• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy người yên lặng gói sủi cảo cho đến khi trời tối mới gói xong. Viện trưởng Trương nhìn sắc trời tối mịt thì vội vội vàng vàng đi ra ngoài, trong miệng còn lẩm bẩm: “Là ngủ quên? Sao còn chưa lên? Mọi người đun sủi cảo trước, tôi đi gọi các cụ xuống ăn cơm.”

Lý Thanh cũng đứng lên nói: “Mặt cháu bị bẩn rồi, vừa lúc về phòng đổi quần áo trước.”

Hàn Hướng Nhu thấy hai người đều đi liền giúp lão Triệu dọn sủi cảo lão Triệu để trên nắp nồi vào phòng bếp. Lão Triệu đun nước nấu sủi cảo, sau khi nấu xong một nồi thì thấy Hàn Hướng Nhu đứng bên cạnh còn chưa đi thì nói với vẻ không thoải mái: “Sủi cảo xong rồi, các cô ăn trước đi, ở chỗ này của tôi không cần cô hỗ trợ nữa.”

Hàn Hướng Nhu lẳng lặng nhìn ông một cái: “Còn lại để cháu nấu đi.”

Lập tức lão Triệu nhíu mày, vừa muốn nói chuyền thì thấy Hàn Hướng Nhu ngước mắt lên bình tĩnh nhìn mình: “Ăn xong rồi các vị cũng nên lên đường, ở lại quá lâu cũng không tốt cho các vị.”

Lão Triệu như bị sét đánh khi nghe thấy câu nói đó, không ngờ khuôn mặt màu xanh đen hơi trắng bệch.

Hàn Hướng Nhu lấy một nắp nồi sủi cảo bỏ vào trong nồi, sau khi sủi cảo được nấu chín thì đốt một lá bùa Siêu Độ.

Lão Triệu dùng sắc mặt phức tạp của mình nhìn Hàn Hướng Hu rồi khẽ thở dài: “Chúng tôi không hại người, chỉ là muốn bảo vệ viện dưỡng lão này mà thôi.”

“Cháu biết.” Đồng thời, Hàn Hướng Nhu đun mấy nồi nước, đến khi nước sôi thì bỏ sủi cảo vào, sau đó quay đầu nhìn ông ta: “Nếu ông bà từng hại người thì cháu đã sớm gọi sét đánh mọi người rồi, sao có thể lãng phí bùa Siêu Độ này đây.”

Lão Triệu không nói chuyện, ông bê sủi cảo có trộn bùa Siêu Độ ra ngoài rồi đặt trên mấy cái bàn ở phía trong cùng.

“Ôi chao, thơm thật đấy.” Một cụ già vừa mới đi vào nhà ăn liền hô lên: “Sủi cảo hôm nay cũng ngon quá.”

“Ô, sủi cảo này thơm quá, nhân gì vậy?”

Các cụ già bước vội tới rồi ngồi vào vị trí của mình và dùng ánh mắt trông mong nhìn viện trưởng Trương, chờ bà nói hai tiếng ăn cơm.

Viện trưởng Trương cười ha hả vừa định nói chuyện thì lão Triệu dùng giọng điệu buồn bã nói: “Sủi cảo hôm này là cô Hàn nấu, cô ấy muốn siêu độ thay chúng ta.”

Trong chớp mắt, nhà ăn yên tĩnh lại, mọi người nhìn chằm chằm vào Hàn Hướng Nhu, vẻ mặt buồn vui đan xen nhau.

Hàn Hướng Nhu thấy Lý Thanh đứng ở cửa thì vẫy vẫy tay với cô: “Tiến vào ngồi đi, chẳng phải em đều biết thân phận của họ sao?”

Lý Thanh cứng đờ đi tới rồi ngồi xuống cạnh bên một bà cụ, sau đó vươn tay ra ôm lấy cánh tay của bà.

“Đây là bà của em?” Hàn Hướng Nhu hỏi: “Em tới vì bà đúng chứ?”

Lý Thanh khẽ gật đầu rồi quay đầu nhìn thoáng qua bà cụ ở bên cạnh, vành mắt hơi ửng đỏ: “Khi em còn nhỏ là bà nhìn em lớn lên. Năm em tám tuổi thì cha mẹ ly hôn, mẹ em mang theo em rời khỏi Lâm Hải trở về quê mẹ, từ đó về sau em không còn được bặp bà nữa, cũng chưa từng được nghe tin tức gì của bà. Ba năm trước em thi đỗ đại học Lâm Hải như mong muốn, chuyện đầu tiên em trở về Lâm Hải chính là đến huyện Hoàn Quả tìm bà em. Lúc em rời đi vẫn còn nhỏ tuổi nên không nhớ rõ nhà bà ở là ở thôn nào trấn nào, cho đến năm ngoái em mới tìm được nhà cũ của bà.”

Lý Thanh lau nước mắt kể tiếp: “Nhà cũ mà lúc em còn nhỏ và bà ở đã hoang phế từ lâu, hàng xóm nói em và mẹ em mới đi được vài năm thì cha em chết vì tai nạn xe cộ. Ủy ban nhân dân xã đưa bà em tới viện dưỡng lão Từ Tâm, chi phí của viện dưỡng lão Từ Tâm rất thấp, đủ thấp để được sinh hoạt ở đây. Em còn chưa kịp vui mừng thì hàng xóm lại nói cho em biết rằng bà đã qua đời và chôn ở trên núi hoang đối diện với viện dưỡng lão Từ Tâm, lúc ấy ủy ban nhân dân xã và viện dưỡng lão Từ Tâm cùng bỏ tiền ra hỗ trợ lập bia mộ.”

Bà cụ Lý ngồi ở một bên sờ sờ đầu của Lý Thanh rồi nghẹn ngào: “ Thanh Thanh thường xuyên viếng mộ bà.”

Lý Thanh dùng đôi mắt ngập nước nhìn bà cụ Lý, nụ cười trên khuôn mặt mang theo chua xót: “Em mang đồ cúng đi lên ngọn núi kia, quả đúng là tìm được phần mộ của bà nội. Bắt đầu từ khi đó, mỗi lần đến thanh minh, rằm tháng bảy âm lịch, mùng một tháng mười đều tới đây viếng mồ mả, tâm sự những chuyện ở trường học cho bà nghe.”

Hàn Hướng Nhu hỏi tiếp: “Vậy làm sao em biết hồn phách của bà nội em còn ở viện dưỡng lão?”

“Hôm thứ tư đoàn thanh niên của chúng em mở cuộc họp, sau khi tan họp lúc em dọn dẹp hội trường thì phát hiện có một bạn học quên quyển vở vẽ vật thực ở trên bàn. Em nhặt vở lên tiện tay lật xem hai trang thì lại thấy được bức vẽ của bà em.” Giọng nói của Lý Thanh dồn dập hẳn, cho dù hiện tại nhớ lại việc ngày đó thì vẫn làm cho cô cảm thấy cực kỳ kích động: “Em tìm được bạn học kia rồi hỏi cô ấy thấy bà cụ này ở đâu? Cô ấy nói cho em biết lúc cô ấy đến viện dưỡng lão Từ Tâm làm tình nguyện viên có tùy tiện vẽ.”

Hàn Hướng Nhu nhìn cô: “Cho nên em tới nơi này làm tình nguyện viên?”

Lý Thanh gật đầu: “Em cảm thấy có khả năng bà nội em không đi nhưng chuyện này quá không thể tưởng tượng được, em lại cảm thấy hơi sợ cho nên gọi Trương Thịnh đi cùng em. Ngày hôm qua sau khi chúng em tới, em lấy cớ thay đệm chăn đi tất cả các phòng nhưng chỉ thấy được bảy cụ lúc ăn cơm trưa. Lúc đó em hơi thất vọng, không nghĩ tới vào buổi tối đột nhiên xuất hiện rất nhiều cụ.”

“Nhưng tối hôm qua trong số những cụ đó không có bà của em.” Hàn Hướng Nhu nói vào điểm chính.

“Đúng thế.” Lý Thanh cười thê lương: “Lúc ấy em rất thất vọng, em vẫn luôn suy nghĩ có phải em quá nhớ bà cho nên tùy tiện nhìn thấy một bức tranh thì cho rằng đó là bà em hay không nhưng em không nghĩ tới Trương Thịnh lại nói cho em biết một tin tức ngoày ý muốn.” Lý Thanh lén nhìn viện trưởng Trương một cái rồi hơi xấu hổ nói: “Trương Thịnh thấy được bài vị sau bức tường, em đoán hồn phách của bà nội cũng ở nơi đó. Tối hôm qua sau khi em nằm xuống vẫn luôn chờ, nhưng cho đến 3 giờ sáng thì toàn bộ viện dưỡng lão mới yên tĩnh. Em lén lên tầng năm, mở cánh cửa đó ra, cũng tìm được tên của bà trong số những bài vị kia.”

Lý Thanh nắm bàn tay của bà cụ ngồi bên cạnh rồi nhìn Hàn Hướng Nhu khẩn cầu: “Chị Hàn, em không biết thân phận của chị là gì nhưng bà và mọi người thật sự không hại người, chị đừng đối phó với họ.”

Hàn Hướng Nhu nghe vậy thì không nhịn được bật cười: “Em nghĩ gì vậy? Chị đối phó với các cụ làm gì?”

Lý Thanh chần chờ nhìn Hàn Hướng Nhu: “Chẳng phải chị muốn đưa các cụ đi sao?”

Hàn Hướng Nhu nói một cách nghiêm túc: “Tuy các cụ cố gắng hết sức chờ đến tối mới ra nhưng dương khí trên thế gian vẫn gây tổn thương tới hồn thể của các cụ, để quá lâu thậm chí sẽ ảnh hưởng tới lần đầu thai tiếp theo.” Cô quay đầu nhìn khuôn mặt chua xót của viện trưởng Trương rồi hỏi nhỏ: “Cô có thể nói cho cháu biết vì sao họ đều ở lại không đi không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
C
Chuotxinh21 Tháng sáu, 2023 09:38
Hy vọng dịch giả có thời gian dịch tiếp. Rất mong đợi.
LDT
Luan Dieu Thi11 Tháng sáu, 2023 11:07
Chúc dịch giả mau khỏe lại nè luôn chờ bồ nha chaizo
MN
My Nguyen02 Tháng sáu, 2023 12:22
Lâu lắm mà không thấy dịch truyện này tác giả ơi
LDT
Luan Dieu Thi28 Tháng năm, 2023 11:48
Hay lắm nè dịch giả ơi
BC
Biển Cả18 Tháng năm, 2023 09:10
64. đọc 2 ngày là hết nè. hay lắn ạ
LDT
Luan Dieu Thi15 Tháng năm, 2023 12:12
Cầu bão chương nè
LDT
Luan Dieu Thi15 Tháng năm, 2023 01:14
Chờ nàng mòn mỏi
C
Chuotxinh06 Tháng năm, 2023 13:17
Truyện của Tín Dụng Tạp rất hay. Mong chờ bộ này quá. Cảm ơn dịch giả rất nhiều
LDT
Luan Dieu Thi06 Tháng năm, 2023 00:53
Trái ôm phải ấp như vậy được sao.kkk
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên05 Tháng năm, 2023 17:55
Dạ dạ, mình sẽ cố gắng o( ̄︶ ̄)o
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên05 Tháng năm, 2023 17:55
Bứt rứt khó chịu như mong nhớ người iu ý nhờ ~(^▿^~)
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên05 Tháng năm, 2023 17:54
Hi hi, mình sẽ cố gắng ak
NMN
Ngọc Mai Nguyễn thị04 Tháng năm, 2023 07:03
Dịch giả tién lên thêm chương nhanh nhanh nhé
LDT
Luan Dieu Thi04 Tháng năm, 2023 00:23
Lâu lâu mới đc nó dày vò nhưng mà vui ý
LP
Lam Phong01 Tháng năm, 2023 04:49
Cố lên nèeee
LDT
Luan Dieu Thi23 Tháng tư, 2023 00:18
Iu ❤️❤️❤️❤️
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên22 Tháng tư, 2023 17:34
Mình sẽ cố gắng up thường xuyên nha, mình vừa mới up xong rùi đó ~(^▿^~)
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên22 Tháng tư, 2023 17:34
Cũng khổ, tại nhiều gái bu quá nên giờ mới quê vậy nè :)))))
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên22 Tháng tư, 2023 17:31
rùi rùi, mình sẽ cố up thường xuyên nha, thường thì 2 ngày cuối tuần vướng bọn nhóc nên hay bị chậm tiến độ ak (ಥ﹏ಥ)
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên22 Tháng tư, 2023 17:30
Vừa khỏe xí lại sốt mấy ngày nay, hôm nay 1 nhóc nữa cũng sốt, giờ cũng đỡ hơn rồi nàng ak
LDT
Luan Dieu Thi19 Tháng tư, 2023 23:13
Chúc dịch giả có nhiều sức khỏe để ra đều chương cho tui đọc nha chứ tui hóng quá nè
LDT
Luan Dieu Thi16 Tháng tư, 2023 02:11
Cố Bách Nhiên quê không nhẹ
LDT
Luan Dieu Thi13 Tháng tư, 2023 10:27
❤️❤️❤️❤️❤️
LN
Linh Nguyễn12 Tháng tư, 2023 03:10
Truyện hay mà ra ít quá. Mệt mỏi rồi. Cắm ba nén nhang cầu cho ad khỏe để ra nhiều chương mới. Please
LDT
Luan Dieu Thi11 Tháng tư, 2023 23:08
Bé khoẻ chưa bà
BÌNH LUẬN FACEBOOK