• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giản Ngân nhìn cha mẹ của Lãnh Thiên Hàn, mới hiểu được tại sao anh lại có vẻ đẹp nghịch thiên đến thế rồi!

Người ta nói nếu con gái đẹp nhất vào lúc thanh xuân, thì người đàn ông nam tính nhất lại là độ tuổi trung niên này. Cả người cha Lãnh đều toát lên sự mạnh mẽ của người thành đạt.

Mẹ của Lãnh Thiên Hàn quả thật là một mỹ nữ. Dù đã gần 50 nhưng làn da vẫn được bảo dưỡng vô cùng tốt, nhìn bà chỉ nhỉnh hơn 30 một chút.

Giản Ngân bần thần một lát, rồi chào: "Cháu chào hai bác."

Cha Lãnh gật đầu. Còn mẹ Lãnh mỉm cười, giọng nói vô cùng ngọt ngào: "Chào cháu. Không ngờ Hàn Hàn lại có thể ngắm trúng một mỹ nhân nha~"

Vừa nghe câu này, Lãnh Thiên Hàn lập tức nhìn về phía mẹ mình. Hàn Hàn là ai? Mẹ đừng có gọi bậy.

Giản Ngân đỏ mặt. Mẹ Lãnh như không thấy ánh mắt của con trai mình, bà vẫn dịu dàng nói: "Ngân này, dù sao bác cũng chỉ có một thằng con trai, hai đứa dự định khi nào tổ chức hôn lễ?"

Lãnh gia chủ, cha Lãnh cùng Lãnh Thiên Hàn đều gật đầu tán thành. Quả nhiên có nữ chủ nhân ở đây thì lời khó nói cỡ nào cũng hóa dễ. Rất thẳng thắn.

"Dạ... nói thật ra bọn cháu chưa tính đến việc này. Dù sao công việc của cháu cũng chưa ổn định lắm, cháu muốn mình thật sự đứng vững trong giới trước ạ."

Mẹ Lãnh đập bàn. "Nói hay lắm, phụ nữ chúng ta đầu tiên phải có sự nghiệp đàng hoàng, sao có thể lúc nào cũng dựa vào đàn ông."



Ba người đàn ông "..." Vừa mới bảo đám cưới cơ đấy, sao dễ bị dẫn dắt quá vậy. Không muốn có con dâu nữa hay gì...

Lãnh gia chủ ở một bên nói: "Có Lãnh gia chúng ta ở đây, cháu sinh ba đứa xong quay trở lại cũng hoàn toàn không vấn đề."

Lần này ba người đều nghẹn mặt ra. Lời nói này có phần thẳng thắn quá rồi đấy, nhưng mà... họ thích nha!

Giản Ngân "..." Tác phong của mọi người trong Lãnh gia sao giống nhau dữ vậy...

Cha Lãnh nãy giờ không nói gì cũng lên tiếng: "Giản Ngân này, cháu xem thằng con bác cũng 28 rồi, nó hơn cháu tận 8 tuổi lận. Nghĩ xem, nếu cháu đợi công việc xong xuôi cũng gần 30, con trai bác cũng gần 40, chẳng phải lúc đó tội thằng nhóc này lắm à?"

Lãnh Thiên Hàn hận không thể tiến lại ôm ba mình một cái. Quả nhiên chuyện này chỉ có cha ruột mới làm được. Đúng là không thể trông cậy mẹ ruột mà!

"Nhưng mà..."

Mẹ Lãnh tiếp lời: "Chúng ta biết cháu là cô nhi, nhưng Lãnh gia không quan trọng môn đăng hộ đối. Cháu xem, bác cũng chẳng phải thiên kim tiểu thư gì, vẫn có thể gả vào Lãnh gia đấy thôi."

Vâng bác không xuất thân từ hào môn, nhưng bác là 1 trong những vị bác sĩ nổi tiếng nhất nước Z đó ạ! Tiếng tăm của bác còn lan ra cả nước ngoài cơ!

"Ý cháu không phải..."

"Chúng ta cũng không yêu cầu cháu phải làm việc nhà. Lãnh gia có tiền, thuê người giúp việc là được. Thời đại nào rồi mà còn tục lệ đó? Quá cổ hủ."



"Bác ơi cháu..."

"Cháu lo cuộc sống sau hôn nhân? Yên tâm có bác lo rồi. Bác cam đoan Hàn Hàn không dám làm xằng bậy, nếu không chúng ta đánh gãy chân nó. Cháu xem xem, bác với chồng bác sống 30 năm rồi vẫn chưa hề có mâu thuẫn gì cả, đúng không anh yêu?"

Cha Lãnh gật đầu phụ họa. "Phải."

"..." Cháu thấy bác ấy đang sợ thì phải...

"Tóm lại, không có lý do gì cháu phải từ chối cả. Hai bác từ tận Canada về đây chỉ để tổ chức hôn lễ cho hai đứa thôi đấy, cháu không đồng ý là chúng ta sẽ rất buồn. Biết đâu chừng ta lỡ miệng bảo phong sát cháu thì sao, haizzzz..."

"..." Hình như cháu mới nghe được gì đó đúng không?

Giản Ngân liếc về Lãnh Thiên Hàn. Nhìn em cái gì, khuyên mẹ anh đi chứ!

"Mẹ à, chuyện của bọn con từ từ cũng được..."

Ba người biết anh muốn nói gì, lập tức lên tiếng: "Mày không muốn có vợ à?"

Trực tiếp knock-out! Không phải anh không muốn giúp em, mà lực bất tòng tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK