Trong khi phần thi thứ hai còn chưa đến thì một chuyện không may đã xảy ra. Mụ Rita Skeeter sau khi viết đủ thứ điều bịa đặt về Harry và các bạn của nó thì đã tìm được một mục tiêu mới: người lai khổng lồ hậu đậu Hagrid. Với ngòi bút vô cùng độc địa và thâm độc, mụ Rita bắt đầu lôi nguồn gốc của lão Hagrid ra để chê bai công kích, thậm chí lôi cả sự kiện Phòng Chứa bí mật được mở ra lần trước, những sinh vật huyền bí mà lão yêu thích… Từ đó, mụ chê trách sự “lẩm cẩm” một cách cố ý của thầy Dumbledore. Mụ viết:
“SAI LẦM KHỔNG LỒ CỦA DUMBLEDORE
Rita Skeeter , phóng viên đặc biệt của bổn báo, viết: Albus Dumbledore , hiệu trưởng lập dị của trường Pháp thuật và Ma thuật Hogwarts , chưa bao giờ e ngại một sự bổ nhiệm giáo ban gây tranh cãi. Thế mà vào tháng chín năm nay, ông ta đã mướn ông Alastor Moody “Mắt-Điên “, một cựu thần sáng nổi tiếng hãm tài, để dạy môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám ; một sự bổ nhiệm khiến cho nhiều người ở Bộ Pháp Thuật phải nhướn mày lên, bởi vì thói quen xấu nổi tiếng của Moody là tấn công bất kỳ ai có cử động đột ngột khi có mặt ông ta. Tuy nhiên, Moody Mắt-Điên trông còn ra vẻ có trách nhiệm và tử tế khi so sánh với cái kẻ lai-người mà Dumbledore đã mướn để dạy môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí .
Rubeus Hagrid , kẻ đã thú nhận bị đuổi khỏi trường Hogwarts từ khi mới học năm thứ ba, đã được ân hưởng chức gác cổng ở trường từ dạo đó, một công việc mà Dumbledore đã bảo lãnh cho hắn. Tuy nhiên, vào năm ngoái, Hagrid đã dùng ảnh hưởng huyền bí đối với ông hiệu trưởng để kiếm thêm một công việc nữa là chức giáo viên môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí , qua mặt hết các ứng viên có phẩm chất xứng đáng hơn nhiều.
Hagrid là một kẻ trông dữ tợn và to lớn một cách đáng sợ, hắn đã dùng quyền lực mới có được để làm cho đám học sinh khiếp hãi với việc chăm sóc một loạt liên tiếp những sinh vật kinh hoàng. Được Dumbledore làm ngơ cho việc đó, Hagrid đã làm cho nhiều học sinh bị thương tích trong suốt một loạt bài học mà các học sinh nhìn nhận là “rất dễ sợ”
Tuy nhiên, Hagrid không có ý định ngưng chiến dịch khủng bố của hắn. Trong cuộc trò chuyện với phóng viên Nhật báo Tiên tri hồi tháng trước, hắn nhìn nhận là đang gây giống những sinh vật mà hắn phong cho tước danh là”Quái Tôm Đuôi Nổ “, một giống vật lai giữa bọ ngựa và cua lửa vô cùng nguy hiểm. Việc lai tạo ra giống sinh vật mới, dĩ nhiên, là một hoạt động thường được Bộ Qui định và Kiểm soát Sinh vật Huyền bí giám sát chặt chẽ. Tuy nhiên Hagrid tự cho mình vượt ra ngoài sự kiểm soát tầm thường đó. Trước khi hấp tấp đổi đề tài, hắn đã nói:
“Tôi chỉ đùa vui một tí thôi.”
Như thể nhiêu đó vẫn chưa đủ. Nhật báo Tiên tri nay mới đưa ra thêm chứng cứ rành rành là Hagrid không phải là một phù thủy thuần chủng như lâu nay hắn vẫn giả vờ như vậy. Thực ra, hắn cũng không phải là người thuần chủng. Mẹ của hắn, chúng tôi có thể tiết lộ riêng, không ai khác hơn là mụ khổng lồ Fridwulfa, kẻ mà hành tung đến nay vẫn còn biệt tích.
Khát máu và tàn bạo, bọn khổng lồ đã tự đi đến chỗ tuyệt diệt bằng những cuộc chiến tranh giữa bọn chúng với nhau hồi thế kỷ trước. Một nhúm còn lại hiện nay vẫn còn trong đội ngũ của Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy , và chịu trách nhiệm về những vụ tàn sát tập thể dân Muggle dưới triều đại kinh hoàng của hắn.
Trong khi nhiều tên khổng lồ phục vụ dưới trướng Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy đã bị các Thần sáng chống phe Hắc ám tiêu diệt, thì mụ Fridwulfa lại không bị diệt. Có thể mụ đã trốn thoát, đến tá túc ở một cộng đồng khổng lồ vẫn đang sinh sống trong một rặng núi ở nước ngoài. Tuy nhiên, nếu có rút ra được bài học nào từ những trò điên rồ của Hagrid trong các buổi học Chăm sóc Sinh vật Huyền bí , thì đó chính là: con trai của mụ Fridwulfa rõ ràng đã thừa kế bản chất hung tàn của mẹ.
Một trò lắt léo kỳ quái là Hagrid lại nổi tiếng là đã phát triển một tình bạn thân thiết với cậu bé đã khiến cho quyền lực của Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy sụp đổ, và cũng do đó mà khiến cho mẹ ruột của Hagrid cùng những người ủng hộ khác của Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy phải tìm nơi trốn tránh. Có lẽ Harry Potter không biết gì về sự thật không hay này về người bạn khổng lồ của cậu ta. Nhưng Albus Dumbledore thì chắc chắn có bổn phận bảo đảm rằng Harry Potter và các học sinh cùng trang lứa phải được biết về những mối nguy hiểm trong việc giao tiếp với một người lai khổng lồ.”
Bởi vì bài báo đầy độc địa này mà hội đồng quản trị trường Hogwart làm áp lực với Giáo sư Dumbledore, buộc lão Hagrid phải tạm thời thôi việc. Đám Harry, Ron vội vàng chạy đến an ủi lão Hagrid, nhưng Minh lúc này thì lại tự nhốt mình trong Mật thất của Slytherin.
Lý do là…
“Chủ nhân – Trên màn hình máy tính, Atlantis bắt đầu lên tiếng – Đây là ảnh chụp từ hai máy ảnh khác nhau, chụp lại một con Harpy đang bay ở độ cao 12 km so với mặt nước biển”
Minh chăm chú nhìn vào hai tấm hình, cả hai tấm hình đều chụp lại một quầng sáng hình cái đĩa tròn, lơ lửng trên trời.
“Chủ nhân – Atlantis nói tiếp – Đây là hai máy ảnh bình thường do một phù thủy và một người bình thường trên đảo cùng chụp cùng lúc, cùng góc độ và cùng thời gian. Tiếp theo – Atlantis lại đưa lên hai tấm hình khác, lúc này là một quầng sáng và một con Harpy, nói – Đây là kết quả quét võng mạc của hai người tham gia thí nghiệm.”
“Sau đó, phòng thí nghiệm gien đã tiến hành nghiên cứu cấu trúc gien sinh học của hai đối tượng, và rút ra một kết luận, đó là trong gien của người thường, hay còn gọi Muggle, xuất hiện một đoạn mã gây ra tính trơ đối với năng lượng. Như vậy, các sinh vật huyền bí như rồng, Harpy… hay thậm chí là phù thủy, xung quanh người đều xuất hiện các trường năng lượng. Nếu ở khoảng cách gần thì mắt người có thể nhìn xuyên trường năng lượng này, nhưng ở khoảng cách xa, từ 10km trở lên, thì mắt người chỉ có thể nhìn thấy những quầng sáng như ảnh trên mà thôi.”
Tiếp đó, Atlantis tỏ ra khá hưng phấn nói:
“Chủ nhân, hiện tại chúng ta đang tập trung nghiên cứu giải mã đoạn gien này, nếu có thể, sẽ có thể khiến cho Muggle có thể sử dụng được ma pháp. Ngoài ra, nếu ngài có thể gửi cho chúng tôi một ít “Pháo lép” để nghiên cứu thì có lẽ sẽ giải quyết được cả vấn đề “Pháo lép” của Phù thủy.”
Ngọc Minh trầm tư một lúc, rồi nói:
- Các ngươi có thể cử một tiểu đội tiến về phía nhà của Harry Potter, tìm một bà già tên là Figg, đó là một pháo xịt, ta sẽ nói chuyện với cụ Dumbledore, nhưng các ngươi nhớ đảm bảo an toàn cho bà ấy đấy.
“Sir, yes sir!” Atlantis hưng phấn nhào lộn vòng vòng, rồi bắt đầu báo cáo về tình hình phát triển của đảo Celt, sau đó cắt đứt liên lạc. Có vẻ cô nàng đang rất háo hức muốn đi “mời” bà Figg về nghiên cứu. Đúng là một nhà khoa học điên điển hình mà.
Kết thúc liên lạc, Minh quay qua Tom nói:
- Tom, ngươi nghĩ sao về việc Tử Thần nói – vừa nói nó vừa xoay xoay chiếc bùa hộ mệnh – và cả về hậu duệ của Banshee nữa.
- Ta thấy ngươi nói có lí, trong câu truyện cổ xưa, tử thần chẳng tự tay giết ai, mà chỉ chiếm lấy linh hồn của họ. Chính lòng tham, sự khoe khoang và dục vọng mới là nguyên nhân khiến con người giết lẫn nhau. Ta đang suy nghĩ về cái liều thuốc này, có vẻ hợp lí, nhưng cứ phải chế ra mới biết được.
Như vậy, suốt mấy ngày sau đó, Tom lấy Pansy, Hermione, Vương Minh Thy làm trợ thủ, đâm đầu vào nghiên cứu liều thuốc mà tử thần giao cho, còn Minh thì lại bận bịu với luyện công. Một thời gian ngắn gần đây, nó cảm thấy nội công của nó như muốn đột phá tầng thứ năm, nhưng do mải mê với nghiên cứu ma pháp, luyện chế thuốc mà nó bỏ quên việc luyện công. Phải biết người luyện võ giống như là đi ngược dòng nước, nếu như không tiến lên thì nhất định sẽ bị đẩy lùi về sau, bởi vậy Ngọc Minh phải cố gắng nắm bắt cơ hội này, đột phá tầng thứ năm. Như vậy tương lai nó đối mặt với Voldemort sẽ không chật vật như trước.
------------
Trong một hang động trong rừng cấm, Minh đang ngồi khoanh chân, hai mắt nhắm nghiền, chân khí chạy rầm rầm trong cơ thể, như ngựa điên húc lung tung vào các kinh mạch, huyệt đạo, như kiến cắn, như gián bò trong cơ thể, khiến Minh vừa đau vừa ngứa. Bất ngờ Minh quát lên một tiếng, chân khí từ trong cơ thể bắn ra khắp nơi, khiến cả hang động rung chuyển, bụi đất bay lên tứ phía. Andrean đang cảnh giới cho hắn bị giật mình, vội vàng chạy đến. Lúc này, Minh mỉm cười nhìn nàng, nói:
- Không sao đâu Andrean, chỉ là ta vừa đột phá thôi.