" Ta và ngươi mới chỉ quen nhau được vài ngày mà đã tiến đến bước này rồi....ta sợ một ngày khi ngươi chán ghét ta, sẽ tìm đến với người phụ nữ khác..." Hashirama thấp giọng nỉ non vì nàng biết đàn ông mà, cái gì càng dễ dàng đạt được nó sẽ càng không biết quý trọng. " Sẽ không..lão bà...ta và ngươi sẽ cùng tồn tại cho đến khi tất cả mọi thứ biến mất....đến khi ngươi ngán ngẩm ta và không muốn ở bên ta nữa mới thôi....thân yêu lão bà..." Có lẽ ngay cả Hashirama cũng chỉ biết rất ít thông tin về hắn nhưng nàng biết tình yêu hắn dành cho mình là đủ rồi, không cần biết hắn có là ai đi chăng nữa, nàng nở nụ cười hạnh phúc, hai hàng nước mắt cũng chảy xuống bên vai hắn nói: " Ta yêu ngươi, lão công...." Giờ đây, tất cả hành động cũng không thể diễn tả hết tình yêu nàng dành cho hắn, nếu như ban đầu là do nàng bị hắn khơi mào lên do thứ công pháp kia thì giờ nàng mới chính thức giao hết cả trái tim lẫn cơ thể mình cho hắn:" Vào đi lão công....ta sắn sàng rồi...." Nàng ôm chặt lấy hắn, đôi mắt thẹn thùng nhắm lại, đôi chân thon dài mở rộng ra đôi chút để chào đón cậu bé của hắn vào trong cơ thể mình," Lão bà, sẽ hơi đau một chút...." Hắn mơn chớn xung quanh mép l-n chỉ thưa thớt vài cọng lông nhưng thừa đủ để khiến bao nam nhân phát cuồng vì nàng. Khung cảnh xung quanh hai người cũng bị phai dần đi vì vẻ đẹp của bức tranh nguyên thủy, nơi loài người đã tìm ra cách để duy trì giống nòi về sau, đến cả mặt trời trên thiên đỉnh cũng xấu hổ vì cảnh sắc tuyệt phôi này mà giấu mình đằng sau những đám mây làm cho vài tia nắng dịu nhẹ nhảy nhót giữa dòng suối chảy ào ạt, "dòng suối" dưới Hashirama cũng chảy ngày một nhiều hơn như một cách để đón vị khách xa lạ tới thăm nơi này, hắn sau khi mơn chớn một hồi cũng đút lút cán luôn vào âm đ*o nàng.." A....đau quá....nhẹ một chút...." Hashirama cố cắn chặt lấy hai hàm răng vào nhau để chịu đựng cơn đau đầu đời này và chính thức từ giờ phút này, nàng cũng đã tiễn biệt cuộc đời xử nữ của mình để bước tiếp chặng đường còn lại bên cạnh người nàng yêu thương nhất.." Còn đau không..lão bà...." Hắn xoa nắn lấy vú nàng để làm cho nàng bớt đau hơn..." Đỡ nhiều rồi, lão công... ngươi động đi.."; " Được rồi" Hắn đút từ từ, nhẹ nhàng từng chút một vào âm đ*o nàng, khẽ rút ra rồi đâm vào, cứ thế nhanh dần lên..." Nhanh...quá....thật thoải mái.....nhanh một chút nữa.....lão công.....ta sắp ra rồi....." Nàng bấu lấy hắn, phía dưới bỗng trào ra cơ số nước, làm ướt cả một vũng đất nơi hai người đang nằm, cả hai say mê hưởng thụ lấy xúc cảm từ cao trào mang lại sau hơn một tiếng làm với nhau. Hắn giúp Hashirama dọn dẹp hết quần áo rồi cả hai đi về khu luyện tập ban nãy thì đã thấy Madara, Izuna và Tobirama đang chơi bài đợi hai người trở về ăn chiều rồi, Madara kì quái nhìn bộ dáng Hashirama, mở miệng hỏi:" Mặt ngươi làm sao mà đỏ như tôm luộc vậy??"; " Chắc do hắn ngâm nước nóng lâu quá ấy mà, các ngươi đợi một chút để ta vào chuẩn bị chút đồ ăn " Hắn giải đáp thắc mắc thay Hashirama và đi vào bên trong để làm ít đồ ăn vặt cho mọi người bên ngoài. Nhưng cả Hashirama lẫn hắn đều không nhận ra có một ánh mắt sáng quắc nhìn vào hai người mỉm cười một cách đầy nghiền ngẫm, cách cười đáng lẽ ra không nên xuất hiện ở độ tuổi này trên khuôn mặt nàng.....
" Ta và ngươi mới chỉ quen nhau được vài ngày mà đã tiến đến bước này rồi....ta sợ một ngày khi ngươi chán ghét ta, sẽ tìm đến với người phụ nữ khác..." Hashirama thấp giọng nỉ non vì nàng biết đàn ông mà, cái gì càng dễ dàng đạt được nó sẽ càng không biết quý trọng. " Sẽ không..lão bà...ta và ngươi sẽ cùng tồn tại cho đến khi tất cả mọi thứ biến mất....đến khi ngươi ngán ngẩm ta và không muốn ở bên ta nữa mới thôi....thân yêu lão bà..." Có lẽ ngay cả Hashirama cũng chỉ biết rất ít thông tin về hắn nhưng nàng biết tình yêu hắn dành cho mình là đủ rồi, không cần biết hắn có là ai đi chăng nữa, nàng nở nụ cười hạnh phúc, hai hàng nước mắt cũng chảy xuống bên vai hắn nói: " Ta yêu ngươi, lão công...." Giờ đây, tất cả hành động cũng không thể diễn tả hết tình yêu nàng dành cho hắn, nếu như ban đầu là do nàng bị hắn khơi mào lên do thứ công pháp kia thì giờ nàng mới chính thức giao hết cả trái tim lẫn cơ thể mình cho hắn:" Vào đi lão công....ta sắn sàng rồi...." Nàng ôm chặt lấy hắn, đôi mắt thẹn thùng nhắm lại, đôi chân thon dài mở rộng ra đôi chút để chào đón cậu bé của hắn vào trong cơ thể mình," Lão bà, sẽ hơi đau một chút...." Hắn mơn chớn xung quanh mép l-n chỉ thưa thớt vài cọng lông nhưng thừa đủ để khiến bao nam nhân phát cuồng vì nàng. Khung cảnh xung quanh hai người cũng bị phai dần đi vì vẻ đẹp của bức tranh nguyên thủy, nơi loài người đã tìm ra cách để duy trì giống nòi về sau, đến cả mặt trời trên thiên đỉnh cũng xấu hổ vì cảnh sắc tuyệt phôi này mà giấu mình đằng sau những đám mây làm cho vài tia nắng dịu nhẹ nhảy nhót giữa dòng suối chảy ào ạt, "dòng suối" dưới Hashirama cũng chảy ngày một nhiều hơn như một cách để đón vị khách xa lạ tới thăm nơi này, hắn sau khi mơn chớn một hồi cũng đút lút cán luôn vào âm đ*o nàng.." A....đau quá....nhẹ một chút...." Hashirama cố cắn chặt lấy hai hàm răng vào nhau để chịu đựng cơn đau đầu đời này và chính thức từ giờ phút này, nàng cũng đã tiễn biệt cuộc đời xử nữ của mình để bước tiếp chặng đường còn lại bên cạnh người nàng yêu thương nhất.." Còn đau không..lão bà...." Hắn xoa nắn lấy vú nàng để làm cho nàng bớt đau hơn..." Đỡ nhiều rồi, lão công... ngươi động đi.."; " Được rồi" Hắn đút từ từ, nhẹ nhàng từng chút một vào âm đ*o nàng, khẽ rút ra rồi đâm vào, cứ thế nhanh dần lên..." Nhanh...quá....thật thoải mái.....nhanh một chút nữa.....lão công.....ta sắp ra rồi....." Nàng bấu lấy hắn, phía dưới bỗng trào ra cơ số nước, làm ướt cả một vũng đất nơi hai người đang nằm, cả hai say mê hưởng thụ lấy xúc cảm từ cao trào mang lại sau hơn một tiếng làm với nhau. Hắn giúp Hashirama dọn dẹp hết quần áo rồi cả hai đi về khu luyện tập ban nãy thì đã thấy Madara, Izuna và Tobirama đang chơi bài đợi hai người trở về ăn chiều rồi, Madara kì quái nhìn bộ dáng Hashirama, mở miệng hỏi:" Mặt ngươi làm sao mà đỏ như tôm luộc vậy??"; " Chắc do hắn ngâm nước nóng lâu quá ấy mà, các ngươi đợi một chút để ta vào chuẩn bị chút đồ ăn " Hắn giải đáp thắc mắc thay Hashirama và đi vào bên trong để làm ít đồ ăn vặt cho mọi người bên ngoài. Nhưng cả Hashirama lẫn hắn đều không nhận ra có một ánh mắt sáng quắc nhìn vào hai người mỉm cười một cách đầy nghiền ngẫm, cách cười đáng lẽ ra không nên xuất hiện ở độ tuổi này trên khuôn mặt nàng.....
Danh Sách Chương: