• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng gõ cửa lần nữa vang lên có vẻ mất kiên nhẫn hơn.

- Chủ tịch là tôi.

Trần Quốc Anh chán ghét lại thêm tâm trạng không tốt bực bội mở cửa. Lương Ái Linh tay bưng ly cacao ấm tay ôm tập hồ sơ thấy cánh cửa đang dần hé mở dây thần kinh căng lên hồi hộp.

- Có chuyện gì?.....

Ái Linh trượt chân hất trọn nguyên ly cacao ấm lên người Trần Quốc Anh thành công nhuộm làn da nâu bùn vòm ngực từng giọt chất lỏng sánh đặc nhỏ xuống thấm vào khăng bông trắng. Trần Quốc Anh hít một hơi sâu.

- Cô làm cái gì vậy!

- Xin lỗi chủ tịch tôi không cố ý...

Lương Ái Linh vội đặt sấp tài liệu qua một bên tay vụn về lau vết bẩn chạm lên chiếc khăn che chắn phần thân dưới của anh vô tình hay cố ý tay quẹt qua kéo nút thắt khăn bông rơi xuống thanh âm không lớn nhưng hai người trong này nghe như tiếng sấm vỗ bên tai đúng lúc này cánh cửa chưa kịp đóng chợt bị đẩy ra. Một màn nam thoát y nữ đang đưa tay tiến lại vật nam tính đập vào mắt Hà My. Trong tích tắt 4 người 8 con mắt ngây ra hoảng hốt không nói nên lời. Quốc Anh lấy lại bình tĩnh cầm khăn lên chắn quanh hạ thân.

- Hà My em nghe anh giải thích.

Hà My một hồi kinh hãi bây giờ đã trấn tĩnh cẩn trọng thu thập chi tiết. Trên người Trần Quốc Anh vẫn còn dính thứ chất lỏng màu nâu đen tỏa ra mùi thương đặc ngọt chắc hẳn là cacao khăn tắm cũng vấy bẩn loan lổ. Quốc Anh từ bao giờ lại thích đồ ngọt? Liếc qua Lương Ái Linh y phục chỉnh tề. Qua tình hình chỉ có hai trường hợp một là Lương Ái Linh bày trò cám dỗ Quốc Anh. Hai là hai kẻ gian phu dâm phụ này đang chơi trò tình ái biến thái. Chợt phát hiện sấp tài liệu để trên chậu cây kế bên xét thêm việc cửa không khóa mà hai người còn đứng ngay vị trí cửa xem ra đáp án đã rõ ràng.

Trần Quốc Anh nhìn cô im lặng không khóc cũng chẳng nổi giận quá trái lẽ thường trong lòng càng thêm lo lắng. Sự im lặng luôn là điểm báo cho những điều tồi tệ nhất.

Lương Ái Linh thận trọng quan sát biểu tình trên khuôn mặt Hà My chỉ là suy ngẫm gì đó khóe môi cong lên cười tựa không cười giọng thãn nhiên như chưa có việc gì xảy ra.

- Giám đốc Lương đã trễ rồi cũng nên về phòng nghỉ ngơi đi.

Trong lòng Lương Ái Linh bị động dữ dội. Nguyễn Hà My thật không thể xem thường trong tình huống này còn có thể bình thãn cư xử. Cô là không biết ghen hay tuyệt đối tin tưởng Trần Quốc Anh? Ái Linh hơi trùng bước siếc tay đứng thẳng miệng cười tự nhiên.

- Vậy việc còn đang làm dỡ nhờ chị Hà My làm giúp a.

Ngữ điệu mập mờ cố tình ám chỉ vậy mà Hà My vẫn môi nhỏ xinh đẹp tươi như hoa khiến cô ta không khỏi tán thưởng xem ra đối thủ cao tay hơn mình tưởng.

- Ai da...Giám đốc Lương thật chu đáo nha. Nhưng việc dọn dẹp vệ sinh phòng đã có phục vụ lo cô cũng không nên cướp việc của họ. Cacao thật thơm, tốt a, nhưng tiếc đã đổ hết rồi không còn khả năng thu lại. Thật là vốn không cần phải thành rác thải ép người khác dọn đi. Chịu an phận làm tách cacao lành chọn người muốn thưởng thức chẳng phải tốt hơn một cái tách vỡ.

Trần Quốc Anh bên cạnh một màn mở mang tầm mắt. Không nhận ra cô vợ này là hổ đội lốt mèo móng vuốt thật sắt.

Lương Ái Linh cắn chặt môi nhịn xuống Nguyễn Hà My mắng người cũng không ít sâu sa.

- Tôi xin phép.

Ái Linh vừa quay đi thì Trần Quốc Anh cũng kéo Hà My vào lạnh lùng nói với người phục vụ nãy giờ vẫn làm người qua đường vô tình xem kịch miễn phí.

- Chỗ này dọn dẹp sau cậu có thể đi.

Khép cánh cửa lại anh gắt gao ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn đặt cằm lên vai Hà My giọng chân thành.

- Vợ yêu anh nhớ em sắp điên lên rồi.

Hà My đẩy mạnh anh ra co chân đá vào ống quuyển Quốc Anh, thấy vẫn chưa hài lòng cô lại giẫm thêm một cái vào chân anh. Trần Quốc Anh xem như cô đấm chân giúp mình đi lực quá yếu nói sao cũng chỉ như muỗi đốt ngưa ngứa mà thôi. Nhưng cô sao lại xù lông nữa rồi? Chẳng phải mới vừa rồi còn rất ra dáng cô vợ khoang dung thông minh tài trí lật tẩy chiêu trò của Lương Ái Linh sao?

- Vợ yêu sao em đánh chồng a?

- Ai là vợ anh? Nguyễn Hà My tôi không phải vợ của tên lừa gạt anh đừng có nhận bừa.

Quốc Anh vừa bước tới cô đã thủ thế hầm hừ cảnh báo. Anh nhịn cười nhìn bộ dáng cún con giận dỗi kia.

- Vợ yêu sao lại nói chồng lừa gạt?

- Anh còn giả ngốc! Trần Quốc Anh anh còn định lừa tôi đến bao giờ?

- Anh có lừa em khi nào?

- Còn nói không. Anh giả ung thư gạt tôi vào nhà anh ở còn.....

Vế sau Hà My sắp vô ý nói ra thì kịp thời nuốt vào bụng.

Anh nhún vai cười tà mị.

- Vợ yêu em như vậy là đổ oan cho anh. Cho đến bây giờ anh chưa từng nói mình bị ung thư a. Em trù chồng chết yểu thì thôi đi còn đổ tội cho anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK