• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Ngạo đưa hai nàng vào không gian giới của mình.

Lan Như Ngọc và Lan Như Vân đột nhiên cảm giác được cơ thể của chính bổng nhiên mất đi tri giác, khi mở mắt ra thì thấy phía trước của hai nàng là một nơi xa lạ, khung cảnh rất đẹp có núi, có hồ...tạo nên một tạo nên một phong cảnh tuyệt đẹp.

Hai nàng nhìn chung quanh một chút thì thấy, phía khá xa các nàng có một ngôi nhà khá lớn, phía trước ngôi nhà có mấy người phụ nữ đang đùa giỡn vui vẻ với nhau.

– Long Ngạo, đây là...

Lan Như Ngọc nghi hoặc hỏi.

– Hahaha, đây là không gian của ta.

Được Long Ngạo giải thích, thì hai đã biết đây là một không gian sống ở trong nhẵn trừ vật. Lúc đầu nghe Long Ngạo nói các nàng còn chưa tin, nhưng về sau các nàng đã tin rồi. Hai nàng cảm thấy rất cảm động vì hắn tin tưởng mình.

Nhất Lan Như Vân, nàng rất cảm động vì hắn đưa mình đến đây. Nếu chỉ đưa mẫu thân nàng thì không có gì. Dù sao mẫu thân nàng cũng là người phụ nữ của hắn, cho biết cũng không sao. Còn nàng chỉ là người ngoài, nếu lỡ như nàng nói chuyện này ra ngoài, Long Ngạo sẽ gặp phiền phức to lớn. Bởi vì trên đại lục này không thể có nhẵn trữ vật chứa sự sống được. Những cường giả trên đại lục không có khả năng tạo ra được nhẵn sự sống. Cái này chỉ có tiên nhân mới có thần thông bô thượng mới có thể chế tạo được mà thôi. Chuyện Long Ngạo có nó, nếu truyền ra ngoài hắn sẽ bị những cường giả đỉnh cấp truy sát gắt gao. Đến lúc đó có thể nói là vạn kiếp bất phục.

– Long Ngạo, ta...

Lan Như Ngọc ấp úng nói.

– Vân cô cô, không cần lo lắng, ta tin tưởng ngươi.

Không chờ nàng nói xong Long Ngạo đã ngắt lời của nàng.

Lan Như Ngọc thấy hắn nói như thế cũng không nói gì. Nhưng trong lòng cảm thấy vô cùng ấm ấp. Hảo cảm đối với Long Ngạo cũng tăng mạnh.

– Được rồi, bây giờ ta dẫn hai người đi nhân thức phụ nữ của ta.

Long Ngạo nói xong dẫn hai nàng đi tới căn nhà mà bọn người Lan Như Nguyệt cư ngụ.

– Long Ngao!

Các nàng Lan Như Nguyệt thấy Long Ngạo đến thì vui mừng chạy đến, nhưng khi thấy hắn mang theo hai người thì cũng không nói gì nhưng trong ánh mắt lại tót ra vẻ u oán, như muốn nói, tại sao ngươi lại hao tâm như vậy.

Hai Người Lan Như Nguyệt và Hồ Bích Trâm, nhìn thấy Long Ngạo dẫn hai người Lan Như Ngọc đến thì lúng túng.

Sau một hoài hàn hiên thì mọi người cũng chấp nhận nhau, một bên ngồi trò chuyện vui vẻ nhất là Hồ Bích Trâm và Lan Như Ngọc hai người vốn là thông gia của nhau, nhưng không ngờ đến tuổi này rồi lại chung một phu quân chứ, hai nàng rất ít gặp nhau cho nên rất vui vẻ trò chuyện trên trời dưới đất.

Lan Như Vân gặp tỷ tỷ của mình cũng rata vui mừng ngồi trò chuyện.

Long Ngạo đã lâu rồi chưa vào đây thăm các nàng cho nên hắn đi đến bên cạnh trò chuyện thăm tình với Lala và Trương Mỹ Tâm.

Long Ngạo ở lại trong này một đêm. Ân ái với tất cả lão bà của hắn ( trừ Lan Như Vân), cũng thuận lợi ăn cả LaLa. Một đêm sung sướng ấn ái triền miên.

Sáng sớm hôm sau Long Ngạo phải đưa Lan Như Ngọc và Lan Như Vân ra ngoài, bởi vì Lan Như Ngọc là gia chủ nếu mất tích sẽ gây ra hỗn loạn, bởi thế phải đưa nàng ra, không thể để nàng trong này được.

Long Ngạo đưa Lan Như Ngọc hai nàng ra ngoài, hắn cũng li khai Lan phủ, đã lâu rồi hắn chưa bề Lâm Gia, bây giờ phải bề Lâm gia xem tình hình mới được, về xem coi sát thủ mà Lâm Tiểu Cường phái đi viết Lâm Thống Nhất đã thành công chưa.

Hiện tại trong gia tộc ngoại trừ Lâm Thống Nhất ra ngoài lịch luyện. Trong Lâm gia hiên đang có hai thế lực đối lập muốn chiếm vị trí gia chủ.

Thế lực thứ nhất là của bọn người Đại Trưởng Lão Lâm Tiểu Cường và thế lực của Nhị Trưởng Lão Lâm Phi ủng hộ Lâm Thống Nhất làm tộc trưởng. Từ khi Lâm Thống Nhất đi lịch luyện, trong gia tộc nhiều việc bị bọn người đại trưởng lão chiếm, còn bên nhị trưởng lão trở nên yếu thế.

Lần này Long Ngạo về Lâm gia, một là xem Lâm Thống Nhất chết chưa, hai là muốn phá một vố lớn cho tên đại trưởng lão tức chết.

Long Ngạo đi đến một ngõ nhỏ không có người qua lấy áo choàng tàng hình phủ lên người, ẩn thân đi đến Lâm phủ.

Khi đến Lâm phủ thì hắn nhẹ nhàng bay lên tường thành vào Lâm phủ.

Vào Lâm phủ Long Ngạo nghỉ xem mình nên làm gì. Lúc trước nghe Lan Như Nguyệt nói bảo khố của Lâm phù là nơi cất giữ tài phú kim tệ, thảo dược, đủ loại bảo bối. Nơi này chỉ có ba người mới được vào theo thứ tự là Lâm Thống Nhất, Lâm Tiểu Cương, Lâm phi, ba người này bên người có chìa khóa để vào bảo khố. Không có chìa khóa thì không thể vào. Hiện Tại Lâm Thống Nhất không có ở đây, chắt chìa khóa cũng ờ trên người hắn, hiện tại chỉ còn hai người Lâm Tiểu Cường và Lâm phi là có chìa khóa. Nghỉ một hoài Long Ngạo quyết định đi trộm chìa khóa của Lâm Tiểu Cường bởi vì hắn khiến Long Ngạo ghét nhất.

Quyết định xong, Long Ngạo đi đến phía phòng của Hồ Bích Trâm để tu luyện, chờ đến tối mới hành động. Bởi vì Hồ Bích Trâm không cho một nô tỳ nào hầu hạ mình, cũng vì vậy chuyện nàng mất tích không truyền ra ngoài, còn bởi vì tính cách không muốn không muốn ra ngoài mà chỉ muốn ở trong phòng, muốn gì sẽ tự mình đi.

Long Ngại đến phòng Hồ Bích Trâm, đẩy cửa vào, bên trong phòng không có gì thây đổi, Long Ngạo đi đến giường ngoài xuống, xếp bằng lại, sau đó bắt đầu tu luyện đến đêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK