sảnh bàn luận một lúc thì tuyết nhi cùng lệ nhi xuất hiện, bọn họ thảo
luận với nhau về kế hoạch vạch mặt Liễu Ninh giả rồi an bài tốt mọi thứ
cho sư huynh muội bọn họ để tránh bức dây động rừng.
Không
lâu sau có một cung nữ xuất hiện ngoài cửa, cung nữ không dám bước vào
chỉ đứng đó đợi, nàng quay sang Lệ Nhi nói:"" Lệ Nhi em đi đến đó bảo
cung nữ đó vào đây“.
Lệ
Nhi theo lời bước đến cửa nhìn thấy một cung nữ đang kính cẩn cuối đầu,
Lệ nhi nghi hoặc người này là ai không phải cung nữ của Trường Thu cung
nhưng giọng điệu vẫn không nhạc hỏi:“ người đến đây làm gì, muốn tìm
ai“.
Cung nữ đó vẫn cúi đầu giọng rất tự nhiên nói:“ nô tì là người ở đây, muốn đến tìm hoàng hậu bẩm báo một việc rất quan trọng“.
Lệ Nhi chợt loé một tia suy nghĩ sau đó nhanh nói:"" Người vào đi hoàng hậu bên trong”,nói rồi Lệ nhi dẫn theo cung nữ bước vào.
Cung
nữ bước vào cửa thoáng ngây người khi nhìn thấy Liễu Ninh thì có chút
bất ngờ nhưng rất nhanh trấn tĩnh bước tiếp, nhưng chỉ trong giây phút
ngây người chợt loé đó đã làm nàng cười lạnh một cái rồi hỏi:"" Người là
ai tại sao lại đến đây, ngẩng lên cho ta xem"".
Cung
nữ vẫn bộ dạng sợ sệt ngẩng đầu,sau một thời gian mới nói:“ nô tì mới
vào cung vài tháng trước nên nương nương không biết nô tì, hôm nay nô tì
có chuyện quan trọng muốn bẩm báo cho hoàng hậu nương nương“.
Nàng
vờ hiểu rồi nói:"" à thì ra là vậy, ngươi có chuyện gì cứ nói”, cung nữ
nhìn quanh tỏ ý không tự nhiên vì có quá nhiều người,nàng tỏ ý hiểu
nhưng cũng không nói gì và những người ở đây cũng không có ý định rời đi
nên cung nữ đó đành nói:“ Hôm qua lúc nô tì đi qua sân sau của Ngự
Thiên uyển bắt gặp Liễu Ninh quận chúa đang bàn kế hoạch ám sát người
với 2 người bịt mặt, Liễu Ninh quận chúa còn đưa họ một sắp ngân phiếu
bảo họ xử lí nhanh gọn, Quận chúa còn nói khi nương nương chết quận chúa
sẽ làm hoàng hậu sẽ không bạt đãi bọn họ. Nô tì nghe được rất sợ hãi
nên mới đến nói với người cẩn thận đề phòng"".
Không
khí dường như ngưng động khi cung nữ nói xong, cung nữ e dè nhìn nàng
thấy sắc mặt nàng xen lẫn sợ sệt và kinh hoàng thì thần an tâm. Nàng vẫn
giữ vẻ mặt kinh hoàng đó hỏi:"" ngươi đây là nói thật"", cung nữ đó gật
đầu chắc nịt khẳng định đôi mắt rất chân thành không tia giả dối nhưng
nhìn thấy sắc mặt cung nữ như thế nàng lại cười lạnh song vẫn bộ mặt sợ
hãi hỏi:“ ta rất cảm ơn ngươi, ngươi có yêu cầu gì ta sẽ đáp ứng"".
Cung
nữ đó nghe nàng nói vẫn bộ dạng hoảng sợ nói:“ nô tì không dám đòi hỏi
đó là nhiệm vụ của nô tì, được ở bên hoàng hậu là vinh dự của nô tì, nô
tì chỉ mong có thể ở lại chăm sóc người“. Nàng bộ mặt cảm động bước
xuống ghế đi xuống đứng bên cạnh người cung nữ đó nói:"" được từ nay về
sau người ở bên cạnh hầu hạ ta“.
Liễu
Ninh cùng sư huynh của mình muốn ngăn cản nàng nói ra lời đó nhưng
không kịp bọn họ thấy đây là một trò lừa không hiểu vì sao nhưng đó là
cảm giác của họ, cung nữ đó cũng có vẻ bất ngờ khi nàng lại đồng ý
nhanh như vậy trong mắt tăng thêm đề phòng, cảnh giới cao của sự giả tạo
là dù đề phòng như mặt vẫn tươi cười như hoa tỏ ra rất phấn khởi nói:""
Cảm ơn nương nương chấp thuận nô tì còn việc phải làm nô tì xin lui
trước“.
You"ll also like
[Xuyên Không] Hoàng Hậu Tinh Quái,Nàng Ngồi...
By RinkitokiChan116 64.7K 3.2K
Dù cho nghìn trùng cách trở....
Dù cho khoảng cách không gian....
Dù cho bất kể điều gì xảy ra....
Chỉ cần không buông tay nhau....
Quyền lực, trẫm buông bỏ...
Giang sơn,trẫm buông bỏ...
Chỉ cần mình nàng....
Thái tử phi đặc biệt
By tranly39 144K 5.3K
phần 43
Vương Phi Của Vương Gia
By ThuongQuanDaNguyet 11.9K 158
Tác giả: Thượng Quan Dạ Nguyệt
Thể Loại: Xuyên Không
Tác phẩm đầu tay, mong nhận được ý kiến, nhận xét của mọi người!
Hóng cmt, vote =))
Truyện được đăng duy nhất tại wattpad
Đăng tại santruyen sau 1 tuần
Nghiêm cấm mang truyện đi dưới mọi hình thức
Hoàng hậu rắc rối
By tranly39 275K 10.4K
Đặc công tà phi
By Minhnguyettamvy 64.9K 1.9K
Đặc công tà phi
Tác giả: Ảnh Lạc Nguyệt Tâm
Nguồn CV: Rich92
Edit: Linh nhi, ღ Vy nhi ღ, ۣۜJmiuღ
Beta: ღ Vy nhi ღ
Nàng - đệ nhất đặc công, thân thủ nhanh nhẹn, chỉ số IQ cao ngất ngưởng. Nhiệm vụ qua tay nàng không có hai chữ thất bại, là huyền thoại trong giới đặc công.
Long Diệu hoàng triều đại tướng quân độc nhất nữ nhi, không chỉ có dung mạo xấu xí mà còn si ngốc, khắp thiên hạ không ai không biết.
Xuyên qua thời không, từ một nữ nhân bị thiên hạ nhạo báng trở thành truyền kỳ, tính cách kiêu ngạo cùng cuồng vọng, làm thiên hạ kinh ngạc.
Nắm trong tay thiên hạ, phật chắn sát phật, ma chắn diệt ma, chỉ cần nhẹ vung tay cũng đủ làm cho thế gian loạn lạc.
Đối mặt với uy hiếp của cả một quốc gia, nàng chỉ nhíu mày cười: “ Không cần ở trước mặt ta kiêu ngạo, các ngươi còn chưa đủ tư cách. Nếu các ngươi chạm đến giới hận nhân nhượng của ta, ta không ngại hủy đi giang sơn này của các ngươi “
Đối mặt với khiêu khích của gia tộc thần bí, nàng ngửa đầu cười: “ Muốn trêu chọc ta, trước hết hãy chuẩn bị quan tài “
Nàng nói: “ Không cần ca ngợi ta tâm ngoan thủ lạt. Người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, tất phải tử. “
.....
.....
.....
“ Thời gian tới ta k có thời gian post tiếp trên wattpad. Mời các bạn qua minhnguyetgiatrang.wordpress.com đọc tiếp và ủng hộ cho bọn ta nhé.
Vy Vy thân!!! 3 3 3 “
Hoàng Đế! Ngươi Là Của Riêng Ta!
By TrangHyeong 49.2K 1.9K
Nàng- Đồng Dục Tú-một cô gái ham chơi, nghịch ngợm, trẻ con, không biết sợ là gì. Chỉ vì tính ham chơi, tò mò của mình mà đã tự đẩy mình vào vòng xoáy không gian, thời gian. Và trọng sinh là một phi tần xinh đẹp chốn hậu cung nham hiểm, phu quân nàng là một vị vua trẻ trung, anh tuấn. Nhưng lại lạnh lùng, sắt đá, không coi trọng phụ nữ, nghĩ rằng họ luôn ham quyền lực, tiền bạc, địa vị hơn tình cảm. Nhưng nàng đã đến và làm thay đổi con người chàng. Câu chuyện như thế nào thì xin mọi người theo dõi câu chuyện:“ Hoàng Đế! Em chỉ yêu mình anh“.
Miêu Ái Xuyên Không [ Hoàn ]
By TrachNuLENA 60.1K 1.5K
Thể loại: Cổ đại, xuyên không, Tình cảm, HE ( không chi tiết lắm.) ~
Giới thiệu:
- Nàng – Vũ Hứa Thanh một cô gái thông minh với cánh của tương lai đang mở ra trước mắt.
- Nàng, một “tiểu thư” mạnh mẽ, kiêu hãnh, bướng bỉnh, đáng yêu…
- Trong khi chàng – Hàn Tuấn Phong một vương gia lãnh khốc vô tình, lòng tự tôn còn cao hơn trời.
- Hai người từ hai thế giới khác nhau, hai nền văn hóa khác nhau nhưng lài là hai cực âm dương trái dấu luôn hút lấy nhau.
- Thiên ý trêu ngươi, họ gặp nhau, hận nhau để rồi không thể rời nhau….
- Liệu nàng sẽ ở lại… Liệu chàng sẽ gạt đi lòng tự tôn để theo đuổi những xúc cảm mãnh liệt của mình… - Liệu chăng một cái kết hạnh phúc sẽ là câu trả lời cho tất cả....
Cung nữ kia
quỳ chào mọi người định bước lên đí ra cửa nào ngờ một bước..... hai
bước... ba bước đến bước thứ ba nàng ở sau cười to, cung nữ thoáng giật
mình gợn người nhưng vẫn bình tĩnh tiếp tục đi lần này cung nữ chỉ kịp
nhắc chân đã nghe tiếng nói cợt nhã đằng sau truyền đến:“ Ngươi đến tận
đây còn muốn đi ra“.
Bước chân cung nữ khựng lại quay đầu về hướng nàng tỏ vẻ nhu nhược hỏi:“ người còn gì phân phó”
Nàng nhìn cung nữ đó
thật lâu rồi bước nhẹ xuống lần nữa lần này cước điệu khoan thay hai tay
chấp phía sau lưng đến gần cung nữ đó, nàng đến gần mà cung nữ vẫn
không có dấu hiệu sợ sệt làm nàng rất khâm phục ảnh miêu đào tạo ra được
người có khí chất thế này nhưng rất tiếc hôm nay là ngày chết của nàng
ta rồi.” Ta làm sao dám phân phó ngươi đi làm việc ta đâu phải chủ tử
của ngươi, ngươi mà theo ta chắc sẽ có lỗi với chủ tử mình lắm“.
Huynh muội Liễu Ninh
nghe nàng nói thì có chút ngờ nghệch, nhìn đến Tuyết Nhi và Lệ Nhi thì
bất ngờ hơn bộ dạng hai người đó với hoàng hậu là cùng một biểu hiện
cười lạnh trào phúng. Người ngồi cạnh Liễu Ninh cũng có chút thán phục
nhìn về phía hoàng hậu, không ngờ bên cạnh hoàng hậu lại có nhiều người
xuất sắc như vậy.
Cung nữ tỏ ra sợ hơn
nhưng lời nói vẫn rất rõ ràng:“ hoàng hậu nói gì nô tì không hiểu, người
là chủ tử của nô tì mà, sao hoàng hậu không thể phân phó cho nô tì"".
Nàng bước đến cách ba
bước chân nữa là đến chổ cung nữ đó thì dừng lại, nhìn đến cung nữ rồi
trào phúng nói:"" rất tốt có khí chất nhưng rất tiếc hôm nay người đến
đây chỉ có thể là... CHẾT"".
Cung nữ vội quỳ xuống ôm
chân nàng nói:“ nô tì thật một lòng với người, nương nương nói gì nô tì
thật không hiểu”, Cung nữ đó làm vẻ mặt oan ức một tay ôm chân nàng còn
tai kia bí mất xuất ra một cây kim châm nhỏ thuận lợi che dấu mọi người
bí mật châm về phía nàng. Mọi người có mặt có bốn người nhìn thấy hành
động của cung nữ đó là Tuyết Nhi, Lệ Nhi, sư huynh LIễu Ninh và nàng.
Sư huynh Liễu Ninh thấy
vậy hoảng sợ định lên tiếng nhắc nhở nào ngờ nhìn qua song nhi thấy họ
vẫn bất động chẳng qua ý cười càng sâu hơn thâm trầm hơn trong lòng thầm
hiểu rõ, không phải bọn họ không muốn ngăn cản mà là bọn họ không cần
ngăn cản, nghĩ thông suốt hắn ta vẫn ngồi đó nhìn xem kế tiếp sẽ ra
sao....
Cuối cùng một châm đó
vẫn bị đâm xuống, nhưng vẻ mặt của song nhi vẫn dửng dưng chỉ thấy cung
nữ đang quỳ đó đã đứng lên thay vẻ mặt sợ sệt bằng vẻ mặt hả hê cười
to:"" haha không ngờ ngươi lại sớm nhận ra như vậy, vốn dĩ ta đã dẫn
rất tốt không ngờ vẫn bị nhận ra xem ra hôm nay ta không thể rời khỏi
đây rồi"".
Nàng ý cười càng sâu
hơn:“ ngươi đã biết ngươi không thể ra khỏi đây thì ngoan ngoãn chết ở
đây đi”, Cung nữ đó khinh bỉ nói:"" Ngươi cứ mạnh miệng đi haha không
biết hôm nay người chết là ai, ngươi đã trúng độc của ta thuốc giải chỉ
có một ở chỗ ta nếu người không cho ta đi thì hậu quả ất người cũng
biết“.
Liễu Ninh nghe thấy
nàng bị hạ độc thì vô cùng hoảng sợ, nhìn qua mọi người thì vẫn như
không có gì xảy ra có chút sốt ruột nhưng chỉ nghe nàng nói một câu có
vẻ không liên quan:“ ngươi biết tại sao ta nhận ra ngươi không“.
Cung nữ theo quán tính hỏi:"" tại sao”
Nàng cười ha hả chỉ về
phía song nhi nói:“ người thấy họ có tỏ ra run sợ như ngươi không, người
thấy lúc đi vào họ có quỳ hành lễ không, chắc lúc nãy ngươi có thể thấy
cung nữ ở đây có thể không cần xin phép chỉ cần vào không, quan trọng
là người biết tại sao ta tin tưởng họ như vậy không, người diễn rất giỏi
nhưng có một chuyện phải nói cho ngươi biết người ở đây điều do ta lựa
chọn lẽ nào ta không biết ngươi, điểm ngươi làm ta nhân ra ngươi không
phải người của ta quan trọng nhất là ngươi nói về kế hoạch án sát ta của
Liễu Ninh kia“.
Cung nữ đó chợt có cái
nhìn khác về người trước mặt nhưng vẫn không cản được tò mò hỏi:“ tại
sao ngươi lại cho đó là điều quan trọng nhất"".
Nàng xoay lưng bước lên
ghế ngồi xuống tai đặt trên thanh ngang lười biếng nói:“ để ngươi chết
nhấm mắt ta không ngại nói cho ngươi biết, nếu Liễu Ninh kia thật sự
muốn giết ta thì sẽ tự mình ra tay không cần nhờ đến sát thủ, lúc người
nói ta nhận ra ngươi như đang độc lời thoại mà Liễu Ninh kia đã dạy
trước. Ta cũng biết rõ mục đích của ngươi ngươi chảng qua là muốn lấy sự
tin tưởng của ta ở bên cạnh ta âm thầm giúp đỡ Liễu Ninh kia diệt ta,
bởi vì Liêũ Ninh kia thật sự giết ta thì quá lộ liễu chi bằng ngươi ở
bên cạnh ta cho ta uống hoặc ngửi một loài dươc gì đó hao gây mà chết
thì sẽ tranh thủ được tình cảm hơn ta nói đúng không hả“.
Cung nữ giật mình khi
nghe nàng nói toàn bộ kế hoạch của bọn họ không sai một li chỉ thiếu một
câu cuối chủ nhân nói với mình, không ngờ vừa suy nghĩ xong nàng lại
còn cất tiếng nói thêm:“ à ta quên chắc chắn chủ nhân của ngươi còn nói
một câu nữa chính là" không hoàn thành nhiệm vụ thì ngươi đừng hồng được
sống" phải không. Nàng nhìn biểu tình ngạc nhiên đó của cung nữ thì vẫn
không phảm ứng gì, Ảnh Miêu luôn là người như vậy nàng đã hiểu rõ việc
làm của nàng ta rất rõ rất rõ, rõ đến nổi còn hiểu nàng ta hơn hiểu
chính mình.
Nàng vừa dứt lời một lúc
thì đã nghe cung nữ quát:“ ngươi im miệng lại lập tức thả ta ra nếu
không cả hai cùng chết, độc của ngươi chỉ mình ta có thuốc giải"".
Nàng lạnh lùng nói:“ phải không chỉ bằng ngươi mà muốn giết ta sao quá ngu ngốc rồi”
Nàng ra hiệu Tuyết Nhi
lập tức bắt cung nữ lại, cung nữ muốn đánh cho Tuyết Nhi một chưởng
Tuyết Nhi linh hoạt tránh né bắt được ả ta. Cung nữ kêu lên:“ Các ngươi
bắt ta rõ ràng ngươi không muốn sống thuốc.....”, lời chưa nói hết đã
nghe nàng nói"" phế hai tay hai chân ả cho ta“.
Tuyết Nhi làm theo""
rắc"" tiếng xương khớp gảy kêu liên hồi rồi thêm một tiếng la thảm thiết
vang lên, Tuyết Nhi làm xong quăng ả ta xuống đắt chở về chỗ. Liễu Ninh
hoảng sợ nhìn người dưới sàn rồi nhìn cung nữ ngọt ngào lúc nãy bổng
chóc trở thành ác quỷ, người bên cạnh nhận ra Liễu Ninh đang sợ dang tay
ôm Liễu Ninh vào lòng tiếp tục nhìn.
Lúc này hắn chỉ thấy ba
người kia bổng chốc trở nên lãnh khốc vô cùng,“ các ngươi không muốn
sống dám làm như thế với ta nếu ta không về thì chủ nhân ta sẽ nghi ngờ
đến tìn các ngươi“. Nàng quay sang bảo song nhi” hai em vào chuẩn bị đi
để ả ta chết yên lòng”, song nhin vâng rời đi huynh muội Liễu Ninh nhìn
theo tò mò, nhưng rất nhanh tiếng nói của nàng thu hút sự chú ý của bọn
họ....
“ Người cười cái gì, sắp chết ngươi vẫn có tâm trạng như thế” nàng lạnh lùng thốt ra
Ả ta khinh bỉ cười:“ haha ta chết còn có hoàng hậu theo hầu ta làm sao không vui được”
“Ngươi là nói độc đo sao, rất xin lỗi không nói cho ngươi biết ta đã hấp thụ sạch nó rồi”
Ả ta ngạc nhiên, sư
huynh muội Liễu Ninh ngạc nhiên nhìn nàng:“ haha ngươi đùa sao ngươi là
thần thánh chắc hấp thụ độc thật nực cười trừ khi ngươi có Băng Ni của
Phụng Tiêu Sát, nếu không người không có cách hấp thụ độc“.
Nàng nhìn Ả ta ý vị thâm
sâu người biết về Băng Ni không nhiếu nhìn ra ả ta cũng rất có năng
lực, Băng Ni chỉ có người trong tổ chức biết và chỉ làm ra có hai viên
nàng đã dùng một viên nàng đang cất giữ thế mà ả cũng biết, nhưng đáng
tiếc chọn sai chủ nhân hôm nay phải chết:“ thật trùng hợp ta vô tình
quen biết cát chủ của Phụng Tiêu Sát và hiên đã sử dụng một viên như
người nói“.
Ả ta hốt hoảng vô cùng
nhìn nàng đang tươi cười mà lòng hoảng sợ vô cung người này quá mức đáng
sợ, bổng trong phòng truyền ra tiếng động có người bước ra ngoài một là
Lệ Nhi một là một người giống người nằm trên sàn như đút.
“ Tốt tay nghề càng ngày
càng tiến bộ đến ta cũng không nhận ra, giờ đã có người thay ngươi
ngươi nên chết rồi” nàng nói xong bàn tay khẽ động một sợi chỉ bắn ra, ả
ta phun một ngụm máu ngã xuống mất mạng.
Liễu Ninh bị làm cho
choáng váng với những gì nhìn thấy,nhưng những người khác vẫn bình tĩnh
vô cùng, Liễu Ninh còn nghe nàng sai người giống ả khi như đút đi báo
cáo cài gì đó, thoáng nghi ngờ Liễu Ninh nhận ra người đó là Tuyết Nhi.
Lam Anh bước đến bên thi
thể kia lấy trong tay áo một chất bột trắng rải lên, chốc lác thi thể
biến mất không dấu vết đến máu cũng không còn, ngay sau đó Huynh muội
Liễu Ninh xin phép về phòng vì muốn tiêu hoá những chuyện trước mắt,
nàng không ngăn cản bọn họ rời đi còn nàng cùng Lệ Nhi.
Bọn họ vừa yên tĩnh một
chút thì lại có cung nữ chạy vào báo, có Tổng quản phủ thừa tướng đưa
đến một lá thư. Nàng đưa tay nhận lá thư chỉ thấy mười chữ” ngoại tổ mẫu
có việc muốn hoàng hậu về gấp“.
Nàng gắp tờ giấy lại cười lạnh xem ra lại sắp có chuyện vui, kéo theo Lệ nhi xuất phát đến phủ thừa tướng.
...... ta viết vậy đủ
dài chưa các nàng, có ai hóng chương sau hk nè, chương sau đặt biệt hấp
dẫn ta sẽ tag cho người cmt đầu tiên.....