Bởi vì Khương Khả nới lỏng các điều khoản, nên giao dịch nhanh chóng được thực hiện, hai bên cùng có lợi và mỗi bên đều có được thứ mình cần.
Nói một cách đơn giản, Khương Khả cần cung cấp càng nhiều loại rau mới cho bên kia trong phạm vi khả năng của mình, và bên kia cũng cần cố gắng hết sức để giúp cậu quảng bá và đảm bảo rằng cậu có thể đạt được hơn 100.000 người hâm mộ trong vòng nửa năm.
Khi cuộc đối thoại diễn ra, Khương Khả cuối cùng đã có thể hoàn toàn xác nhận rằng rau trên thế giới này thực sự có vấn đề.
Hay nói chính xác hơn, không chỉ rau, mà tất cả các loại thực vật ăn được trên thế giới, bao gồm cả ngũ cốc và trái cây thông thường, đều có vấn đề.
Nó có vị đắng, chua, vị lạ, thậm chí người dân không biết nguyên nhân do đâu, chỉ biết chăm chỉ tìm những loài mới đủ ăn và ngon.
Có thể nói, chỉ cần những rau dưa mà Khương Khả cung cấp có thể gieo trồng, cho dù hắn muốn cái gì, Trạch Duy Ad cũng sẽ vô điều kiện lựa chọn đồng ý.
Đương nhiên, muốn trao đổi thì không thể nào chỉ dựa vào những loại mà hệ thống cung cấp mỗi ngày, với từng ấy thì không đủ được, cũng may Khương Khả có một vườn rau di động, chỉ cần đủ điểm là có thể mua được thuốc tăng trưởng để đẩy nhanh tiến độ phát triển của cây trồng, vì vậy muốn cung cấp một số lượng lớn cũng không thành vấn đề.
Sau khi thảo luận đại khái về nội dung giao dịch, Khương Khả trực tiếp ký thỏa thuận hợp tác trực tuyến với bên kia.
Theo luật của đế quốc, tên người dùng của tất cả cư dân trên Internet và thông tin cá nhân trên thực tế là ràng buộc với nhau, mặc dù thỏa thuận là ký kết trên mạng nhưng chúng cũng có hiệu lực pháp lý nhất định.
Sau khi ký thỏa thuận, hảo cảm của mục tiêu đã tăng lên 5%.
Khương Khả hiểu được nếu quá mức ân cần thì sẽ khơi dậy sự cảnh giác của đối phương, nên đơn giản là lấy lý do có việc riêng làm cái cớ để dứt khoát cắt đứt liên lạc với đối phương.
Sau khi tắt phòng phát sóng trực tiếp, Khương Khả không chút do dự lần đầu tiên mở trang trợ giúp của hệ thống, nhanh chóng dò hỏi từ khóa muốn biết.
Khế ước linh sủng.
Đúng, chính là khế ước linh sủng được đề cập trong nhiệm vụ cuối cùng của hệ thống.
Khương Khả vốn luôn nghĩ rằng việc lập khế ước linh thú với một vị thống soái nào đó của đế quốc là một nhiệm vụ bất khả thi, vì vậy cậu không dành thời gian để tìm hiểu cái gọi là khế ước linh sủng là gì.
Mà hiện tại nhiệm vụ đã có chuyển biến đương nhiên phải tìm hiểu rõ ràng.
Hướng dẫn trên hệ thống cũng không dài, Khương Khả xem đoạn trên cũng không có phản ứng gì, nhưng thấy mấy dòng cuối cùng, rốt cuộc nhịn không được dùng chân gãi gãi lỗ tai.
"Có ý gì, khế ước linh sủng này thật ra không phải ai cũng biết, đúng không?"
[Đúng vậy, trước mắt chỉ có hoàng gia và thượng tầng của quân đội đế quốc mới biết về điều đó, bởi vì một khi linh sủng khế ước với con người, dị năng của chúng sẽ dung hợp với tinh thần lực của con người, sau đó sẽ được khuếch đại gấp hàng trăm lần thậm chí hàng nghìn lần, một khi bị dân chúng bình thường nắm giữ, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
】
Ồ, mấy trăm vạn lần, vậy thì rất lợi hại đó nha.
Khương Khả nhấp nhấp lỗ tai, pháp luật đế quốc không cấm dân chúng nuôi linh sủng, bởi vì phần lớn linh sủng có được dị năng rất yếu, có thể nói là không đáng kể, không có lực sát thương, tự nhiên sẽ không gây ra bất kỳ ảnh hưởng xấu nào.
Mà một khi dị năng này được phóng đại vô hạn, như vậy chỉ cần một chút sai sót nào đó, dù chỉ là một sai lệch nhỏ, nó cũng có thể gây ra kết quả rất nghiêm trọng.
Chẳng hạn, hiện tại Khương Khả có được niệm động lực, có thể nhấc một cái nồi sắt nhỏ lên, nhưng nếu sau khi lập khế ước dị năng sẽ được phóng đại lên mấy triệu lần, thì có thể dễ dàng nâng một tòa nhà.
[Ký chủ không cần lo lắng, nhiệm vụ cuối cùng chỉ yêu cầu ký chủ cùng đối tượng lập khế ước, không yêu cầu ký chủ hành động sau khi khế ước.
】
Khương Khả gật đầu: "Vậy thì tốt rồi."
Sau khi bỏ ra một chút thời gian, đọc kỹ hướng dẫn trên hệ thống, sau khi xác định khế ước linh hồn không có bất kỳ ảnh hưởng xấu nào đối với mình, Khương Khả cuối cùng cũng yên tâm mà mở hệ thống phát sóng trực tiếp, đem [Anh họ của Nhị thiếu gia] kéo vào theo dõi của mình.
Chà, xem ra về sau ngoài việc truyền hình trực tiếp đồ ăn, còn phải "cào bằng được độ hảo cảm của nguyên soái đại nhân", chuyện này nên được đưa vào thói quen phải làm hàng ngày.
.....!
Một khi bận rộn, thời gian sẽ trôi qua rất nhanh, chờ Khương Khả kiếm đủ cách để trả hết nợ, từ kiểm tra khoai tây trong vườn rau di động, lại kiểm tra qua trung tâm thương mại của hệ thống, lúc lấy lại tinh thần thì trời đã tối.
Đến lúc cho mèo em ăn rồi, Khương Khả cất hệ thống đi, ngâm thức ăn cho mèo con với sữa bột, đang định gọi tất cả anh em mèo đang điên cuồng chơi trong sân tới, đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.
Một, hai, ba.
Có tổng cộng ba con mèo con trong sân của biệt thự mèo.
Khương Khả đột nhiên từ trên mặt đất nhảy lên, tại sao lại thiếu một con.
Không xác định có phải mình nhìn nhầm hay không, Khương Khả vội vàng chạy tới, đem tất cả anh em mèo xách tới trước mặt.
Toàn thân lông tơ màu đen là Nhị Hắc, trên lưng có chút sặc sỡ là Tam Hoa, yếu ớt nhất là Tiểu Ngũ.
Khương Khả tức khắc giật mình, không thấy lão tứ đâu cả, chính là con mèo con lông màu vàng nhạt tên là Tứ Hỉ không thấy đâu cả.
Khương Khả: "Rốt cuộc là làm sao? Không phải nói biệt thự cao cấp có một lớp bảo vệ sơ cấp, chỉ cần nó không bị phá hủy, cái gì cũng không thể ra vào tự do sao.....!Hiện tại lớp bảo vệ không có việc gì, như thế nào lại không thấy em trai tôi đâu? "
Hệ thống hiển nhiên cũng có chút bối rối, do dự một hồi mới nói.
[Tình hình là sự thật, lớp bảo vệ không có bất kỳ dấu hiệu hư hỏng nào, nhưng lớp bảo vệ sơ cấp chỉ có thể cung cấp chức năng bảo vệ đơn giản nhất, không thể ngăn chặn tai nạn khác xảy ra.
】
"Phòng ngừa những tai nạn khác xảy ra là có ý gì? Sao lúc bán đồ cho tôi không thấy nói như vậy!"
Khương Khả tức giận đến muốn nổ tung.
Tứ Hỉ là đứa hoạt bát và hiếu động nhất trong mấy anh em mèo, nghịch ngợm, ồn ào nhưng thực chất lại rất ngoan ngoãn và nhạy bén, làm sao có thể biến mất mà không nói.
Nhưng vấn đề là bản thân lớp vỏ bảo vệ không có bất kỳ thiệt hại nào.
Làm sao một con Bạch Linh Miêu chưa trưởng thành lại có thể dựa vào khả năng của mình để chạy ra ngoài một mình.
"Được rồi, vấn đề vỏ bảo vệ có vấn đề hay không để sau đi, tôi không muốn truy cứu nữa."
Khương Khả hít sâu một hơi.
"Chỉ là tôi mua đồ ở trung tâm mua sắm của hệ thống.
Cậu phải giúp tôi tìm cách đưa em trai tôi trở lại."
[Xin lỗi, hiện tại ký chủ chỉ có thể yêu cầu sử dụng chức năng tìm kiếm, mà chức năng tìm kiếm đang bị hạn định, do ký chủ chưa chưa thông qua nhiệm vụ mở khóa, nên tạm thời không sử dụng được.
】
"Không sao, không giúp cũng được," cậu đã đoán được hệ thống sẽ nói như vậy, Khương Khả lại thờ ơ hất cằm lên.
"Nhưng vì xảy ra vấn đề lớn như vậy, nếu cậu không tìm cách hỗ trợ để đèn bù, vậy tôi rất nghi ngờ những động cơ của nhiệm vụ trước đây...!Để tránh bị bán đứng và giúp đỡ người khác, tôi sẽ hoàn toàn ngừng làm những việc được gọi là nhiệm vụ mà cậu đã giao cho tôi.
Cùng lắm thì lại chết, cũng không phải tôi chưa từng chết."
Sau nhiều lần cân nhắc khả năng Khương Khả sẽ không tiếp tục làm nhiệm vụ, hệ thống do dự hồi lâu, cuối cùng đành phải lùi lại một bước.
[Chỉ lần này, không có lần sau.
】
[Đã bật chức năng tìm kiếm theo phạm vi, đối tượng tìm kiếm, Bạch Linh Miêu, phạm vi, ngôi sao quặng xanh thứ 17....!Đã tìm xong, đã đánh dấu vị trí, mời ký chủ lên bản đồ hệ thống.
】
Bản đồ hệ thống?
Khương Khả vội vàng mở trang hệ thống ra, thấy biểu tượng vốn màu xám đã sáng lên, trên bản đồ hệ thống có các ký tự nhỏ.
Vì vậy, đây là giúp cậu mở ra các chức năng mới, đúng không?
Sau khi xác nhận dấu vết trên bản đồ, Khương Khả thở phào nhẹ nhõm, dùng chân vỗ vỗ bảng hệ thống trước mặt: "Cám ơn, lần này tôi nhớ kỹ, sau này sẽ trả lại cho cậu."
Vừa rồi Khương Khả đang nóng nảy không có thời gian suy nghĩ, lúc này khi phục hồi tinh thần mới ý thức được Tứ Hỉ đột nhiên biến mất khỏi lớp bảo vệ, có lẽ không phải vấn đề của bản thân lớp bảo vệ, mà là đột nhiên thức tỉnh khả năng kỳ lạ nào đó.
Hệ thống:...!Cậu không tìm việc cho tôi là đã giúp tôi rồi, cảm ơn..
Danh Sách Chương: