Khác với hai trận đấu trước, lần này nguyên liệu mà ban tổ chức cung cấp trong trận bán kết không phổ biến, ít được sử dụng hàng ngày, ở một mức độ nào đó, có thể coi đây là bài kiểm tra khả năng quan sát và phán đoán.
Nhưng điểm này đối với Khương Khả thì không thành vấn đề, dù sao thì rau củ quả ở thế giới này đối với cậu đều xa lạ, có phải nguyên liệu thường dùng hay không ở trong mắt cậu đều không khác biệt.
“Meo meo.” Khương Khả hướng Trần Diêm bên cạnh kêu một tiếng, ra hiệu anh giúp nếm hương vị của nguyên liệu trước mặt.
Để thí sinh có thể tập trung thi đấu, theo quy định, mỗi người chơi có thể mang theo một trợ lý làm phó bếp để có thể hoàn thành cuộc thi tốt hơn.
Bởi vì Trạch Duy Á có việc bận, cho nên phó bếp lần này của Khương Khả là Trần Diêm.
Vị tiểu đội trưởng này tuổi không lớn, người hơi mập, tính tính hiền lành, phối hợp với Khương Khả cũng không tồi.
Nhìn thấy động tác của Khương Khả, Trần Diêm khó xử nghiêng người hỏi: "Ừm, cái này thực sự ăn được sao?"
Có ăn được không...!Uhm, cái này thì Khương Khả không biết, nhưng đã là nguyên liệu do tổ chương trình cung cấp thì chắc chắn là không có độc đâu.
“Meo meo.” Khương Khả lắc lắc cái đuôi.
Cứ thử trước xem sao, nếu không ăn được thì nhổ ra.
Trần Diêm đau khổ gật đầu, vươn tay gắp một miếng rau bỏ vào miệng, sau đó cả khuôn mặt đều nhăn lại.
Loại rau này có vị đắng, chát, lại có vị cay lạ, nếu không được chế biến trước thì không thể nào cho trực tiếp vào món ăn được.
Nhịn rồi lại nhịn, Trần Diêm vẫn không nhịn được mà nhổ mớ rau vừa nếm được vào thùng rác bên cạnh: "Quá khó ăn, vừa đắng vừa chát, tôi thấy không bằng đổi 1 nguyên liệu khác đi."
Trận bán kết được chia làm hai hiệp, trong quá trình thi đấu, mỗi tuyển thủ có 2 cơ hội để đổi nguyên liệu, cái này coi như chừa thêm một đường lui cho các thí sinh.
Tất nhiên để đổi nguyên liệu thì phải lấy điểm ra đổi, mỗi lần đổi sẽ bị trừ 1 điểm, nếu không chú ý có thể sẽ vì trừ mấy điểm này mà gây ra chênh lệch điểm với những thí sinh khác.
Khương Khả chưa kịp nói thì một cô gái khác cùng nhóm đã xin đổi nguyên liệu, thay nguyên liệu trong tay bằng một loại rau trông giống như cà chua.
Đổi hay không đổi đây.
Khương Khả lại liếc nhìn nguyên liệu trước mặt.
Đếm ngược thời gian bắt đầu, Trần Diêm đột nhiên trở nên lo lắng: "Rốt cuộc là có nên đổi hay không, tôi thấy nguyên liệu mà cô gái bên cạnh đổi được không tồi.
Ít nhất là tốt hơn cái nguyên liệu này.
Hơn nữa nếu ba thí sinh trong cùng một nhóm đều đổi thì việc bị trừ điểm sẽ không chênh lệch gì nhiều.
"
Những fans đang xem thi đấu cũng tranh cãi vô cùng gay gắt.
[Không đổi, nếu đổi sẽ trừ điểm, vẫn là không cần đổi.
】
[Tôi cảm thấy vẫn nên đổi thì hơn.
Dù sao thì Hồng Tâm Quả không được phổ biến, coi như ăn không ngon, nhưng ít nhất cũng biết cách chế biến.】
[Đúng vậy, tốt nhất là nên đổi.
Rất dễ xảy ra sai lầm khi nấu một nguyên liệu mà bạn không quen biết.
Một điểm ở vòng đầu tiên không khó để gỡ lại.】
Khương Khả suy nghĩ một chút, cuối cùng lắc đầu: "Meo meo."
Không đổi, còn không phải chỉ là nguyên liệu không biết thôi sao, dù sao cậu có "Thực đơn cải tiến của Tinh tế", chắc chắn sẽ có cách ứng phó.
…
Ở phía bên kia, A Tuệ người đang đứng trước bàn nấu ăn, có vẻ lo lắng.
Một lúc sau, rốt cục nhịn không được giữ chặt người trợ lý hỏi: "Đều đổi hết sao? Cả hai người họ đều đổi hả.”
Trợ lý cũng rất lo lắng, nhưng bởi vì vị trí của họ quá xa, chỉ có thể duỗi thẳng cổ miễn cưỡng phân biệt: "Tôi nhìn không rõ, nhưng cô gái ở cuối đã đổi rồi, hình như đổi thành Hồng Tâm Quả, phải làm sao đây, chúng ta có đổi luôn không.
"
Hồng Tâm Quả.
A Tuệ cau mày, Hồng Tâm Quả tuy không phải là nguyên liệu hiếm, nhưng mấy năm gần đây mùi vị của Hồng Tâm Quả càng ngày càng trở nên kỳ quặc, các công đoạn chế biến cũng càng rắc rối hơn, cho nên tất ít người thêm vào món ăn.
Nhưng lựa chọn một nguyên liệu mà mình không hề quen biết thì càng rủi ro hơn.
"A, tôi thấy rồi", trợ lý đột nhiên nói, "Bên kia họ không đổi nguyên liệu."
Không đổi nguyên liệu.
A Tuệ lập tức đứng dậy, trực tiếp lấy quang não gửi tin nhắn sang cho bên kia.
[A Tuệ: Tại sao cậu không đổi nguyên liệu? Cậu biết nguyên liệu mà ban tổ chức cung cấp là gì sao?】
Bỗng nhận được tin nhắn Khương Khả liền đầy đầu mờ mịt, chỉ có thể trả lời đầu dây bên kia.
[Bạch Miêu Miêu: Tôi không biết, nhưng tôi càng không thích Hồng Tâm Quả, xử lý nó quá phiền toái, cho nên không muốn lãng phí thời gian.】
A Tuệ suýt nữa nôn ra một ngụm máu: "Không được, cậu không thể như vậy, nếu tôi và cô gái kia đều đổi, chỉ có cậu không đổi, có nghĩa là chúng tôi kém hơn cậu rất nhiều điểm ngay từ khi mới bắt đầu, như vậy cậu có cảm thấy công bằng không?"
[Bạch Miêu Miêu: Công bằng mà, nếu cậu không muốn bị trừ điểm, thì cậu cũng có thể lựa chọn không đổi, đâu ai ép cậu phải đổi đâu.】
Thấy thời gian đã gần hết, Khương Khả cũng lười nói nhảm với hắn ta, vì vậy cậu liền tắt trò chuyện, bắt đầu sắp xếp công thức cho cuộc thi.
Không thuyết phục được đối phương cùng đổi nguyên liệu, A Tuệ tức giận đến mức suýt ném những thứ trên tay xuống đất.
"Thật quá đáng.
Rõ ràng là chuyện mọi người đều có lợi, vì cái gì cứ muốn phải đối đầu với tôi, đúng là Hồng Tâm Quả khó xử lý nhưng ít nhất còn biết xử lý như thế nào.
Còn cái nguyên liệu này căn bản không biết phải xử lý ra sao thì kêu tôi phải làm gì.
Chẳng lẽ trực tiếp ném vào nồi nước sôi để nấu chín sao? "
"Cho nên tốt nhất là chúng ta đổi đi," trợ lý nhỏ giọng thuyết phục, "Cậu không biết thì nó cũng không biết, chờ đến cuối cùng nó thất bại thì điểm số sẽ bị kéo xuống thôi."
Không đúng.
Trợ lý vừa dứt lời, đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, không khỏi quay đầu nhìn về phía con mèo nhỏ màu trắng đang ở cách đó không xa: "Vừa rồi là con mèo nhỏ nói chuyện với cậu sao?"
A Tuệ sửng sốt một lúc, bây giờ mới chợt hiểu ra vấn đề.
Thiếu niên bị đồn là chủ nhân của con mèo trắng nhỏ lúc này không có mặt ở đây, cộng thêm giọng điệu quen thuộc khi nhắn tin lại kia...!Cho nên người luôn được coi là đối thủ của hắn là một con mèo con, không phải chủ nhân đằng sau con mèo đó sao?
Thời gian chuẩn bị đã kết thúc và trận đấu chính thức bắt đầu.
Đã hoàn toàn bỏ lỡ cơ hội đổi nguyên liệu, A Tuệ cảm thấy đầu mình hơi choáng váng.
Không, không đúng, chắc là hắn nghĩ sai rồi.
…
Không để ý đến chuyện của A Tuệ, Khương Khả tắt trang trò chuyện của hệ thống và tập trung toàn bộ sự chú ý vào nguyên liệu trước mặt.
Nó có hình bầu dục, có các lỗ ở giữa, nếu bỏ qua màu sắc, thì nó thực sự giống như củ sen mà Khương Khả đã từng ăn ở thế giới trước.
Tuy nhiên, món ăn chế biến từ củ sen thì Khương Khả không biết nhiều.
Một là củ sen kẹp, một là canh hầm củ sen, còn một cái nữa là xôi nấu củ sen.
Chế biến củ sen mất nhiều thời gian, nếu làm củ sen kẹp thì thời gian không đủ, canh hầm củ sen dễ làm nhưng củ sen ở thế giới này đắng không nấu được, chỉ còn lại xôi nấu củ sen.
Vì xôi bọc củ sen phải dùng đường phèn và hoa quế cho nên có thể trung hòa vị đắng, đồng thời có thể dùng nồi áp suất để khử độ chát và vị cay của củ sen một cách tối đa.
Ngay sau khi Khương Khả phân loại sơ bộ quy trình nấu xôi nấu củ sen, thông tin từ "Thực đơn cải tiến của tinh tế" được kích hoạt ngay lập tức đổ dồn vào tâm trí Khương Khả, tỷ lệ nguyên liệu, cách lựa chọn nguyên liệu, phương pháp chế biến, và những điều cần chú ý, đương nhiên có cả phương pháp xử lý chính xác củ sen của thế giới này.
“Chúng ta bắt đầu làm sao?" Trầm Diêm, người đang đứng bên cạnh, lo lắng nhìn thời gian trong sung não.
“Meo meo.” Có thể.
Khương Khả gật đầu, chỉ vào củ sen và gạo nếp trên bàn, ý bảo hắn đi rửa hai thứ trước.
Trần Diêm động tác rất nhanh, không bao lâu liền rửa sạch củ sen cùng gạo nếp.
Trong đó, gạo nếp loại đã được Khương Khả đổi trực tiếp từ hệ thống, có thể dùng trực tiếp mà không cần ngâm.
Khương Khả tìm một cái bàn cao hơn ngồi xuống, đem củ sen rửa sạch gọt vỏ cắt nhỏ, cẩn thận đổ vào gạo nếp, cho đến khi được lấp đầy thì thôi.
Đậy nắp củ sen đã cắt bỏ trước đó, dùng que cố định lại rồi đậy kín, cho vào nồi áp suất, thêm nước, táo tàu và đường phèn.
Bởi vì củ sen ở thế giới này đắng hơn, cho nên chỉ có thể cho thêm gấp đôi đường phèn, thậm chí cả táo tàu cũng nhiều hơn bình thường.
Đun sôi trên lửa lớn, đậy van giảm áp, sau đó chuyển sang lửa nhỏ và đun cho đến khi củ sen chín.
Để gạo nếp và củ sen chín nhanh hơn, Khương Khả đã cố tình dùng điểm để mua một chiếc nồi áp suất tương đối đắt tiền trong hệ thống, chỉ mất chưa đầy nửa giờ, sau khi lấy ra khỏi nồi liền phủ hoa quế và đường phèn lên, vậy là món xôi nấu củ sen ra đời.
Thấy Khương Khả đã làm xong, những người hâm mộ nãy giờ không dám nói vì sợ ảnh hưởng đến cậu cuối cùng cũng vui sướng vỡ òa.
【Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh cuối cùng cũng có thể nói.
】
[Thật thơm, đây là rốt cuộc là cái gì vậy? Cũng là một loại rau mới sao?】
[Ban tổ chức đã nói rằng tất cả các loại rau do BTC cung cấp dùng để thi đấu đều là phổ thông, vì vậy nó không phải là một loại rau mới.
】
[Đúng rồi, ở giữa bé dễ thương có thêm thứ gì đó, trông rất lạ.
】
[Hình như là cơm, lúc trước bé dễ thương có từng làm, cũng là một trong những loại rau mới, nghe nói có thể dùng làm lương thực chính.
】
Khương Khả:...!Kỳ thực không phải gạo, mà là gạo nếp.
Nhưng quên đi, dù sao cũng không giải thích rõ được.
“Cái kia, còn dư lại có thể cho tôi mang về ăn được không?” Xôi nấu củ sen đã được mang đi chấm điểm, nhìn phần còn sót lại trên bàn, Trần Diêm nhịn không được mở miệng nói.
“Meo meo.” Khương Khả gật đầu, cậu đã để dành phần cho Trạch Duy Á, phần còn dư lại mang đi cũng không sao.
"Cảm ơn, vậy tôi mang về hết, em gái tôi gần đây bị ốm, luôn mè nheo đòi ăn đồ ngọt." Trần Diêm vội vàng cảm ơn.
Khương Khả vẫy đuôi tỏ vẻ không cần cảm ơn, sau đó liền hướng sự chú ý vào giám khảo đối diện.
Không biết xôi nấu củ sen phiên bản cải tiến sẽ có mùi vị ra sao, hy vọng lần này có thể thuận lợi thăng cấp..
Danh Sách Chương: