Mục lục
Người Vợ Bất Đắc Dĩ Của Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 669

Sau khi vất vả thích ứng, cô người đàn ông đeo mặt nạ đứng đối diện, chỉ lộ ra một đôi mắt hẹp dài, lộ ra vẻ lạnh lùng vô tận!

“Anh rốt cuộc là ai? Muốn làm gì?”

Trần Nam Phương quan sát xung quanh, nơi này giống như là một tâng hầm, u ám ẩm ướt, chỉ có một cánh cửa thông với bên ngoài: “Anh thả tôi ra, bao nhiêu tiền Minh Viên cũng sẽ cho anh!”

“Đáng tiếc, tôi đã nhận tiền của người ta.” Người đàn ông đeo mặt nạ nhún vai một cái: “Muốn trách chỉ có thể trách người cho tôi tiền đối với cô có tình cảm quá sâu sắc.”

Trần Nam Phương không hiểu lời của anh ta lắm, bây giờ trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ chính là: Chạy đi Sau đó nhanh chóng liên lạc với Hà Minh Viễn, thấy nhà cũ của nhà họ Hà bị phá nổ, lại không tìm được mình, anh ấy nhất định sẽ phát điên!

“Muốn chạy trốn?” Người đàn ông đeo mặt nạ dường như cảm nhận được suy nghĩ trong lòng cô: “Cô cũng đừng hòng.”

Hắn cười nhạt: “Nguyên tắc làm việc của tôi từ trước tới giờ là nhận tiền rồi sẽ làm việc cho người ta, hơn nữa…’ Người đàn ông đeo mặt nạ đi về phía cô, Trần Nam Phương nhất thời cảnh giác: “Anh muốn làm gì?”

Cô lui về phía sau, nhưng cả người bủn rủn vô lực, khiến cô không thể lui được nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn ta tiến về phía mình càng ngày càng gần!

“Nói hết rồi, thay người ta làm việc.”

Người đàn ông đeo mặt nạ châm chọc câu môi: “Tôi đối với cô  không có hứng thú.”

Trần Nam Phương thấy trong tay hắn bỗng nhiên xuất hiện kim châm, càng sợ hai, khua hai tay, thét lên giận dữ: “Anh có biết anh đang phạm tội hay không! Sẽ bị bắt lại!”

“Cái thế giới này còn không ai dám bắt tôi!” Người đàn ông đeo mặt nạ hừ lạnh: “Người dám bắt tôi đều đã bị tôi hạ độc chết.”

“Anh là người giải độc thần bí?” Trần Nam Phương suy nghĩ còn có thể có khả năng này liền cảm thấy kinh ngạc: “Có phải anh hay không?”

“Người thần bí giải độc?” người đàn ông đeo mặt nạ nhún vai một cái: “Là người khác lại đặt cho tôi cái danh hiệu khác? Nghe không êm tai cho lắm.”

“Minh Viễn tìm anh rất lâu, Dạ Hành còn có dì Tuyết đều bị trúng độc, chỉ có anh mới có thể giúp bọn họ giải độc.”

Trần Nam Phương gấp gáp nói tất cả: “Anh cùng tôi đi Kim Thành có được không? Anh muốn tiền, Minh Viễn nhất định có thể cho anh, ngay cả tập đoàn Kim Địa anh ấy cũng có thể cho anhI”

Cô tin rằng so với tính mạng của người thân, Hà Minh Viên sẽ không quan tâm tới vật ngoài thân!

“Không có biện pháp, ai bảo anh ta đến sau!” người đàn ông đeo mặt nạ bất động thanh sắc: ” Tuy nhiên con nhóc như cô chơi cũng thật vui, chính mình lo còn không nổi, còn muốn đi lo cho người khác.”

“Tôi tin tưởng anh là người tốt, anh không thể thay người xấu làm việc!”

Trần Nam Phương nói không được mạch lạc, cô cũng không có cách nào khác, chỉ có thể tỏ ra mình yếu thế: “Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp, anh là người tốt có tay nghề cao, đáng lẽ phải giúp đỡ mọi người mới đúng, không thể… “

Kim châm rơi vào huyệt vị trên cổ cô, đồng thời giọng của người đàn ông đeo mặt nạ cũng vang lên: “Ôn ào!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK