Mục lục
Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi tối hôm đó khi về đến nhà, tất cả mọi người đều mệt mỏi, nhưng lại rất vui vẻ.



Điều này cho thấy sự nghiệp của Nhược Vi rất thành công. Nhiều năm về sau, cửa tiệm này chính là cột mốc, là trung tâm, nhờ đó mà mở thêm nhiều chi nhánh khắp nơi trên cả nước.



Cơm tối hôm đó làm rất đơn giản, cũng bởi vì hôm nay mọi người đã quá mệt mỏi. Nhược Vi quyết định chờ dịp bận rôn này qua đi sẽ bồi thường lại mọi người.



Sau bữa cơm tối, mọi người chỉ tắm sơ rồi đi nghỉ ngơi. Còn Nhược Vi thì đem tiền hôm nay kiếm được về gian phòng của mình.



Nhược Vi vào phòng, đóng kín cửa, rồi đi vào không gian. Đoạn thời gian gần đây Nhược Vi không có đi đến không gian. Trong nhà mới tới thêm mấy người, cẩn thận một chút vẫn hơn.



Lúc trước do bận chuyện chuẩn bị cho mùa Trung Thu rồi chuyện làm bánh Trung Thu nên cũng không có nhiều thời gian, buổi tối thì phải nghỉ ngơi sớm. Tóm lại Nhược Vi rất là bận rộn.



Cũng như mọi khi, vừa bước vào không gian, nàng sẽ xem tình hình phát triển của ruộng lúa, rồi nhìn vườn dược liệu. Sau khi dò xét xong một lần thì mới đi vào trong căn phòng nhỏ.



Nhược Vi cảm thấy bên trong không gian giống như có chút biến hóa nhỏ, linh khí hình như càng thêm nồng. Nhược Vi thấy đây là một hiện tượng tốt nên cũng không có chú ý quá nhiều.



Vào phòng nhỏ, đem hộp gỗ đựng tiền đặt ở trên bàn trong phòng ngủ. Nhược Vi không thể chờ tới khi mở nắp hộp, lúc nàng ôm cái hộp đã cảm thấy bên trong có không ít tiền, rất có sức nặng.



Vừa mở hộp ra nhìn, hai mắt Nhược Vi nhất thời trừng thật to... Oa... Xem ra so với nàng nghĩ còn nhiều hơn một chút.



Sau đó đem toàn bộ tiền trong hộp đổ xuống giường, Nhược Vi đếm từng chút từng chút, loại cảm giác này là thích nhất rồi. Vốn là nàng có chút buồn ngủ, ngay lúc này liền hoàn toàn không còn, mà lại cảm thấy tinh thần phấn chấn.



Nhược Vi đem bạc vụn, tiền đồng chia ra để mỗi bên một đống. Nàng đếm đủ một ngàn văn tiền đồng thì xâu thành một chuỗi.



Một lúc lâu sau, trên giường bày vài đống đồ, Nhược Vi nhìn đến hai mắt sáng lên.



Tổng cộng có 50 xâu một ngàn văn, bạc vụn thì có chừng hai mươi lượng, hai mươi thỏi bạc. Trong ngực nàng còn ngân phiếu ba trăm lượng do các gia đình giàu có đưa. Vậy hôm nay buôn bán lời...



Nhược Vi tính toán một chút, trừ đi tiền vốn còn lại hơn ba trăm lượng bạc. Nhược Vi ôm bạc ngủ một đêm, trong mộng đều là núi vàng núi bạc.



Sáng ngày thứ hai, vào thời điểm rời giường, Nhược Vi cảm thấy luyện võ cũng không có mệt thảm, toàn thân đau nhức.



Bởi vì hôm nay phải đi trấn trên nên tất cả mọi người đều dậy rất sớm. Đào Đào cũng đã rời giường, Thụy ca vì muốn đi đến trường nên cũng dậy rất sớm. Nhược Vi cảm thấy bội phục những người cổ nhân cần cù này.



Nàng nhớ ở kiếp trước, không biết phải rèn luyện bao lâu mới có cái kết quả như hiện tại này. Còn Thụy ca, chỉ là một đứa trẻ, mà mỗi ngày rời giường đều rất đúng giờ, y như cái đồng hồ báo thức, khiến Nhược Vi ước ao ghen tị á.



Nhược Vi lên kế hoạch bán bánh Trung Thu trong ba ngày. Sau đó đem cửa hàng đổi mới, nàng và Liễu thẩm sẽ ở nhà thử làm một ít điểm tâm, đồ ngọt.



Mặc dù nói tiết Trung Thu chỉ có một mùa, nhưng không bán không được.



Đổi mới tốt thì dù có mở lại cũng giống như nhau. Ngược lại còn có thể đưa tới lòng hiếu kỳ cùa khách hàng. Đến lúc khai trương, chỉ cần trong tiệm có được sản phẩm tốt là được.



Mấy ngày nay, Vĩnh An trấn nổi lên chủ đề: Ai, huynh đệ, ngươi ăn bánh Trung Thu của Vi các chưa, ngày hôm qua lão bà ta mua một cân về ăn, ai u, bánh đó ăn ngon lắm...



Tình huống của Vi các hai ngày sau cũng rất tốt. Điều này làm Nhược Vi thật vui mừng.



Những vật kiện nhỏ làm bằng trúc, mấy ngày nay cũng đưa xong rồi, rất được phái nữ hoan nghênh.



Trong thoáng chốc, Vi các trở thành chủ đề trung tâm của trấn trên. Các cửa hàng bên cạnh Vi các cũng buôn bán khá hơn. Bình thường việc buôn bán ở con đường này so với đường phố chính lúc nào cũng kém hơn một chút.



Nhưng mấy ngày nay, nhờ có Vi các mà việc buôn bán so với phố chính còn tốt hơn. Vô hình chung, Vi các đã biến con đường này thành con đường buôn bán. Cũng vì Vi các đem đến cho họ chuyện tốt đẹp như vậy, nên các lão bản ở con đường này đều rất cảm kích lão bản giấu mặt của Vi các. Đối với bên ngoài, Nhược Vi chưa nói mình là lão bản, bởi hiện tại thời cơ còn chưa tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK