muốn làm gì thì làm?” Vân Phi Tuyết quả thực muốn té xỉu, này cũng quá là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng rồi đi.

“Đương nhiên không phải chỉ là như vậy, có một số việc ngươi không biết.” Long Phi mâu trung đột nhiên hiện lên một ít khác thường, hắn đương nhiên cũng sẽ không nói cho nàng nghe.

Vân Phi Tuyết nhíu mi, đoán không ra là chuyện gì? Đột nhiên nghĩ đến vết sẹo xấu xí trên mặt Tiêu Nam Hiên, chẳng lẽ cùng cái này có liên quan, vừa muốn mở miệng hỏi, Long Phi liền chuyển đề tài, tựa hồ không nghĩ đàm luận chuyện này nữa.

“Phi Tuyết, ta càng thật không ngờ ngươi diễn trò inh như thế.” Hắn khóe môi mỉm cười, rất thú vị nhìn nàng.

Vân Phi Tuyết chớp mắt, thần bí cười nói: “Này có tính là cái gì? Ngươi không biết có chuyện còn khá hơn? Ta là chưa bằng bảy mươi hai phép biến hóa của Tôn Ngộ Không?”

“Tôn Ngộ Không?” Long Phi sửng sốt, sau đó hỏi:“Là ai?” Hắn giống như không có nghe nói qua có nhân vật lợi hại như vậy.

“Chính là một người rất lợi hại, ta so với hắn còn chưa là gì đâu.” Vân Phi Tuyết bịa chuyện nói, dù sao hắn cũng không biết.

“Úc, phải không?” Long Phi rất có hứng thú, mâu quang vui vẻ nhìn chằm chằm nàng đến: “Kia Phi Tuyết còn có chuyện gì ta không biết?”

“Rất nhiều.” Vân Phi Tuyết cười nói, tỷ như thân phận quỷ dị của nàng. Dù sao nàng cũng sẽ không nói cho hắn.

“Tỷ như….” Long phi hỏi.

“Tỷ như.” Vân Phi Tuyết ánh mắt đột nhiên chuyển động một chút, nhịn không được muốn trêu đùa một chút hắn, chậm rãi tới gần hắn, mặt mày ẩn tình nhìn hắn, khẽ nhếch môi nói: “Tỷ như ta thích ngươi.” Trong lòng âm thầm chờ mong, nhìn hắn mặt đỏ ngượng ngùng, hẳn là có chút vui vẻ đi.

“Ha ha, đừng náo loạn.” Long Phi lại chính là cười khẽ một chút, sắc mặt đều không có biến đổi, ngón tay chỉ cái mũi của nàng khinh quát một chút.

“Ngươi như thế nào biết ta náo loạn, ta thật sự nghiêm túc.” Bị hắn liếc mắt một cái nhìn thấu, Vân Phi Tuyết trong lòng thật sự có chút khó chịu, nói như thế nào, nàng cũng có mấy ngàn năm trí tuệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK