• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Vi Trần say rượu

Ngồi giữa một nhóm giáo sư giảng viên mặt mày nghiêm túc, Hạ Triêm cảm thấy lần này nên được đưa top ba trải nghiệm lùng túng nhất trong cuộc đời mình.

Thứ nhất và thứ hai lần lượt là: gọi video vào lúc bạn trai đang làm việc và gọi video còn nhất định yêu cầu anh ấy quay camera lại.

Dù cho Từ Vi Trần ngồi bên cạnh cậu cũng không thể làm giảm bớt tâm trạng lo lắng của cậu, thậm chí cậu còn khá hoài nghi mình sẽ bị xách ra bất cứ lúc nào để kể lại toàn bộ sự việc như ngồi cùng bàn ăn cơm với người lớn vào dịp Tết.

Hạ Triêm ngày thường giỏi giao tiếp, nhưng không quen ở cùng với người lớn, nhất là những người ở đây đều là phần tử trí thức cao, còn cậu là một tên du thủ du thực thi được hạng nhất từ dưới đếm lên, cậu càng nhìn càng cảm thấy ánh mắt của họ đều vô cùng... vô cùng đau đớn?

Cậu chọc Từ Vi Trần: "Em có cần nói gì không anh? Cứ ngồi thế này thì xí hổ quá..."

Từ Vi Trần lặng lẽ nắm bàn tay đặt dưới bàn của cậu, "Để tôi nói là được rồi, lát nữa đồ ăn lên em cứ im lặng dùng bữa thôi."

Hắn đã nói như vậy, tất nhiên Hạ Triêm nghe hắn.

Sau khi các món ăn gần như đã được mang lên đầy đủ, Hạ Triêm thấy họ đã động đũa thì cậu mới bắt đầu gắp rau, thỉnh thoảng còn gắp một ít cho Từ Vi Trần để tạo nên ảo tưởng rằng mình hiền lương thục đức, để nhận được sự ưu ái của các thầy cô, sau đó khi dạy cậu, sẽ nể mặt giáo sư Từ mà cho cậu thêm điểm.

Từ Vi Trần lên tiếng, nâng ly rượu với mọi người đang có mặt, Hạ Triêm thấy thế bèn nhả miếng sườn trong miệng ra, cũng bưng ly rượu ra dáng đứng dậy.

"Cảm ơn các vị dành thời gian trong lịch trình bận rộn của mình để đến đây, trước tiên kính các vị một ly."

Hôm nay uống rượu vang đỏ, Hạ Triêm ban đầu cho rằng cậu phải cùng bưng ly uống với Từ Vi Trần, nhưng sau khi uống xong ly của mình, Từ Vi Trần đã lấy ly của cậu.

Hắn đổi cho cậu một ly nước cam, "Em không uống được rượu vang, uống nước trái cây đi."

Mặc dù đã đổi nhưng Từ Vi Trần vẫn uống phần rượu của Hạ Triêm vì lễ nghi, sau đó mười mấy thầy cô từng người luân phiên nâng ly chúc mừng, Từ Vi Trần cũng tiếp tục uống thay cậu phần rượu của hai người.

Kết quả có thể tưởng tượng, Từ Vi Trần uống nhiều rồi.

Hạ Triêm đỡ hắn ra khỏi khách sạn, cậu gọi tài xế, nhét Từ Vi Trần say khướt vào ghế xe sau.

Đây vẫn là lần đầu tiên cậu thấy Từ Vi Trần như vậy, tửu lượng của hắn rất tốt, không phải với tình huống hôm nay thì sẽ không thể nào rót say hắn, Hạ Triêm cảm thấy mới lạ, không nhịn được trêu hắn: "Từ Vi Trần Trần, anh sao vậy?"

Từ Vi Trần dựa vào vai Hạ Triêm, tóc tai rối bù, sợi tóc hơi dài che đi đôi mắt, trông thật mỏng manh.

Hắn chui vào lòng Hạ Triêm, ôm eo cậu nói: "Hạ Triêm Triêm ơi, tôi uống nhiều quá rồi."

Hạ Triêm thấy buồn cười, "Anh cũng có lúc uống nhiều sao, giáo sư Từ?"

"Hạ Triêm Triêm, tôi muốn hôn em." Từ Vi Trần đột nhiên nói.

"Khụ khụ, tài xế vẫn còn ở đây, tém tém đi."

Hạ Triêm nói vậy, tài xế tiếp lời: "Hai cậu muốn làm gì thì làm, đừng để ý đến tôi, chúng tôi đều là tài xế chuyên nghiệp, sẽ không xâm phạm việc riêng tư của khách hàng."

Tài xế vừa dứt lời, Từ Vi Trần đã đè Hạ Triêm lên ghế ô tô, hôn cậu một cách cuồng nhiệt.

Hạ Triêm cũng không có tiết tháo gì cho cam, ôm cổ hắn và hôn đáp lại. Bởi vì rượu nên đôi môi Từ Vi Trần hôm nay vô cùng nóng bỏng, khiến cho nhiệt độ trong cơ thể cậu cũng nhanh chóng tăng lên, hai người suýt chút nữa đã hôn đến mất kiểm soát, may là Hạ Triêm vẫn còn giữ một chút lý trí, đẩy Từ Vi Trần ra khi hắn thò tay vào trong quần cậu.

Từ Vi Trần có vẻ tủi thân, "Hạ Triêm Triêm, em không yêu tôi."

Hạ Triêm làm dịu lại hơi thở gấp của mình, thấp giọng nói: "Đừng n*ng vội vậy mà, trở về rồi làm tiếp ha."

Đêm nay Từ Vi Trần cực kỳ nhiệt tình, mặc dù bình thường khi làm tình hắn cũng miệt mài ra sức, nhưng hôm nay còn điên cuồng hơn thế.

Miệng nhỏ của Hạ Triêm đã bị ** hơi sưng, Từ Vi Trần không những không chậm lại mà còn lấy một cái trứng rung từ trong ngăn kéo ra, vừa ** Hạ Triêm vừa lấy ngón tay mở rộng cho cậu, mạnh bạo nhét vào trứng rung vào.

Từ Vi Trần vốn đã rất lớn, trong khi ra vào đã banh lỗ sau của Hạ Triêm đến mức tối đa, nhét thêm một quả trứng rung vào thực sự suýt banh rách miệng nhỏ của cậu.

Hạ Triêm gào lên đau đớn, cánh tay ôm cổ hắn bất giác để lại vài vết cào sau lưng hắn.

"Từ Vi Trần ơi, anh nhẹ chút đi... Em đau..."

"Không đau không đau..." Từ Vi Trần an ủi cậu bằng cách hôn nhẹ lên vầng trán đẫm mồ hôi của cậu, "Lỗ dâm nhỏ của Hạ Triêm Triêm cái gì cũng ăn được."

Hắn đẩy mạnh dương v*t vào trong, đưa trứng rung vào sâu trong lỗ nhỏ, Hạ Triêm thực sự rất đau, nước mắt lăn dài theo khóe mắt.

"Từ Vi Trần... anh không thương em gì hết..."

"Sao vậy được, tôi thương Hạ Triêm Triêm nhất."

Từ Vi Trần nhẹ nhàng ra vào trong cơ thể cậu, ma sát trứng rung vào vách thịt của cậu, khiến Hạ Triêm dần dần cảm nhận được sung sướng khác lạ bên cạnh sự đau đớn.

Hạ Triêm khịt mũi, "Anh động nữa đi, hình như có chút thoải mái..."

Từ Vi Trần nở nụ cười, "Tôi đã nói lỗ dâm nhỏ của Hạ Triêm Triêm cái gì cũng ăn được mà."

Hắn với tay lấy điện thoại ở đầu giường, dứt khoát chỉnh chế độ rung hết cỡ.

Lần này không chỉ Hạ Triêm mà đến cả hắn cũng thở dốc, rung động của trứng rung với sự hấp thụ mạnh mẽ của huyệt thịt đã đồng thời truyền đến dương v*t của hắn, tầng tầng khoái cảm chồng chất khiến da đầu hắn gần như tê dại.

Tiếng rên rỉ của Hạ Triêm lộn xộn, trong miệng kêu lung tung: "A a a thật thoải mái... Nhanh quá a... Bị rung chết mất thôi... Sao lại phê thế này a ưm..."

Từ Vi Trần bắt đầu giã hùng hục, kích thích điểm n*ng nhất của Hạ Triêm cùng với chấn động kịch liệt của trứng rung, nắc cả người cậu run lên theo tần số rung động, lỗ nhỏ bị giã đến mức trào nước "òm ọp", bắn nước tung tóe theo sự ra vào của dương v*t của Từ Vi Trần, ga giường dưới người đã bị thấm ướt một mảng lớn.

Từ Vi Trần vẫn còn chút men say, động tác làm tình vô tình hung ác, mỗi một cú nắc đều suýt ** Hạ Triêm ngất đi, Hạ Triêm không chịu nổi, run rẩy bắn tinh.

Đây đã là lần thứ ba trong đêm nay, Hạ Triêm bị khoái cảm liên tục và mãnh liệt làm cho cả người co giật, lỗ thịt mút vào dương v*t Từ Vi Trần với tốc độ cực nhanh, cao trào vẫn còn tiếp tục, kích thích cũng không dừng lại, cậu kêu khóc: "Từ Vi Trần, anh ** nhanh quá a... Em không được... Đừng ** em... A a a a thật sự không được... Sắp bị đại dương v*t ** chết rồi..."

Từ Vi Trần hoàn toàn không cho cậu cơ hội nghỉ ngơi, giã càng lúc càng nhanh, sau một đợt ** hì hục điên cuồng rốt cục hắn cũng thoáng chậm lại, mỗi lần đều rút ra cho đến khi chỉ còn mỗi đầu khấc trong lỗ đít của Hạ Triêm, sau đó sẽ đột nhiên cắm vào tận cùng, mỗi khi đâm vào sẽ gọi một lần tên cậu.

"Hạ Triêm Triêm... Hạ Triêm Triêm... Hạ Triêm Triêm... Bị tôi ** có sướng không?"

Hạ Triêm bị hắn làm cho hình thành một loại phản xạ, chỉ cần vừa nghe thấy Từ Vi Trần gọi tên mình thì toàn thân sẽ không khỏi run lên, khóc thút thít rên rỉ: "Sướng lắm... ưm... sướng lắm..."

Cứ như vậy một lúc, Từ Vi Trần lại lần nữa tăng nhanh tần suất rút ra cắm vào, càng lúc càng nhanh càng ngày càng sâu, kích thích Hạ Triêm lại cao giọng gào khóc, cậu bị kích thích đến mức toàn thân trở thành điểm G, bàn tay của Từ Vi Trần mơn trớn từng nơi trên người cậu, cậu run rẩy theo hắn, trứng rung trong cơ thể trượt đến chỗ sâu nhất, vừa vặn chạm vào điểm G, Từ Vi Trần đâm chọc khiến quả trứng rung đâm sâu vào chỗ đó, Hạ Triêm không chịu nổi, cậu sung sướng quá đỗi, thật sự sắp không xong rồi.

"A a a a Từ Vi Trần... Quá nhanh em không chịu nổi... Không chịu nổi thật mà... Anh mau bắn cho em..."

Từ Vi Trần sục mạnh vài lần trên dương v*t của cậu, hạ thân đồng thời giã vào lỗ đít một cách bất chấp, bắn vào cơ thể Hạ Triêm. Hạ Triêm rùng mình vì tinh dịch nóng hổi của hắn, bản thân cũng bắn ra.

Trong quá trình xuất tinh, toàn thân cậu mất sức, đầu óc hỗn loạn, nhưng dương v*t vừa bắn xong của Từ Vi Trần vẫn chưa mềm xuống mà tiếp tục đỉnh vào điểm nhạy cảm của cậu, trứng rung cũng không dừng, cao trào của cậu kéo dài vô hạn, Hạ Triêm bắn tinh xong thì đầu óc mê mang, cứ thế ngất đi.

Nhưng dương v*t của cậu sau khi bắn xong vẫn không kết thúc, trong lúc chủ nhân bất tỉnh đã tí tách rỉ nước tiểu, toàn bộ nước tiểu chảy hết ra trên giường.

Từ Vi Trần không vội rút ra, mà trước tiên lấy điện thoại ra chụp lại hình ảnh quý giá này, sau khi chụp đủ, hắn mới cúi người hôn lên dương v*t của Hạ Triêm, ghé vào tai cậu nói: "Hạ Triêm, tôi yêu em."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK