Lãnh Thiên Hàn vốn ở nhà chăm sóc Giản Ngân bây giờ cũng được điều động về công ty.
Cha Lãnh nhíu mày hỏi: "Mày làm gì mà ông già đó mò qua tận đây vậy?"
"Ơ câu này con hỏi cha mới đúng chứ. Người ta là bạn cha mà."
"Mày..."
Lãnh Thiên Hàn nhún vai tỏ vẻ vô tội. "Con không biết, cha giải quyết đi. Con về với vợ con đây."
Đợi anh rời đi, cha Lãnh lấy di động gọi cho một số điện thoại đã lâu không liên lạc. Bên kia rất nhanh bắt máy.
"Alo Kiệt, lâu rồi mới thấy cậu gọi điện cho tôi đấy."
Cha Lãnh lập tức vào thẳng vấn đề. "Ê ông bạn già, ông đang đâu vậy?"
"Con trai tôi mời tôi đi đến nước Z một chuyến, vừa mới đặt chân xuống máy bay là cậu gọi rồi."
"Được, gặp nhau đi. Hẹn ông ba tiếng nữa tại khu suối nước nóng Lộ Thiên ở Kinh thành."
"Được thôi. Con trai tôi đi cùng được chứ?"
"Tôi cũng định đưa con trai và con dâu tôi đi cùng."
"Hẹn tí gặp Kiệt."
...
Cha Lãnh giao Lãnh thị cho Lãnh gia chủ quản lý, rồi cùng Lãnh Thiên Hàn và Giản Ngân đến nơi đã hẹn.
Nhìn nơi này, cô có chút cảm khái. Đúng là thuộc sở hữu của Lãnh thị, quá xa hoa rồi!
Sợ con dâu lo lắng, ông vội an ủi: "Con đừng lo, ông già đó là bạn lâu năm của cha."
"Dạ vâng."
Ba người ngồi chờ một lát thì hai người kia cũng đến. Không hiểu sao khi họ vừa bắt vào, bầu không khí bỗng trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.
"Ha ha Kiệt này, sao nhìn sắc mặt anh nghiêm trọng thế?"
"Đây là con trai của ông à David?"
David vui vẻ gật đầu. "Đúng nha, thằng bé tên Ivor."
Cha Lãnh cũng giới thiệu: "Con trai tôi Lãnh Thiên Hàn, và con dâu Giản Ngân."
"Bác chào hai đứa, đúng thật là đẹp đôi nha. Nghe nói cháu từng thâu tóm bọn mafia bên Mỹ? Đúng là tuổi trẻ tài cao."
Lãnh Thiên Hàn cũng gật đầu cảm khái: "Đại công tử của bác cũng rất tài giỏi."
David nghe được ý châm chọc của anh, ông nhíu mày về hướng thằng con mình.
Ivor nãy giờ im lặng bây giờ lên tiếng: "Ý của cậu Lãnh đây là?"
"Cậu tấn công thị trường nước Z, làm cho kinh tế ở đây đảo loạn. Tôi còn định hẹn gặp cậu đấy."
Nghe đến đây, sắc mặt của David trầm hẳn xuống. Giản Ngân cảm thấy sức ép phát ra từ người đàn ông này khiến cho người ta không thể nào thở nổi.
David... Chẳng lẽ đây là vị vương giả của châu Âu?
Ông vội tát thằng con trai, lạnh giọng nói: "Tao giao cho mày quyền lực không phải để mày làm xằng bậy."
Ivor vội lên tiếng giải thích: "Có người nói với con, nói rằng tấn công Lãnh gia sẽ giúp ta mở rộng thế lực sang châu Á, con..."
David cho cậu ta một cái tát. "Đồ ngu xuẩn. Nói tao nghe, tên nào?"
"Hắn... hắn tên là Lâm Minh Vũ."
Nghe đến cái tên này, ba người đối diện sắc mặt cũng không tốt lắm.
Lãnh Thiên Hàn nhìn qua Giản Ngân, thấy bàn tay cô đang nắm chặt lại, cả người run run thì cầm tay cô, an ủi: "Không sao."
"Giao thằng đó ra đây."
"Vâng vâng." Nói xong Ivor liền gọi cho thuộc hạ, bảo đem hắn đến.
Lâm Minh Vũ bị ném vào, ánh mắt sắc lạnh nhìn từng người. Thấy Giản Ngân và Lãnh Thiên Hàn, anh cười phá lên.
"Ha, cuối cùng vẫn không thoát được."
Cha Lãnh lên tiếng trước: "Ê ông bạn già, tên này có thể giao cho chúng tôi được không? Ân oán riêng cả mà."
"Đương nhiên rồi."