• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xèo xèo xèo…

Dùng kìm sắt gắp món binh khí vừa chế luyện xong cho vào trong hồ nước làm nguội, lát sau, Dịch Vân lấy ra đưa lên nhìn kỹ một hồi, lúc này mới thở phào một hơi, cười nói:

- Thất bại hai lần rồi, cuối cùng lần này cũng thành công!

Môn La bên cạnh nghe vậy cũng nhìn qua một chút, sau đó đưa lại cho Dịch Vân, lập tức trở về lò lửa nhảy vào đó ngồi, lại nói:

- Tuy rằng còn một vài khiếm khuyết nhỏ, nhưng coi như món này đã đạt tiêu chuẩn ma pháp binh khí nhị phẩm trung giai!

Đã qua một năm, tu vi đấu khí của Dịch Vân cũng đã từ tam tinh trung giai Chiến Sĩ tiến nhập tứ tinh sơ giai Võ Đồ.

Không cần biết là võ giả hay ma pháp sư, tam tinh và tứ tinh cách nhau một trời một vực, danh hiệu cũng được đổi từ Chiến Sĩ trở thành Võ Đồ. Trên Khung Võ đại lục, có bảy mươi phần trăm người cả đời không thể vượt qua cửa ải này, đây là một chuyện không phải chỉ có nỗ lực mà làm được, thiên phú và cơ duyên cũng không kém phần quan trọng.

Dịch Vân bây giờ mới mười bốn tuổi mà đã có thể vượt qua cửa ải khó khăn này, ngoại trừ hắn nhờ vào tu luyện Huyết Kế công pháp, cũng là nhờ vào trước đây Môn La đã khổ công xây dựng cơ sở căn bản vững chắc cho hắn.

Lúc ấy Môn La đã dạy hắn, dưới cảnh giới tinh cấp, phải dùng đấu khí để bồi dưỡng và cường hoá kinh mạch, quá trình này đã kéo dài được hơn bốn năm, căn bản vững vàng như vậy, có thể nói cả Khung Võ đại lục to lớn như vậy, cũng khó có một người nào có thể theo kịp hắn!

Môn La trong lò lửa rên lên một tiếng đầy thống khoái, sau đó nói:

- Với tu vi tứ tinh sơ giai bây giờ của ngươi, luyện chế ra được ma pháp binh khí nhị phẩm sơ giai đã là cực hạn. Món binh khí này là ngươi chế luyện ra cho mình sử dụng phải không, nhưng tại sao ngươi lại chế luyện ra một cây đao? Ngươi thường tiếp xúc nhất là các loại trường, đoản kiếm kia mà!

Dịch Vân đang mang món ma pháp binh khí nhị phẩm sơ giai vừa chế luyện ra làm chuôi và trang trí cho nó, buột miệng nói:

- Ta ở học viện nhìn thấy bọn đệ tử võ bộ luyện đao pháp, cảm thấy rất có khí phách, lại cũng cảm thấy rất thích hợp với ta, cho nên mới làm thử một món.

Môn La sửng sốt, không nghĩ tới Dịch Vân vì lý do như vậy nên mới kiên trì chế luyện cho bằng được cây đao này. Cũng chính vì hắn rèn đao không quen thuộc bằng rèn kiếm, cho nên mới thất bại hai lần liên tiếp. Môn La cảm thấy buồn cười, nói:

- Cảm giác có khí phách? Ngươi nói cũng đúng, đao là vua của tất cả các loại binh khí,cái gọi là chém sắt như chém bùn, đao chém không thấy dấu, không dính máu đều là những lời mà người ta nói về một thanh bảo đao!

Dừng một chút, Môn La nghiêm mặt lại, liếc Dịch Vân một cái rồi bình thản hỏi:

- Trong hai tháng nay, ngươi liên tục làm ra hai trăm món ma pháp binh khí nhất phẩm đỉnh phong, mà hôm nay cũng đã làm xong món binh khí tốt nhất cho mình… Ngươi quyết định ra đi sao?

Dịch Vân nghe vậy ngẩng đầu lên:

- Ừ! Hai tháng trước, thành chủ Ni Tư lén cho người đến báo, sứ giả của gia tộc Tát Ma từ Kỳ Võ thành đến đây, nói rằng bất cứ giá nào cũng phải gặp ta cho bằng được! Lúc ấy ta đã từ chối, không ngờ bọn họ vẫn không từ bỏ hy vọng, từ đó tới nay lúc nào cũng bám lấy thành chủ Ni Tư, nhất định đòi gặp "Môn La Đại Sư". Chính vì ngại địa vị gia tộc của đối phương, Ni Tư cũng không có biện pháp nào cả, xem ra bọn họ cũng không đơn giản chỉ muốn gặp mặt ta mà thôi!

Môn La lúc này cũng cười nói:

- Không chỉ có gia tộc Tát Ma mà thôi, sau đó lại có một vài thế gia quý tộc khác cũng đã phái người tới Đa Ni Tạp thành. Những nhóm người này đều ở ngoài trạm gác của Đa Ni Tạp thành, trong đó có cả người của gia tộc Lam Duy Nhĩ, nhiều thế lực khác nhau tụ tập lại cùng một chỗ như vậy, ta cũng lấy làm lạ là đến bây giờ bọn họ vẫn chưa động thủ với nhau!

Môn La tuy rằng chỉ trêu ghẹo Dịch Vân, nhưng hắn và Dịch Vân cũng hiểu được, khu vực phường rèn ở phía Nam thành này, bọn họ cũng đã từng cho người tiến vào, cũng đã có nhiều người đến đây quan sát Dịch Vân chế luyện. Nếu như không có Môn La cảnh báo mấy lần, chuẩn bị sẵn bên cạnh sắt thường và binh khí thường lấy ra che mắt, nói không chừng đã bị người ta nhìn ra, nhưng việc này cũng đã làm cho hai người gặp nhiều phiền phức. Text được lấy tại Truyện FULL

Dịch Vân tra bảo đao vào vỏ, sau đó mới thu vào Hồng Liên, lại nói:

- Chúng ta đã không thể ở lại Đa Ni Tạp thành được nữa, sở dĩ ta chưa đi ngay lúc ấy, là bởi vì tu vi ma pháp của ta còn chưa đủ để tốt nghiệp học viện. Thế nhưng mười ngày trước, ta đã tấn cấp thành công Thuỷ Hoả song hệ lên ba sao sơ giai, đã đạt tiêu chuẩn tốt nghiệp học viện, vậy giờ đã có thể yên tâm mà rời khỏi nơi này.

Dịch Vân vẫn còn một câu chưa nói ra, trong hai tháng nay, thành chủ Ni Tư tuy bị áp lực rất nhiều từ phía những người kia, nhưng cũng nhất quyết không cho biết chỗ ở của hắn, coi như cũng đã tận tình tận nghĩa đối với hắn. Trước khi ra đi Dịch Vân đã chuẩn bị hai trăm món binh khí cho Ni Tư, coi như là đáp tạ Ni Tư đã chiếu cố cho hắn trong thời gian vừa qua.

Môn La trầm ngâm một hồi rồi nói với Dịch Vân:

- Ra đi cũng tốt, tuy rằng ở Đa Ni Tạp thành này cũng có thể tu luyện, nhưng nó cũng giống như một nhà nghỉ mà thôi, chỉ có thể tạm thời dừng chân một lúc. Nếu như ở lại trong thời gian quá lâu, mãnh hổ cũng sẽ trở thành mèo, nếu như muốn làm hổ thì phải ra đi cho sớm! Khi nào thì đi?

……….

- Bây giờ!

Tạp La Tạp hết sức kinh ngạc! Khi Dịch Vân cầm tấm bằng tốt nghiệp trên tay đến gặp hắn để xin chứng nhận ra đi, trong một quãng thời gian, hắn không thể nói một lời nào.

Thế nhưng khi hắn đưa Dịch Vân tới sân thí nghiệm, sau khi xác thực được rằng Dịch Vân quả thật đã đạt tam tinh sơ giai, hắn đã há hốc miệng không thể nào ngậm lại…Mười bốn tuổi đã đạt được trình độ như vậy, trong đời dạy học của hắn chưa gặp được quá năm người, ngay cả Kiệt Đô được xưng là thiên tài của học viện, năm mười bốn tuổi cũng chưa đạt tới cảnh giới như vậy.

Ngơ ngác nhìn Dịch Vân, sự luyến tiếc trong lòng Tạp La Tạp càng tăng lên nhiều hơn nữa, có được thiên phú kinh người như vậy, lại đồng thời có thể chất song thuộc tính tương khắc…. Vô số tiền lệ là lời chứng mình rõ ràng nhất cho hắn, thành tựu trong cả đời này của Dịch Vân cũng sẽ không thể nào tăng thêm được nữa, hắn lúc này giống như một phát pháo hoa rực rỡ, chớp lên chiếu sáng cả trời đêm nhưng cũng không thể kéo dài được tới khi trời sáng….

- Dịch Vân, ngươi thật sự không cần lão sư ta chỉ cho một hướng đi tốt hay sao?

- Không cần đâu, cảm ơn lão sư! Ta muốn đi du lịch bên ngoài một phen, ngày sau khi đạt tới tứ tinh pháp Đồ, sẽ đến học viện cao đẳng học tập.

Trong lòng quặn thắt, Tạp La Tạp trầm mặc một lát, rồi nhìn Dịch Vân thật sâu:

- Dịch Vân ngươi nhớ kỹ, sau này nếu ngươi gặp bất cứ vấn đề gì, cứ trở lại học viện lúc nào cũng được, cửa của lão sư ta lúc nào cũng rộng mở đón chờ ngươi!

…….

- Tên Tạp La Tạp này xem ra rất quan tâm đến ngươi! Hẳn là hắn cho rằng rốt cục ngươi sẽ không thể nào đột phá lên tứ tinh Pháp Đồ, không biết sau này hắn thấy ngươi tiến triển sẽ có vẻ mặt như thế nào! Hắc hắc hắc!

Trên đường rời khỏi học viện, Môn La cười to.

- Bất luận thế nào, ta vẫn thật lòng cảm tạ lão sư Tạp La Tạp!

Dịch Vân chỉ thản nhiên cười nói.

- À, mới vừa nghe Tạp La Tạp nói, không chỉ có ngươi ra đi mà thôi, ngay cả Kiệt Đô và La Lôi cũng vừa mới xin tốt nghiệp, ba người không hẹn mà ra đi cùng một lúc, giống như là có âm mưu từ trước vậy, ha ha!

Dịch Vân lắc đầu nói:

- Hai người bọn họ không giống như ta, bọn họ mấy ngày trước vừa đột phá tam tinh, cùng đạt tới tứ tinh rồi! Hình như là quyết định đi Kỳ Võ thành ghi danh học viện cao đẳng, cũng không biết sau này còn có thể gặp lại hay không!

Ở Kỳ Võ đế quốc, chỉ cần đạt tới tam tinh trở lên, lại tốt nghiệp từ học viện sơ đẳng, thì sẽ có tư cách nhậm chức trong hệ thống quan lại của triều đình. Thế nhưng nếu muốn xin vào học tiếp ở học viện cao đẳng thì ít nhất phải đạt tứ tinh mới được.

Cho nên, trong các học viện sơ đẳng lớn, có hơn phân nửa đệ tử đều đã trên hai mươi tuổi, thậm chí hơn ba mươi tuổi cũng có. Những người này đều đặt mục tiêu là tiến vào học viện cao đẳng, chỉ vì chưa đạt tới tiêu chuẩn tứ tinh nên vẫn còn phải ở lại học viện sơ đẳng.

Mà La Lôi với Kiệt Đô hai người đều đã đạt tứ tinh, được danh hiệu Pháp Đồ và Võ Đồ, tự nhiên sẽ đến học tập ở học viện cao đẳng, không chỉ vì có thể nâng cao kiến thức thêm nữa, mà còn đối với tương lai sau này của bản thân sẽ có con đường phát triển tốt hơn.

Cho dù ở cả đời trong học viện sơ đẳng, nhiều nhất cũng chỉ có thể nhận chức quan viên địa phương thấp bé hoặc làm môn khách cho một vài thế gia mà thôi. Nhưng ở học viện cao đẳng, chỉ cần đạt tới lục tinh, sau khi tốt nghiệp lập tức được thụ phong quý tộc. Ni Tư được phong quý tộc và được nhận chức thành chủ cũng là nhờ như vậy, đó là chưa nói đến bát, cửu tinh.

Dịch Vân tuy rằng đã đạt được tứ tinh Võ Đồ, nhưng hắn lại muốn vào học viện ma pháp, bằng vào tam tinh Pháp Sư như hắn bây giờ vẫn chưa đủ tư cách.

Môn La đã từng nói, những chú ngữ ma pháp mà hắn bị tổ tiên bắt buộc phải ghi nhớ, ít nhất phải là thất tinh Pháp Tước trở lên mới có thể thi triển, cho nên nếu như Dịch Vân muốn học ma pháp cấp thấp, cũng chỉ có một cách duy nhất là vào học viện cao đẳng mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK