• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Tống Minh bị kéo đến dưới vòi hoa sen đã không muốn nghĩ đến chuyện xảy ra khi trước, nhưng bên tai hắn không ngừng quanh quẩn câu nói kia của nam nhân " bộ dáng của anh lúc này, thật ghê tởm".

Vừa nghĩ tới chuyện khi trước, nháy mắt trước mặt Tống Minh biến thành màu đen. Hắn không ngờ tới Lăng Tiêu sẽ đối xử với hắn như vậy, thế mà đi tiểu trên người hắn. Hắn nghĩ cứ cho như là bị cẩu thao đi, nhưng bị tiểu lên người cùng bên trong thân thể, hắn lúc này thực sự có ý nghĩ muốn giết Lăng Tiêu. Không chỉ Lăng Tiêu thấy hắn bẩn ngay cả hắn cũng thấy bản thân thật bẩn??

Ánh mắt Tống Minh đờ đẫn nhìn chằm chằm dòng nước chảy xuống gạch men sứ màu đen trước mặt, cũng không quan tâm tay người khác đang dùng lực lớn chà xát qua lại trên người mình. Haha, hắn biết Lăng Tiêu muốn thấy hắn phẫn nộ giống như một con chó điên, xác thực Lăng Tiêu cũng đã làm được rồi, khi cảm nhận được Lăng Tiêu đi tiểu trong người hắn Tống Minh thật sự không dám tin, điên cuồng giãy dụa, thậm chí cổ chân cổ tay bị trói chặt ma sát đến gần như sắp rớt đi một tầng da.

Nhưng hiện tại, Tống Minh đã bình tĩnh lại. Bởi vì hắn biết Lăng Tiêu chính là muốn hắn phẫn nộ, dù sao cũng đã trải qua tình huống mà hắn cho là tệ nhất rồi, cứ coi như không chỉ bị chó thao mà còn bị chó đi tiểu, tiếp theo chắc chắn không thể trốn thoát, coi như tiếp theo càng quá đáng, hắn càng phẫn nộ càng giãy dụa chắc chắn Lăng Tiêu càng hưng phấn, còn không bằng làm một cái sác, cho dù Lăng Tiêu có làm cái gì đi nữa cũng không phản ứng lại không dao động cảm xúc, mới khiến Lăng Tiêu đối với hắn hoàn toàn mất đi hứng thú.

Tống Minh vốn dĩ nghĩ rằng phải qua vài hôm mới có thể nhìn thấy Lăng Tiêu, nhưng không ngờ chỉ cách một ngày Lăng Tiêu đã quay lại, Lăng Tiêu vẫn như cũ mặc áo ngủ tơ lụa, có điều từ màu đen đổi thành màu đỏ nâu. trong nháy mắt nhìn thấy Lăng Tiêu, Tống Minh liền không thể khống chế lập tức nhớ tới ánh mắt ác ý của Lăng Tiêu cùng cảm giác bị tiểu vào trong người kia.

Nhưng nghĩ kĩ dự tính của bản thân, hắn lập tức nhắm mắt lại, bình tĩnh hô hấp, để bản thân không còn nhớ đến chuyện kia.

Chỉ cần nhẫn nhịn, nhẫn nhịn một chút sẽ qua thôi.

Lăng Tiêu nhìn Tống Minh nhắm mắt, lồng ngực hơi phập phồng, cười khẽ một tiếng, y biết ngày hôm đó xem như đã hoàn toàn đánh vỡ điểm mấu chốt cùng tự tôn của nam nhân, ai bảo Tống Minh không thể khống chế được cái mông của mình chứ.

Vậy nên, như vậy cũng không thể trách y, ở trên người hắn đi tiểu?? Nghĩ tới đây Lăng Tiêu lại nhớ tới cảm giác ngày hôm qua đi tiểu trong người Tống Minh, loại cảm giác trước giờ chưa bao giờ có. Y lập tức cảm giác được dục vọng mình rục rịch, y cứng rồi, y muốn đ* chết Tống Minh. Ngày hôm đó khi đi tiểu vào thân thể Tống Minh y muốn tiếp tục, thao mở đường sinh sản của Tống Minh, thao nát khoang sinh sản Tống Minh, khiến hắn ở dưới thân mình run rẩy khóc lóc cầu xin tha thứ, nhưng lúc đó bệnh sạch sẽ của y phát tác nên đi tắm rửa trước, sau đó nhìn thấy bộ dáng Tống Minh sắp tan vỡ, y cũng biết không thể nháy mắt đem người chơi hỏng, cần chậm rãi đến.

Lăng Tiêu hiện tại mặc dù chỉ muốn lao lên thao chết Tống Minh, nhưng y không có làm vậy. Trực tiếp thao Tống Minh như vậy, dường như đối với người đã bị hai nam nhân khác thao lạn mà nói thì quá đơn giản rồi, y muốn Tống Minh can tâm tình nguyện cầu xin mình, để y thao, để y dấu hiệu hắn.

Lăng Tiêu có thể cảm nhận rõ ràng cảm xúc mâu thẫn tiêu cực của Tống Minh, nhưng y vẫn giữ bộ dáng thờ ơ như cũ, đi đến bên tường chọn một cây roi lông thú dài gần nửa mét, y nhìn nam nhân cánh tay bị trói treo lên ở giữa phòng, đầu tiên là nhẹ quơ quơ chiếc roi trong tay, cái roi phát ra tiếng kêu xé gió, nhưng y nhìn thấy Tống Minh chỉ hơi cứng lại thân thể, rồi không còn phản ứng gì nữa.

Ha, tốt, để xem hắn có thể nhịn đến khi nào.

" Ba, ba, ba." chiếc roi chưa đến nửa mét từng cái quất lên thân thể trần trụi của nam nhân, Lăng Tiêu dùng lực không lớn, nhưng rất có kỹ xảo, Kỹ xảo này đều là khi trước tâm huyết dâng trào học từ thầy điều giáo. Mỗi roi đều quất vào bộ vị trọng điểm, xương quai xanh, ngực, tuyến nhân ngư, khố hạ, đùi cùng thân sau, ngay cả tính khí mềm mềm rũ xuống dưới hạ thân cũng không thể thoát khỏi.

Không lâu sau,trên cơ thể thon dài cơ bắp mượt mà liền hiện lên vết roi màu đỏ nhạt,Tống Minh lúc này ngoại trừ thân thể run rẩy theo bản năng cùng hơi thở có chút không ổn định ra,ngay cả mí mắt cũng không nâng lên.

Lăng Tiêu nhướng mày, khóe miệng nhếch lên ý cười, y cầm roi đi về chỗ đạo cụ bên tường,sau khi phủ lên cây roi một lớp đồ vật màu hồng nhạt lại quay về bên cạnh Tống Minh, thuận theo dấu ấn khi trước không nhanh không chậm quất lại một lần nữa.

Lần này lực đạo so với khi nãy nặng hơn, đặc biệt chiếu cố núm thịt hồng hào trên đầu nhũ kia cùng tính khí dưới hạ thân,nhìn tính khí vì đau đớn mà rũ xuống từ từ cứng lên, Lăng Tiêu lộ ra nụ cười vừa lòng, đi đến sau Tống Minh tiếp tục quất.

Không lâu sau, phía sau Tống Minh cũng phủ kín vết hồng ngân khiêu gợi, nhất là đôi mông cánh hoa cong cong, nơi Lăng Tiêu đặc biệt chiếu cố, vết roi hồng hồng vừa nhỏ vừa dày đặc.

Quay lại trước mặt Tống Minh, không ngoài dự tính nhìn thấy Tống Minh tản ra khí tức Omega, tính khí cũng đã hoàn toàn đứng lên.

Lăng Tiêu đi đến bên cạnh Tống Minh, ngửi khí tức thơm ngọt mê người, cầm lấy chiếc roi lông vẫn còn lưu lại màu hồng nhạt nhấn nhấn nhấn tính khí bán cương của Tống Minh.

" Xem ra anh rất thích nhỉ, bị roi quất cũng có khoái cảm." Lăng Tiêu mang theo nụ cười thờ ơ cầm roi lông trêu trọc tính khí Tống Minh, cố tình dùng lông roi xoẹt qua rãnh quy đầu tính khí, cảm nhận được thân thể Tống Minh kịch liệt run rẩy, còn muốn dùng mũi roi ác ý đâm vào lỗ trên đỉnh quy đầu đang tiết ra dịch thể, nhưng bị Tống Minh tránh thoát.

Thanh âm từ tính bên tai Tống Minh ác ý mỉa mai. " Như vậy cũng có thể cứng, anh nói sao có thể tiện như vậy a? Hửm?"

Hô hấp của Tống Minh đã không còn thông thuận như trước, thân thể toát ra một tầng mồ hôi cũng run rẩy nhè nhẹ, hôm nay Lăng Tiêu không có mang bịt miệng cho hắn, nhưng hắn cũng không muốn mở miệng nói chuyện, miễn cho Lăng Tiêu càng hưng phấn.

Hắn mím môi, đôi mi khép hờ ướt đẫm mồ hôi khẽ run, trong lòng hắn không thèm để tâm lời nói của Lăng Tiêu, mà nhớ đến??? Người lần trước dùng roi đánh hắn--- Qua Thiên Liệt.

Có thể là do chuẩn bị tốt tâm lí từ trước, bao gồm cả việc trước đó bị roi đánh qua, Qua Thiên Liệt đánh hắn lần đó thật sự rất đau, nên lần này bị Lăng Tiêu dùng roi đánh không có cảm giác quá lớn, vì Lăng Tiêu đánh không quá nặng tay, cũng không đau, có thể chỉ là gãi ngứa, trong lòng Tống Minh ít nhiều thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Nhưng rất nhanh khi Lăng Tiêu bôi lên roi một lớp đồ vật lần nữa đánh lên, nơi bị roi đánh lên đều có cảm giác nhoi nhói chướng đau, sau đó liền cảm thấy vừa tê vừa ngứa. Loại cảm giác này thực ra có chút quen thuộc, nhưng hắn không thể nói ra là cảm giác gì?? Nhưng không ngờ tới khi Lăng Tiêu dùng roi đánh lên tính khí của hắn, hắn vậy mà cứng.

Hắn không ngờ tới hắn sẽ cương, sao hắn có thể cứng chứ? Nhìn trên roi còn lưu lại một lớp chất lỏng hồng nhạt, Tống Minh nháy mắt phản ứng lại, nhất định là do thứ này có vấn đề.

Nhưng không để Tống Minh nghĩ nhiều, Lăng Tiêu cầm roi trêu chọc nơi mẫn cảm nhất trên người hắn, chỉ khiến hô hấp của hắn thêm nặng nề, hơn nữa những nơi bị roi quất qua trên người ngày càng ngứa, càng nóng, còn mang theo từng trận tê ngứa... Ngay cả hậu huyệt cũng không ngừng co rút, đóng mở, hắn cảm nhận được mông bản thân dường như cũng ướt rồi... Hình như hắn lại phát tình... Nhưng kì phát tình của hắn mới qua không lâu! Hắn cũng tuyệt đối không muốn ở trước mặt Lăng Tiêu phát tình!

Trong căn phòng tràn ngập mùi vị nồng đậm tin tức tố Omega, cùng tin tức tố Alpha có tính xâm lược cực cao quấn quýt với nhau, đáng tiếc là, lúc này Tống Minh đang hoảng loạn rơi vào kì phát tình cái gì cũng không ngửi được.

Thứ phủ lên chiếc roi trên tay Lăng Tiêu chắc chắn không phải thứ gì tốt... Tống Minh thở gấp, trên thái dương rơi xuống từng giọt mồ hôi lớn. Loại cảm giác giống như phát tình đến rất nhanh, đầu óc quay cuồng, khoái cảm từ hạ bộ nháy mắt truyền đến toàn thân, Tống Minh chỉ cảm thấy trên người ngày càng nóng, nơi bị roi quất qua càng trở nên đặc biệt tê ngứa, khiến hắn hận không thể tìm một nơi để cọ xát, tính khí hắn bị roi trêu chọc đều sắp bắn, hắn có thể cảm nhận được hậu huyệt giống như kì phát tình đã ướt đẫm d*m thủy.

Tránh né khoái cảm khó nói mà chiếc roi đem lại, Tống Minh nhắm nghiền mắt cắn lấy đầu lưỡi cố gắng để bản thân duy trì tỉnh táo.

Lăng Tiêu nghiền ngẫm quan sát trạng thái của Tống Minh, nói thật, Tống Minh trong bộ dạng khi phát tình mà một lời không than như vậy càng thu hút chú ý của y, trên chiếc roi kia y đã tẩm rất nhiều thuốc gọi là thuốc kích dục "chỉ một giọt cũng phát tình" xem ra vẫn chưa đủ a.

Tống Minh cảm nhận được chiếc roi vẫn luôn đùa bỡn tính khí hắn đã bị lấy đi, mùi hương lạnh lẽo trên thân Lăng Tiêu cũng rời đi, hắn còn chưa kịp thở phào, đã trực tiếp bị kép quỳ trên nền đất, một bàn tay nắm lấy cằm hắn.

Tống Minh thở hổn hển mở to mắt, đồng tử nháy mắt co rút. Một căn tính khí cực lớn nhiễm đầy chất lỏng màu hồng nhạt đập vào tầm mắt.

Mái tóc Lăng Tiêu xõa trên bờ vai, cúi đầu nhìn Tống Minh đang quỳ, mắt phượng xinh đẹp lộ ra ánh mắt giống như thâm tình mà lại nhu hòa, bờ môi hơi mở, phun ra lời nói cũng cực kì trầm thấp lại từ tính.

" Đề phòng kê ba của tôi bị anh cắn đứt, tôi vẫn là trực tiếp tháo khớp cằm anh xuống thì hơn."

Ngay sau đó,quy đầu mang theo khí tức ngọt nị cọ lên môi Tống Minh, bàn tay nắm cằm hắn dùng lực mạnh, trực tiếp tháo đi khớp cằm hắn.

Sau một giây, một tiếng cười khẽ cùng tính khí to lớn không phù hợp với dung mạo cảu y không hề lưu tình đâm vào khoang miệng Tống Minh, nháy mắt đã đâm sâu vào yết hầu mềm mại.

Một loạt động tác của Lăng Tiêu quá nhanh, Tống Minh căn bản không kịp phản ứng lại, kém chút nữa bị nghẹn chết, lông mao Lăng Tiêu cọ vào mặt cùng mũi hắn đặc biệt ngứa, dẫn đến cả người hắn đều ngứa đến phát tao, nhưng một câu chửi người hắn cũng nói không nên lời, chỉ có thể gấp gáp dùng mũi hít thở, trừng to mắt nhìn nam nhân đang mỉm cười từ trên cao nhìn xuống hắn.

" Cẩn thận nếm thử hương vị kê ba của tôi đi, còn có thuốc kích dục " một giọt cũng phát tình." Hai tay Lăng Tiêu đỡ lấy đầu Tống Minh, thoải mái híp lại đôi mắt, bắt đầu thẳng eo cắm rút.

" A đúng rồi." Lăng Tiêu chậm rãi rút ra kê ba, tính khí thô dài sắc tình vẽ vòng lên gương mặt đẹp trai của Tống Minh, nhìn trong mắt Tống Minh lần nữa bị khơi lên lửa giận, vừa lòng cười, khẽ nói.

"Tôi đợi anh cầu xin, để tôi đánh dấu, khiến tôi thao chết anh."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK