Mục lục
Thần Cấp Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 636:

 

Bạch Nhạn Phi nghĩ nghĩ một chút, cảm thấy cách làm việc như thế này của Diệp Vô Phong rõ ràng là đào hố Trịnh Phi và Lý Thích.

 

Nghe Diệp Vô Phong miêu tả mọi chuyện xảy ra xong, cô ấy liền hiểu ra, Lý Thích và Trịnh Phi tuyệt đối là chỉ vì muốn rời khỏi hiện trường trước mới đồng ý lời hứa kia.

 

Nhưng Diệp Vô Phong căn bản là không phải chơi đùa với bọn họ, nói ba ngày thì nhất định công ty Chính Hòa phải rời đi sau ba ngày sau.”

 

Điểm này bọn họ căn bản là không biết, còn cho rằng Diệp Vô Phong sẽ không tìm đến bọn họ.

 

Hoặc là nói bọn họ vẫn còn tự tin vào vệ sĩ và cao thủ của công ty mình, cho nên mới cho rằng dù Diệp Vô Phong có tìm tới cửa thì cũng không sao.

 

Đối phương nhất định cho rằng Diệp Vô Phong chỉ là cao thủ cảnh giới Tông Sư.

 

Bạch Nhạn Phi hiểu ra ngay, nếu như là cao thủ cảnh giới Tông Sư thì công ty Chính Hòa cũng có hai cao thủ cảnh giới Tông Sư, cho nên cảm thấy hai cao thủ cảnh giới Tông Sư của công ty mình đã đủ để hạ gục Diệp Vô Phong rồi.

 

“Bọn họ đúng là lạc quan thật.” Bạch Nhạn Phi cười tươi.

 

“Chẳng qua sau ba ngày nữa tôi thấy cần thiết phải đi cùng cô đến công ty Chính Hòa một chuyến. Nếu như có thể đuổi công ty Chính Hòa đi thì công ty bản an Long Kiếm cũng có thể thuận lý thành chương tiến vào Liêu Tây rồi.” Bạch Nhạn Phi không ngờ rằng niềm vui đến nhanh như thế.

 

Mới đầu cô ấy đến đây cũng chỉ vì đến tham dự hôn lễ của bạn mà thôi, nhưng bây giờ không chỉ còn đơn giản là đến tham dự hôn lễ như thế nữa, công ty bảo an Long Kiếm dường như có thể thành công tiến quân vào Liêu Tây.

 

Diệp Vô Phong nói chuyện này cho Bạch Nhạn Phi xong thì về phòng của mình, chỉ là không được bao lâu thì lại nghe thấy tiếng gõ cửa.

 

Anh vốn là muốn yên tĩnh ngủ một giấc.

 

Trước cửa là một người phụ nữ quen thuộc, mặc quần áo hàng ngày, tóc ngắn, ngũ quan tinh tế, mang một cỗ anh khí, đem đến cho người ta cảm giác oai hùng, mạnh mẽ.

 

Anh có chút nghi hoặc mở cửa ra, hỏi: “Cô tìm tôi?”

 

“Đúng vậy, tôi còn chưa cảm ơn anh ơn cứu mạng nữa.” A Mịch có chút xấu hổ nói.

 

“Chuyện này không cần phải cảm ơn, hơn nữa cũng không tính là ơn cứu mạng.” Diệp Vô Phong mỉm cười nó.

 

A Mịch lắc đầu: “Anh không biết, nếu như lúc ấy anh mà không đưa tôi đến cục cảnh sát thì tôi khẳng định sẽ bị bọn họ giết chết rồi.”

 

Diệp Vô Phong cực kỳ khiêm tốn nói: “Nhìn bọn họ cũng không giống loại người hung ác như thế, cô thấy đấy, lúc ấy khi tôi  muốn đưa cô đi thì bọn họ cũng không ngăn cản, cũng chỉ lý luận với tôi một chút mà thôi.”

 

Đương Nhiên A Mịch sẽ không cảm thấy bọn người Lý Thích sẽ bỏ qua cho bọn họ dễ dàng như vậy, hơn nữa lúc đó đối phương rõ ràng biết cô ấy là nội ứng, nếu không thì cũng sẽ không bỏ thuốc độc như thế.

 

Nhưng rõ ràng cô ấy che dấu rất tốt mới đúng.

 

Nhất định là có nguyên nhân gì đó trong đây.

 

“Nhưng nói thế nào thì tôi cũng muốn mời anh ăn một bữa cơm, đây là điều tôi nên làm.” A Mịch rất nhiệt tình.

 

Diệp Vô Phong có chút tò mò, nói cho cùng nếu như chỉ là đưa A Mịch đến cục cảnh sát thì chuyện này đã có thể cho qua rồi mới đúng.

 

A Mịch đây là muốn làm cái gì?

 

Diệp Vô Phong không hiểu, nhưng cũng không nghĩ nhiều mà đồng ý.

 

Buổi tối, Diệp Vô Phong đã bị A Mịch đưa đến nhà của mình, khiến Diệp Vô Phong không ngờ đến là A Mịch lại khéo tay nấu ngon đến như thế.

 

A Mịch chỉ ở một mình, là một cái nhà nhỏ hai phòng ngủ một phòng khách, thuộc loại khu nhà ở cỡ nhỏ.

 

Nấu xong thức ăn, hai người ngồi trên bàn ăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK