Hai cha con nhà bọn họ họ đứng nhìn nhau cười thỏa mãn về âm mưu của mình đã hoàn thành, ông ta tuy ở nơi đây một mình nhưng đứng phía sau ông ta làm cả một thế lực lớn, nhiều bọn hổ báo là tay sai.
Tuy ông ta có lực lượng đông vậy nhưng chỉ được cái đầu óc ngu si tứ chi phát triển, dùng vũ lực là giỏi, cũng một phần Chu Linh Linh có tâm cơ độc ác nên đã nghĩ ra cái kế sách này.
Sau vài ngày vụ vụ du thuyền vẫn không thể nào lặn xuống.
Nhiều báo chí, nhiều tài khoản đưa tin rầm rộ lên thông tin chính thống khiến ai nấy cũng không thể tin vào mắt mình.
Chu Linh Linh ngồi ở biệt thự Dương gia như thể là chủ của nơi đây, rất phong lưu và sung sướng.
Mỗi khi có người đến là cô ta lại bày ra những bộ mặt yếu xìu như đưa đám Khóc thút thít không ngừng, bàn thờ của thống đốc Dương Tiêu Hồng và Dương Tư Thần cũng là do một tay cô ta lập nên.
Trên bàn có rất nhiều loại cao hương mỹ vị đẹp mắt.
Bây giờ như được thế cô ta chính là chủ căn nhà này, là bà Dương có tên thật là Chu Linh Linh.
Từ khi cô ta nắm quyền hành mọi người hầu trong nhà đều nơm nớp lo sợ không có một ngày nào được sống và hầu hạ yên ổn công việc của mình.
Có khi người ngoài nhìn vào cũng không thể biết nhưng những người hầu trong nhà này nắm rõ tâm địa của cô ta mồn một, khi không có báo chí hay những người nào đến đây thăm viếng thì cô ta cười tươi như hoa, còn ra tay hành hạ những người làm trong nhà, họ có muốn xin nghỉ việc cũng khó khăn.
Bọn họ đều tặc lưỡi nói với nhau một con người độc ác như vậy mà cũng có thể làm Dương phu nhân thì quá là phí của bao nhiêu yêu đời từ trước đến nay nhà họ Dương đã tích công đức được mà bây giờ lại vô tay một kẻ tà ác có tâm địa rắn độc như vậy.
- "Người đâu!"
Chu Linh Linh ngồi trên ghế cao cao tại thượng ra vẻ oai phong kêu người hầu đem nước rửa chân đã chuẩn bị từ trước đến chỗ cô ta
- "Người đâu!"
Không thấy ai vào Chu Linh Linh quát to thì có một cô hầu gái bưng một thau nước rửa chân ấm đi vào.
- "Phu nhân thứ tội, vì chuẩn bị nước thật sạch và và ấm cho phu nhân nên em đã vào trễ"
Bộp
Một cái tát trói tai vang lên, Chu Linh Linh thẳng chân đá bay chậu nước làm cho ướt hết từ đầu xuống chân cô hầu gái.
- "Cô làm việc kiểu gì vậy hả? Cô có biết ta là ai không? Là Dương phu nhân, Dương phu nhân của mấy người đó"
Chu Linh Linh ghì giọng nói, đôi mắt trợn to.
- "Em biết, em biết.
Mong Dương phu nhân thứ tội"
Cô hầu gái liên tục quỳ vái lạy một con rắn độc như Chu Linh Linh đang ngồi trước mặt.
Chu Linh Linh lại nói câu nữa.
- "Nước rửa chân của ta đâu"
Trong tình thế như vậy cô hầu gái cũng khó mà xử lý được, rõ ràng nước rửa chân vừa bị cô ta đạp đổ hết mà bây giờ lại hỏi.
- "Phu...phu nhân, hồi nãy người vừa mới đạp"
- "Cô nói cái gì? nói lại cho ta xem"
- "Vừa nãy...Á"
Chu Linh Linh đạp vào mặt cô hầu gái thật mạnh "Cút"
Tuy bị hành hạ và chửi nhưng cô hầu gái chỉ mong được nói ra câu này, cô ta nhanh chân chuồn mất không dám ngoảnh đầu lại nhìn một con ác nữ đang ngồi phía sau.
Chu Linh Linh thở phào như đã chuốc được một cơn thịnh nộ trong lòng cảm giác sung sướng.
- "Giờ này ta là chủ của nơi đây, mấy người đều phải nghe theo lệnh ta"
Nói không đủ to nhưng mọi người hầu trong nhà cũng nghe tiếng cô ta.
Có vài người mới đầu đã xin nghỉ việc nhưng lại bị cô ta chặt một ngón tay coi như đe dọa và cảnh cáo những người có ý định muốn nghỉ việc.
Một lần đắc tội chặt một ngón tay, hai lần đắc tội chặt một bàn tay, ba lần đắc tội...chặt một cánh tay!
Câu nói ấy cứ vang vọng trong tai mỗi người ở đây làm cho họ ám ảnh vô cùng.
- "Không ngờ làm Dương phu nhân lại sướng như vậy!"
Chu Linh Linh ngồi ghế cao thỏa mãn.
Cô ta đi đến bàn thờ của hai cha con họ Dương này đập bàn liếc nhìn.
- "Không ngờ các người lại dễ mắc lừa như vậy! bị ta dắt mũi.
Quá là hay cho các người thật là ngu si, chết như vậy cũng đáng.
Có lẽ các người không biết ta là con gái của ai nhỉ?"
Chu Linh Linh đi xung quanh bàn thờ chỉ tay vào hai khuôn ảnh trên đó nói.
Đột nhiên ở cánh cửa lớn được mở ra.
Chu Linh Linh tưởng là người hầu không xin phép mà lại đi vào liền định quay ra chửi thì những tiếng vỗ tay giòn tan cứ thế mà vang lên.
Chu Linh Linh giật mình nhìn ba dáng người đàn ông to lớn đang tiến vào.
- "Hay lắm, quá hay! Có hay không Phi Vũ?"
Dương Tư Thần quay lại nhìn thấy Vũ mà hỏi.
Chu Linh Linh nói không lên tiếng.
- "Mấy người chưa chết? không đúng, mấy người đã chết rồi định quay lại trả thù sao? oan hồn bất tán!".
Danh Sách Chương: