• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Cảnh, lãnh địa của Thần Nhân.


Một hành tinh rộng lớn, diện tích gấp khoảng vài trăm lần Trái Đất. Thần Cảnh được chia ra làm mười ba đại lục, mỗi nơi có một Đại Thần cai quản riêng. Tương ứng với những đại lục trên hành tinh này là không gian trong vũ trụ. Tức là sao, ví dụ một đại lục rộng khoảng 7,8 tỉ km vuông, thì tương ứng với nó Đại Thần sở hữu một vùng bằng hai mươi lần đại lục mình cai quản.


Các cấp dưới quyền cũng như vậy chia ra... Vị chi toàn bộ các thần cai quản khoảng một nửa vũ trụ Tận Diệt.


Nơi Volvox và Vile đang đứng đạp lên lúc này là đại lục lớn nhất, được cai quản bởi Thần Vương. Đây là một cuộc chiến cực kì mạo hiểm, nếu không muốn nói là chết như chơi, nhưng hắn cần phải lấy lại bóng tối của mình để tiếp tục kế hoạch.


-Sẵn sàng chứ?


-Rồi.


-Tản ra thôi.


Volvox ném cho hắn một tấm bản đồ, chắc là nơi dẫn đến chỗ giấu quyển bí thuật bóng tối. Hắn nhét vào trong ngực áo, rồi hai người nhanh chóng lao xuống khỏi tầng mây, chia ra hai hướng khác nhau.


--------------


*Bíp Bíp...*


-Ô này! Không tìm vẫn tới! - Constan đang định làm phép, bất ngờ nhận được cuộc gọi từ Vile.


-Gì thế mày?


-Triệu tập cho tao tất cả những thằng mạnh nhất mà mày biết đến địa điểm này. Tao gửi tọa độ rồi.


-Có gì đang xảy ra vậy?!?


-Đánh lộn tí thôi...


*Ruỳnh!!!*


Một tiếng đập vang rền cả sóng điện thoại. Nếu không phải hai người đang sử dụng kết nổi của Fire Spirit thì đời quái nào gọi về được.


-Tí của mày đấy à?!


-Thì thế mới bảo gọi... Đ*t mẹ mày bố mày đang nói chuyện! Tiên sư thằng kặk!... Rồi, mày gọi ngay đi nhé, tao sắp không rảnh tay rồi đây.


*Tút... tút...*


-Chó má! Thằng ngu này chuyên đi đâm đầu vào rắc rối!


-Sao vậy?


Rosered ngồi bên tò mò hỏi.


-Sao trăng gì! Địa chỉ này... Mẹ, nó quẩy đến Thần Cảnh rồi còn đéo đâu! Đờ mờ! Gọi Vladimir, nhanh!


---------------


Rắc!


Vặn cổ một tên lính từ trước ra đằng sau, Vile hất xác hắn sang bên cạnh, vùi xuống dưới một chiếc xe ngựa. Hắn không có ngu, chơi giữa địch phận thế này, rủi mà gặp cao thủ, thì hắn toi đời. Cứ làm càng yên tĩnh càng tốt.


"Cơ mà muốn yên chắc cũng chẳng được nữa rồi..."


Vile nép vào sau một tòa nhà lớn, hắn đã đi được nửa đường. Bọn Thần Cảnh này thực sự thông minh, thấy khí tức Phàm Nhân mà đi lại lông nhông chắc chắn nghi ngờ ngay. 


Hắn chạy, hắn nhảy, hắn bò, hắn dùng cả tay, chân, vai, đầu, răng mà di chuyển, mà đu càng. 


"Ngay trước mặt... Là tòa nhà kia rồi? Được, để ta xem..."


-Bắt lấy hắn! Chúa Quỷ!


"Địch bạ!"


Trong lúc nhảy giữa hai bức tường, có vẻ hắn đã bị phát hiện.


-Úi xồi ôi! Mẹ chúng mày, làm đéo gì căng thế!!


Một loạt các ma pháp cấp cao, dạng tích tụ năng lượng, thi nhau bắn đến như mưa. Vile phải luồn lách một cách ngộp thở mới thoát được.


"Làm thế quái nào chúng nó biết mình là ai?! Mình chết đi sống lại rồi cơ mà!"


-Đuổi theo! Không được để hắn thoát!


"Ráng bộ ta cần thoát! Đang muốn xông vào không xong kia, con mẹ nó thoát!"


Hắn lẩm bẩm chửi thầm vài tiếng, vận nội năng đạp xuống chân, tăng tốc thoát khỏi một chùm vô tận các kết giới chuẩn bị ập xuống đầu. Tòa nhà kia ở ngay trước mặt.


"Đây rồi... Mẹ mày...!"


BINH!!


-Khụ!!


Bất ngờ một bóng đen lao tới, nhanh hơn cả chuyển động mắt của hắn, một đòn ấn gí đầu hắn xuống sàn.


Một giọng nói trầm trầm hung hiểm từ hư không vang lên:


-Muốn vượt qua bọn ta? Ngươi nằm mơ à? Ha ha ha!


"Bọn mày đùa bố mày đấy à... Ta không đánh là có ý cứu mạng cho chúng mày đấy, lũ ngu... Giờ tao chán nhân đạo rồi!"


Cái kẻ to con đang ghì đầu hắn, bỗng chốc cả người thấy nhẹ như mây...


*Toạạạạạcc!!*


Tất cả bọn người đang đuổi theo, đứng sững lại mà rú lên một tiếng.


*Chóp, chép, chóp...*


Không gian yên ắng một cách man rợ. Những bước chân của Vile vang lên trên một đống máu tươi bầy nhầy. 


Hắn rút tay khỏi miệng tên kia, lôi ra xương sống, và cả một đống nội tạng kinh tởm. 


Vài kẻ đứng xung quanh không chịu được mà ngất xỉu, còn lại nôn ọe kịch liệt.


-Ngươi...! Ngươi đúng là ác quỷ!


Ai đó kinh hãi kêu lên, khí vận thần binh ào ào cuộn chảy, thành một luồng sóng xung kích màu vàng kim.


-Mày khôn ra rồi đấy.


-Ta là cựu Thần Binh! Thằng nhãi nhép này không ăn thua ngươi, cũng dễ hiểu vì nó mới chỉ là một thần tập sự! Hãy chống mắt lên mà xem thực lực chân chính của một vị th...!


*Xoạc!!*


-Đéo có gì đặc sắc.


Không để cho tên cựu binh nào đó nói hết câu, Vile đã xuất hiện kề bên, hai ngón tay chọc xuyên qua sọ hắn, mỗi ngón quắp một tròng mắt. Hắn rút tay ra, quẳng hai quả nhãn cầu xuống đất, chu mỏ nhổ cái toẹt sang bên cạnh.


Bao nhiêu là cư dân Thần Cảnh, bị một điều man rợ này dọa cho chết điếng người, bài tiết không tự chủ. Vile chậm rãi bước vào trong tòa nhà mà hắn đang tìm.


-----------


-Kuh?!


Vừa bước vào bên trong, sàn nhà sáng rực lên một vòng khí đầy những hoa văn hình tròn. 


-Kết giới rối loạn thị giác à... Mày hơi khinh tao đấy.


Vile lẩm nhẩm khẽ, một tay tùy tiện vung vào không khí. Thình lình một cái đầu bị chặt lìa rơi bộp xuống sàn, mắt còn trợn lên trừng trừng.


Hắn tiến lại phía giữa phòng, lấy tay lật một tấm gạch lát bằng vàng lên. Hắn chẳng nhớ gì về chỗ này, nhưng cơ thể cứ tự nhiên hành động theo phản xạ.


-Đây rồi.


Một ống giấy vàng úa được chôn dưới đó, che đậy bởi một kết giới cực mạnh. Chẳng trách sao bao nhiêu năm trôi qua không hề bị mất.


Vile thò tay xuống, bốc nó lên, giở soạt ra.


"Bí thuật bóng tối...? Là thế này sao?"


Đập vào mắt hắn, chỉ có độc nhất hình vẽ một con mắt đang trợn trừng lên. Giống khi hắn kích hoạt Tử Nhãn, nhưng mà này, hắn đâu có biết mắt mình thế nào khi đang đánh nhau đâu? Hiển nhiên không thằng nào vào nhà tắm soi gương rồi dùng tuyệt kĩ tất sát của mình làm gì cả.


"Cái khỉ nợ gì đây? Ta của kiếp trước ơi, ngươi đã hi vọng vào cái niềm tin mơ hồ nào rằng ta sẽ hiểu được cái này thế?"


Vile thở dài, "Vô dụng", rồi ném cái toẹt trở lại chỗ cũ. Bất ngờ mặt sau của nó lật lên, có một dòng chữ: 


"Hấp thụ tử khí bằng cách kích hoạt Tử Nhãn trong khi giết chóc. Khá là hiệu quả"


-À há, cuối cùng mày cũng hữu dụng. 


Hắn đứng dậy, cười nhạt một cái.


*UỲNH!!*


-Yeah, Volvox hành động rồi. Ta cũng lao vào thôi.


--------------


-Đây là Thần Cảnh?


-Đúng! Ta từng đến đây một lần! Nhanh lên đi!


Bầu khí quyển của hành tinh thần thánh lúc này đang đón nhận vài vật thể bay không xác định vào. Gồm có Constan, Bog, Yupia, Yary, Eugenie, Kaspakov, Demon, Serphant, và tất nhiên là Rosered. Vladimir chủ yếu làm nhiệm vụ mở đóng cổng không gian, anh phải trữ ma lực, nên dù có mạnh thế nào thì cũng không được tham chiến.


-Liệu thằng đần ấy có đang nghịch ngu gì không? 


-Thằng Vile ấy à? Còn phải hỏi! Chắc chắn nó đang nghịch ngu!


-Làm sao tìm được nó giờ? Ma thuật không gian của thằng cu Vlad không đủ để dò tìm một kẻ đang che giấu hiện diện đâu. 


-Thì thế mới nói...! Thôi tản ra đi, chỗ nào đánh nhau to nhất thì nó đang ở đấy!


----------------


Volvox rút liềm ra khỏi thắt lưng. Một cặp song sát khá hoàn hảo, cầm vừa tay, dáng gọn nhẹ xinh xắn, dùng cũng dễ mà chém cũng sướng. Không tồi khi Vile đề xuất cho cô món vũ khí này.


Xoẹt xoẹt!


Hai cái đầu bị cắt ngọt như đậu phụ. Cắt đôi ra hẳn hoi luôn. 


"Vẫn không mượt bằng mũi mâu ngày trước... Tại sao vậy nhỉ?"


-Volvox!


-A, Vile à?


-Đánh đấm thế nào rồi?


-Vẫn chưa ra đâu vào với đâu cả...


Bốn tiếng "Xoẹt" liên tiếp vang lên, xác người đổ gục xuống như ngả rạ, nhưng xem chừng chẳng ăn thua mấy.


-Đừng giết! Dụ bọn nó về một chỗ, để ta thanh toán luôn thể.


-Ta lo được mà!


-Đây là lệnh!


Hắn nói, xong lại tất tả chạy đi khiêu khích bọn thần binh đang đóng quân trong bốn bức tường thành cao ngất.


Vile đỗ lại phía trước, một cước sút tới, đem cả tòa thành hất tung lên như lông vũ, rơi lả tả ra từng mảnh.


-LÊU LÊU, MẤY THẰNG THẦN BINH ÓC LONE!!


Bọn lính đóng bên trong ngớ người chẳng hiểu mô tê gì cả, nhưng vì ông thần phụ trách đang đi vệ sinh bị sút bay luôn nhà xí, nên ổng tức tối ra lệnh đuổi theo.


"Một vốn bốn lời", Vile thầm nghĩ.


Hắn đi cạnh khóe cà khịa hết thành này đến thành khác, từ trại này sang trại kia. Khắp nơi người ta trốn hắn như trốn giặc, quân lính chạy rầm rầm như lùa voi chạy hội. Mấy lần ngoái đầu lại, đếm đến vài chục vạn quân binh, hắn đứng lại, cười hề hề.


-Tử Nhãn! Khai!


Mắt phải của hắn sáng rực lên, tỏa ra tử khí nồng nặc. Nhưng thay vì giải phóng nó, Vile sử dụng tử khí như một luồng khói, phụt qua người bọn thần binh, rút hết sinh khí của bọn chúng phát tán ra không trung. Phút chốc khắp nơi ngập tràn hai luồng khói xanh đen lẫn lộn.


Bây giờ hắn tái kích hoạt Tử Nhãn, hút tất cả tử khí tự do đó vào. 


"Đù, Yomost thật..."


Năng lượng tích tụ trong người hắn, chuyển hóa một cách nhanh dần đều từ nội năng sang ma lực. Hắn bắt đầu có thể cảm nhận từng cái bóng xung quanh.


"Bóng tối đang trở lại kìa... Bóng tối..."


Về cơ bản, người ta không thể cùng lúc làm cả thể thuật sư lẫn pháp sư, bởi vì sao, nội năng và ma lực về bản chất là không thể đồng hóa. Cố gắng luyện một lúc cả hai cái chỉ tổ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.


Nhưng Vile không thể bị như thế được. Tử khí trong người hắn nồng nặc đến nỗi, có thể cảm tưởng người chết rồi cũng không mang đầy chết chóc như hắn. Hắn đã đạt đến sự cân bằng giữa nội năng và ma lực, giữa kẻ chết rồi và kẻ gieo rắc cái chết.


Bấy giờ, xác người đã chất đống trên đường. Hắn giết bọn họ có vô nhân đạo không? 


Không hề nhé. Thần Nhân cũng thuộc cảnh giới tương tự Thiên Thần hay Quỷ Nhân, một khi đã chết đến lần thứ hai, lập tức siêu thoát, đầu thai kiếp khác. Về cơ bản, hắn chưa đến độ mất nhân tính, chỉ là máu lạnh một chút thôi.


Một chút máu lạnh để sát diệt gần một trăm vạn thánh thần. Một cái giá quá hời, chưa kể có phần hoa hồng là bóng tối và ma lực nữa.


Vile đứng cười, giữa không trung mà cười. Xung quanh hắn, mười ba Đại Thần trong vũ trụ đã vây lại. Bọn họ đều thuộc dạng thực lực kinh thiên, so với một thành viên Lực Lượng Khởi Nguyên không thể nói là thua kém, nhưng vì một cái trăng lưỡi liềm trên khóe miệng hắn mà đồng loạt lạnh gáy.


-Anh em, đến rồi đấy à?


Mười tiếng "Ừ" liên tiếp vang lên.


-Các ngươi đều là mấy thằng thần cấp cao, chắc cũng mạnh lắm nhỉ? Nào, ngồi xuống đàm phán.


-----------------


*Đôi lời tác giả: Chán quá nên kể tóm tắt thôi, mong các chế thứ cho sự thiếu muối :)


Arc tiếp theo có 3 route, các chế chọn xem sao: (Không nói gì ta pick random, lệch expectation ráng chịu)


1) Hòa bình hạnh phúc: Gồm 3 thể School Life, Slice of Life, Romance


2) Căng cực: Gồm 3 thể Horror, Drama, Psychological


3) ...: Gồm 3 thể Hentai, Ecchi, Incest... Cái này ta không khuyến khích!


Hãy lựa chọn khôn ngoan, và chúc các chế giải trí vui vẻ!*

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK