Mục lục
Anh Sẽ Là Người Duy Nhất Có Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cả ba người Khải Trạch và hai anh em Hạ Thúc cùng bàn bạc vấn đề gì đó rất lâu, Hạ Thúc sau đó liền đặt vé máy bay sang Việt Nam, còn Xuân Muội lén lút hẹn gặp dì quản gia nhà Thiên Minh, Khải Trạch bên này anh ta đang bí mật đến sở cảnh sát sau đó điều tra hành tung của bên Dương Quãng và Thiên Minh.

Nhật Bản đang trong khoảng thời gian e ấp mình hoà vào sự ấm áp dịu dàng của mùa Xuân, từng cánh hoa anh đào nở rộ phủ hồng cả một vùng,trước đây Giai Mẫn và Thiên Minh từng qua đây du lịch một lần, lần đó Thiên Minh dụ ý muốn cho cô ra mắt em trai anh Thiên Lượng nhưng người em này có vẻ không được đồng tâm hảo ý với anh trai mình cho lắm, khi hai người họ vừa đặt chân xuống sân bay thì anh ta đã đi sang nơi khác làm ăn.

Từ xa xưa, vào thời điểm hoa nở rộ, ở Nhật Bản có văn hóa “Hanami” (ngắm hoa) vừa ăn uống, vừa thưởng thức rượu sake dưới gốc cây anh đào, vì vậy có rất nhiều người tập trung ở đây như gia đình, bạn bè, đồng nghiệp ngắm hoa, Tiểu Ly đã dẫn Thạch Anh hẹn hò ngắm hoa, Giai Mẫn tất nhiên sẽ không đi cùng làm kì đà cảng mũi.

Nhớ độ mấy năm về trước, lúc đó cô và anh vẫn đang còn ở trong những năm đầu của hôn nhân, nhặt từng cánh hoa rơi trên mặt đất anh đem tất cả bỏ vào tình yêu của hai người để nó có thêm sắc màu tươi mới, hôm đó ngồi trên thảm cỏ xanh một hộp bánh táo đỏ, hai chai rượu sake hai trái tim cùng hoà quyện vào nhau thưởng thức vị ngọt tình yêu say đắm.

Cô đang nhớ mọi khoảnh khắc về anh, mặc dù đã xa nhau nhưng cô luôn nhớ về anh mọi lúc, nổi nhớ này giúp trái tim cô thêm ấm áp giữa cái lạnh lẽo của sự cô đơn.

Ở trong nhà giam kia, Thiên Minh cũng đang nhớ nhung về cô, nhưng anh nhớ cô trong sự đau đớn giằng xé tim gan, anh nhớ cố đến điên dại, lần nào nhớ về cô lòng ngực anh điều rỉ máu mà đau đớn thay mỗi giây mỗi phút anh điều nhớ cô.

“ Ngài Kane, để ý cô gái đó rồi à?”
“ Ừ”
“ Cô ấy là một trong ba người từ chối công việc của chúng ta hôm trước đó”.

“ Vậy anh đi trước đi, tôi ở lại đây có việc”.

Quản lý Kata người hôm trước là chủ trì trong buổi phỏng vấn như đã ngầm hiểu, anh bước chân về phía chiếc Rolls Royce kia lăn bánh rồi vụt mất.


Kane sải bước chân của mình về phí Giai Mẫn.

“ Cô đến ngắm hoa anh đào một mình à?”
Ngước nhìn bóng dáng to cao kia Giai Mẫn hơi tò mò.

“ Vâng, nhưng anh là ai?”
“ Tôi cũng như cô chỉ đến ngắm hoa một mình, không biết cô có ngắm cùng tôi không?”
“ Thưa anh, tôi đến đây để ngắm hoa một mình vì có lý do riêng, xin phép tôi từ chối ý tốt của anh”
Giai Mẫn đáp lời xong quay sang tiếp tục uống thêm ngụm rượu, cô chẳng buồn quan tâm gì đến người đó nữa.

Kane chỉ cười rồi ngồi xuống ghế đá bên cạnh ngắm nhìn cô.

Cảm nhận được ngụ ý của người kế bên, Giai Mẫn tỏ vẻ hơi sợ nhưng vẫn không bỏ đi, cô lấy chiếc tai phone không dây ra ngẩn mặt lên trời nhắm mắt lại nghe nhạc du dương.

“ Thật làm cho người khác suy tâm hữu ý”.

Suy nghĩ trong đầu Kane bất chợt hiện lên.

Ngắm nhìn một lúc anh ngẩn mặt lên trời cùng hưởng thúc tinh hoa mùa xuân của đất trời ban tặng.

Độ khoảng 10 phút sau.

“ giết nó, nhanh, chết tiệt, bắn bắn, phóng nhanh……” âm thanh như một nhát dao xé tan đi bầu không khí thơ mộng, Kane quay sang theo hướng âm thanh, cô gái trước mắt đang cắm đầu vào điện thoại, bước đến phía sau cô gái đặt vào mắt anh là một trận liên minh đang chiến đấu dữ dội.

Chờ đợi Giai Mẫn chơi hết trận game anh ta lên tiếng.

“ Cô cũng biết chơi thứ này à?”
“ Ừ”
“ Hiện tại cô làm công việc gì?”
“ ở nhà ăn bám một người chị, mà anh hỏi làm gì” Giai Mẫn không chút e ngại trả lời.

“ Tôi có mở một phòng net lớn, đang cần tuyển dụng cho nhiều vị trí, nếu cô không ngại đến đó làm quản lý đi, thi thoảng sẽ cài thuê cho người khác kiếm tiền, địa điểm gần đây”.

Giai Mẫn nghe đến đây vô cùng mừng rỡ
“ Thật sao?, tôi đồng ý, khi nào tôi có thể bắt đầu công việc?’
“ Ngày mai, ngài mai cô bắt đầu đi”.


Kane lấy ra một tấm thẻ đưa cho Giai Mẫn đây là địa chỉ mai cô đến đây nhận việc.

“ Cảm ơn anh nhiều, mà anh tên gì?”
“ Gọi tôi là ông chủ đi”
“ Vâng thưa ông chủ, tôi là Ichika rất hân hạnh cảm ơn anh”
Sáng hôm sau, Giai Mẫn mặc quần áo hết sức chỉnh tề đến tiệm nét nhận việc.

Cô được một cô gái tên Mita độ 20 mấy dẫn dắt và sắp xếp công việc.

“ chị là như thế nào với ngài Kane?”
“ Kane? Ông chủ tên Kane?” Giai Mẫn nhớ đến tên ông chủ lúc đầu phỏng vấn của cô chẳng lẽ….

“ Sao chị chưa biết tên ông chủ sao?”
Giai Mẫn bắt đầu cảm thấy bất an lo lắng, không kẽ vô tình lại va vào động quỷ, chết tiệt phải hỏi ra lẽ.

" Cô à, lúc đến đây ngoài công việc này ra mọi cô gái ở đây có làm việc nào đó bí ẩn khác không?"
" Ý chị là sao?, em làm việc ở đây 1 năm rồi chỉ làm công việc này thôi, đâu có công việc bí ẩn nào đâu?".

" Thế em xin vô đây như thế nào?"
" Dạ e thấy đăng bảng tuyển dụng thì xin vô thôi, hôm trước đậu phỏng vấn hôm sau làm ngay, ngoài công việc chính thì thi thoảng đi đóng tiền điện nước hay rác thải thôi".

" À chắc có lẽ trùng tên thôi".

Mita lay cánh tay cô.

" Chị Ichika, chị sao vậy có vấn đề gì à?"

" à không em, chị chỉ nhầm lẫn tí thôi, cảm ơn em".

" được rồi bắt đầu từ nay chị làm việc ở đây, nếu có ai nhờ cày hộ em sẽ liên hệ bên đó gữi tài khoản cho chị, còn lại công việc của chị có chút liên quan về sổ sách và những thu chi nhé, đại khái nó như kế toán".

" Chị biết rồi cảm ơn em".

__
Ông chủ tôi đã cho người đi tìm hiểu từ cô chị họ của cô ấy, nhưng chỉ lấy được một ít thông tin thôi.

" Cô ấy là Ichika, vừa 27 tuổi, mới ly hôn do chồng ngoại tình, cô kia đã có thai, hiện tại cô Ichika chưa quen ai, tôi sẽ cho người điều tra kỉ hơn về xuất thân và chồng cũ".

" Không cần đâu bao nhiêu đó là đủ rồi, thứ gì đã cũ tôi không quan tâm".

Kane hút xong điếu xì gà quẳng sang một bên rồi cầm rượu uống từng ngụm.

" Cô gái, rồi tôi sẽ khiến cô cam tâm tình nguyện lên giường tôi để trả giá cho tội lỗi của cô vì đã cướp đi trái tim tôi".

A mở ngăn tủ ra lấy ra viên thuốc uống, đây là thuốc trị mẩn cảm chứng ngứa lỗ tai, mấy tháng trước không hiểu sao tai anh cứ ngứa ngáy liên tục, ban đầu còn tin dị đoan có ai đó phương xa nhắc nên mới vậy, nhưng cứ độ dăm ba hôm là ngứa liên tục, làm gì có ai nhắc anh ta hoài chứ, vì thế nên anh đã uống lọ thuốc đặc trị này, nó rất có tác dụng một tháng trở lại đây hết rồi, đây là viên cuối cùng anh uống.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK