• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Rạng sáng trời còn chưa sáng hẳn, Quý Phong đã lên xe quay trở về, khi về đến nhà mới 9 giờ sáng.
10 giờ cậu còn có một tiết học, tuy tiếc nuối nhưng cũng chỉ có thể vuốt mèo nửa tiếng rồi cất cái tay đi.
Dùng tay chải vuốt lại lông mèo lộn xộn khắp người cho miu miu một lần nữa, cậu rất tri kỷ lấy nước và thức ăn cho mèo, cho miu miu ăn rồi mới đi rửa mặt thay quần áo.
Sau khi làm xong tất cả, hiếm khi cậu lái xe đến trường học, lúc đến giảng đường tiếng chuông vào học đúng lúc vang lên, Quý Phong mở sách ra, ngồi ở hàng ghế cuối cùng nghiêm túc nghe giảng, không hề có vẻ bị ảnh hưởng từ chuyện Hạ Gia.
Mà bên kia, Hạ Gia bị Lê Ngạn Hoài đích thân mang đến cục cảnh sát.

Bởi vì thân phận của Hạ Gia đặc biệt, hơn nữa Lê Ngạn Hoài đã chào hỏi trước, được đặc biệt dẫn vào nên vẫn chưa công bố ra bên ngoài.
Đây là chuyện Lê Ngạn Hoài đã sớm nghĩ kỹ, tuy anh muốn báo thù nhưng cũng không muốn huỷ hoại tâm huyết của đạo diễn Đoạn.

Quay phim lâu như vậy, nếu bây giờ tiết lộ chuyện Hạ Gia cố ý giết người ra ngoài mà đạo diễn Đoạn còn chưa tuyên truyền quảng bá gì thì sẽ xuất hiện lượng lớn tin tức tiêu cực, đến lúc đó hoặc là *hắc hồng, hoặc là bởi vì nguyên nhân đặc biệt mà phim không được chiếu.
(*Kiểu nổi nhờ scandal.)
Từ lần ở tứ hợp viện Hạ Gia mưu hại anh cho đến bây giờ đã qua một quãng thời gian, Hạ Gia có ý định hãm hại anh cũng không phải mới một sớm một chiều, hơn nữa còn có người gọi là "đại sư" ở sau lưng bày kế cho hắn, muốn điều tra cũng phải mất một khoảng thời gian.
Bộ phim này đã đóng máy, chỉ cần đẩy nhanh tiến độ, chiếu phim trước khi Hạ Gia bị tuyên án là được, cũng may bình thường một bộ phim từ lúc chiếu đến khi kết thúc sẽ không vượt quá một tháng.
Cho nên chỉ cần trong một tháng bộ phim này có thể chiếu, lại qua hai, ba tháng nữa sẽ không chịu ảnh hưởng nhiều vì chuyện Hạ Gia, có thể giảm mức độ thiệt hại xuống thấp nhất.
Lê Ngạn Hoài ngụy trang kín mít đi ra khỏi cục cảnh sát, anh hít sâu một hơi, ngồi lên xe gọi cho đạo diễn Đoạn một cú điện thoại.
Sau khi đạo diễn Đoạn nghe điện thoại xong còn chưa kịp hoàn hồn lại, ông ngồi yên tại chỗ ngây người cầm điện thoại đã cúp máy, ông chẳng thể ngờ được bộ phim này của mình từ lúc bắt đầu quay đến khi kết thúc sẽ xảy ra nhiều chuyện trái ý muốn như vậy, sau khi bình tĩnh lại thì cảm thấy may mắn, may mắn vì ông có quan hệ tốt với Lê Ngạn Hoài, nếu không đổi lại là bất cứ ai gặp phải người ba lần bốn lượt muốn giết mình thì căn bản không thèm quan tâm nhiều như vậy, càng đừng nói còn giúp che giấu hộ.
Lê Ngạn Hoài cho ông hai, ba tháng.
Đạo diễn Đoạn hung hăng lau mặt một cái, ông biết Lê Ngạn Hoài đang cố tranh thủ nhiều thời gian nhất cho ông, ông cũng không nghỉ ngơi nữa mà lập tức gọi toàn bộ phó đạo diễn, người phụ trách cùng với hậu kỳ tuyên truyền tới, đích thân theo dõi tiến độ, nhanh chóng hoàn thành phim để công chiếu.
Tuy nhân viên đoàn phim thắc mắc nhưng đạo diễn Đoạn vốn là người không chịu ngồi yên một chỗ, chắc đạo diễn Đoạn lại có kịch bản hay muốn quay, muốn lập tức kết thúc bộ phim này để bắt đầu quay bộ phim tiếp theo.
Hơn nữa đạo diễn Đoạn trả phí tăng ca rất đầy đủ, bọn họ cũng không có ý kiến khác.
Sau khi trở về Quý Phong đi học như bình thường, Lê Ngạn Hoài gọi cho đạo diễn Đoạn xong rồi cũng gọi cho cậu, thông báo về tiến độ và quyết định của anh.
Quý Phong không thấy sao cả, dù sao cũng là chuyện của bản thân Lê Ngạn Hoài, hơn nữa làm như vậy đúng là biện pháp tốt nhất hiện giờ.
Lưu Doãn biết Quý Phong xin nghỉ một tuần để đến Kinh thị, hắn dành thời gian gọi cho Quý Phong sau tiết học cuối cùng: "Tiểu Phong à, đã bao lâu chúng mình không gặp nhau rồi? Không thể cứ mãi thế được, buổi tối phải đến tụ tập nhé, anh nói với em này, gần đây việc kinh doanh của Quán Pub* tốt quá, lát nữa em cứ tới đây luôn đi, anh dẫn em đi ăn ngon chúc mừng một phen, lúc về lại uống tiếp một ly."
(*Chỗ này mình sửa Thanh Bar thành Pub nhé, xin lỗi mn vì sự bất tiện này, cảm ơn bạn chii4321 đã nhắc mình nhaa)
Lưu Doãn dặn đi dặn lại qua điện thoại, Quý Phong cũng không bận chuyện khác, sau khi đồng ý thì quay về cho miu miu ăn trước rồi mới thay quần áo gọi taxi đến Quán Pub.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Bổn Vương Muốn Thanh Tịnh
2.

Phong Cách Yêu Thầm Của Nhà Giàu Mới Nổi
3.

Tôi Được Người Trong Lòng Của Kẻ Thứ Ba Bao Nuôi
4.

Trùng Sinh Để Gặp Người
=====================================
Khi Quý Phong đến Quán Pub thì trời mới tối chưa lâu, Quán Pub đã có không ít người tới, vô cùng náo nhiệt, ở giữa sân khấu là ca sĩ đang biểu diễn, bản tình ca thâm tình chân thành được cất lên từ giọng hát trầm thấp của nam ca sĩ, Quý Phong ngồi xuống quầy bar nhìn sang.
Lưu Doãn đang bận pha rượu ở quầy bar, nhìn thấy Quý Phong thì hé miệng cười.
Chuyện kinh doanh đang vững bước thăng lên, Lưu Doãn cảm thấy cả người như sống lại, đưa ly rượu đã pha chế xong cho khách rồi ghé vào quầy bar nhìn Quý Phong: "Tiểu Phong, uống một ly trước không? Lát nữa A Thành sẽ tới, chúng ta chờ cậu ấy một lúc."
Gần đây Địch Thành đi theo Địch đại ca để giúp đỡ, rất ít tới Quán Pub, hắn gần như giao toàn quyền quản lý Quán Pub cho Lưu Doãn.
Địch Thành mở Quán Pub vốn cũng chỉ là để nhàn tản cho qua ngày, muốn tìm chuyện để làm mà thôi, bây giờ đã có chính sự, hắn đã thương lượng xong với Lưu Doãn, chờ sau này Lưu Doãn kiếm đủ tiền rồi hắn sẽ rút tiền ban đầu mình đầu tư về, còn lại giao toàn bộ Quán Pub cho Lưu Doãn.
Lưu Doãn không đồng ý, hắn không thể kiếm tiền xong thì đá người khác đi được.

Tuy Địch Thành không thèm để ý số tiền này, cũng không thiếu tiền nhưng hắn không thể quên nguồn gốc ban đầu được, đến lúc đó hắn sẽ trả lại một nửa số tiền cho hắn, một nửa còn lại coi như Địch Thành đầu tư cổ phần, hai người chia nửa.
Lúc ấy Địch Thành bỏ ra nhiều hơn hắn một khoản tiền, rút số tiền đó ra trả về cho hắn, sau đó tính một người đầu tư 50% cổ phần, mỗi người một nửa là được.
Địch Thành bất đắc dĩ, hắn cũng biết tính cách Lưu Doãn rất cố chấp, ngẫm lại cùng lắm thì về sau đầu tư nhiều một chút, làm cho việc kinh doanh lớn hơn.
Lưu Doãn thấy Địch Thành đồng ý thì tâm trạng càng tốt hơn, cũng không còn gánh nặng tâm lý nữa, nhưng lại không biết rằng Địch Thành cũng đã tính sẵn tương lai thay hắn.
Quý Phong không thích rượu, bảo Lưu Doãn lấy cho cậu một ly nước trái cây.
Lúc Lưu Doãn pha cho cậu, Quý Phong cúi đầu thì thấy miu miu trong lòng đang nghiêng đầu nhìn một thanh niên cách vách gần đó, tầm mắt cậu quét một vòng trên người thanh niên kia, dừng trên một ly rượu màu sắc được pha chế cực kỳ hoa mỹ đặt trên quầy bar ở trước mặt thanh niên kia.
Ánh mắt Quý Phong quét qua quét lại mấy lần, đột nhiên cậu nâng tay lên che khuất đôi mắt của miu miu, một tay khác nắm tay nhỏ của nó, thay đổi hướng ghế một chút không cho nó nhìn nữa.
Quý Phong thay đổi quyết định: "Thôi, pha cho em một ly rượu đi, màu đẹp một chút."
Lưu Doãn kinh ngạc nhưng cũng không nghĩ nhiều, pha chế một ly rượu nồng độ cồn không cao, nhưng rượu này là chiêu bài sở trường của hắn.
Quý Phong ôm mèo trong lòng ra, bởi vì miu miu đã không còn nhìn thấy......! ly rượu trước mặt thanh niên kia nữa, Quý Phong buông nó ra, mỗi tay cầm một cái tay nhỏ của nó, kiên nhẫn dụ dỗ: "Ly rượu của người khác có cái gì đẹp chứ? Hả? Muốn nhìn thì để chú Lưu Doãn của nhóc pha cho, lát nữa cho nhóc xem đủ."
Lông toàn thân sếp miu miu đều cứng lại: Chú......!Lưu Doãn?
Lưu Doãn vừa pha chế vừa nghe chuyện, cũng không nhịn được mà cười ra tiếng: "Tiểu Phong em lại nói linh tinh rồi, đừng tự dưng cho anh thêm bối phận nha, anh vẫn còn là một cành hoa thanh xuân niên thiếu phơi phới, gọi chú cái gì chứ, gọi anh già đi luôn rồi."
Quý Phong: "Miu miu nhà em còn chưa được hai tuổi, gọi anh là chú đã là trẻ rồi."
Lưu Doãn đẩy ly rượu đã pha chế xong tới, ly rượu màu sắc rất diễm lệ, hắn bất đắc dĩ nói: "Tuy đã hai tuổi nhưng cũng là mèo đã trưởng thành, cũng có thể sinh mèo con rồi đó, được không hả?"
Rượu đặt trước mặt Quý Phong, làm nổi bật gương mặt tuấn mỹ của cậu, cực kỳ rực rỡ lóa mắt, bốn phía đã có không ít ánh mắt đánh giá về phía này.
Quý Phong không thường tới đây, cho nên khách quen của Quán Pub trong khoảng thời gian này cũng không biết Quý Phong.
Lưu Doãn ghé vào trên quầy bar, duỗi tay ra muốn đùa sếp miu miu: "Đã gọi anh là chú thì có phải nên phát cho anh một bao lì xì làm lễ gặp mặt hay không?"
Quý Phong cũng đùa cùng hắn: "Nếu anh muốn thì em không ngại."
Khi nói chuyện, cậu đã ôm sếp vào trong ngực, nói đùa thì được nhưng sờ thì không.
"Keo kiệt." Lưu Doãn quen thân với Quý Phong nên biết có thể nói đùa, hắn biết Quý Phong sẽ không tức giận, hắn bị né cũng không giận, quen nhau lâu như vậy, Lưu Doãn cũng hiểu tính Quý Phong, những thứ khác đều có thể dễ dàng thương lượng, nhưng mà bảo bối mèo của cậu thì không thể động vào.
Sếp miu miu vốn chỉ là tò mò tại sao một ly rượu bình thường lại có thể được pha chế ra màu sắc đẹp như vậy, trừ lần trước ở Kinh thị vì cứu Quý Phong mà đến quán bar một lần ra, thì đây là lần thứ hai sếp miu miu tới đây, nó chưa từng nhìn thấy, chỉ là tò mò nên nhìn nhiều hai cái, ai ngờ......
Còn kiếm thêm cho mình một thân thích.
Sếp miu miu dứt khoát trốn vào trong ngực Quý Phong.
Tâm trạng Quý Phong khá tốt, cậu uống một ngụm rượu, hương vị thật sự không tệ.
Địch Thành rất nhanh đã đến, không ngừng đẩy nhanh tốc độ để tới đây, ba người đi ăn cơm, khi một lần nữa quay trở về thì đúng lúc quán bar đang náo nhiệt nhất, Quý Phong và Địch Thành vừa xuất hiện, lập tức có không ít người nhìn theo, ánh mắt mang theo hứng thú.
Chờ Quý Phong và Địch Thành ngồi xuống, có người không nhịn được mà bắt đầu bưng ly rượu đi tới đây bắt chuyện.
Địch Thành không có hứng thú, Quý Phong càng không để ý tới.
Đại đa số những người như vậy cũng rất tự giác quay về chỗ, nhưng chắc do Quý Phong lớn lên thực sự hợp gu nhiều người, có mấy người tụ tập cả trai lẫn gái đều nhìn Quý Phong và Địch Thành, trong đó có một cô gái trông như học sinh, đỏ mặt nhìn Quý Phong đến mấy lần.
Cuối cùng dưới sự thúc đẩy ồn ào của mấy người bạn mà đi về phía Quý Phong.
Khi đến gần, cô gái kia căng thẳng nói: "Vị tiên sinh này, tôi và bạn bè......!đang chơi, chơi đại mạo hiểm, tôi thua......!Anh có thể giúp tôi một chút nhé? Cho tôi......!phương thức liên lạc được không?"
Sếp miu miu vốn đang nằm trong lòng Quý Phong, nghe vậy thì buồn bực.
Lén lút dùng tay nhỏ đẩy ra một cái khe, nhìn thiếu nữ gần trong gang tấc này, dung nhan trẻ tuổi xinh đẹp hơn nữa còn đỏ bừng mặt, hoàn toàn không hợp với khung cảnh ồn ào náo nhiệt này nhưng lại đặc biệt hấp dẫn người khác.
Tất nhiên, đó chỉ là đối với người khác mà thôi.
Sếp miu miu ngẩng đầu lên muốn nhìn Quý Phong, lại bị cằm Quý Phong chắn mất, căn bản không thấy rõ vẻ mặt của cậu.
Nó nghĩ nghĩ, duỗi một cái tay lông xù xù ra, đặt trên cánh tay Quý Phong, thu móng tay lại, dùng đệm thịt mềm mại chạm chạm.
Quả nhiên Quý Phong cúi đầu nhìn xuống, ánh mắt mang theo ý cười, nhéo nhéo tay nhỏ của nó: "Miu miu ngoan chút nào."
Mà theo nụ cười của Quý Phong, đôi mắt cô gái càng sáng kinh người, cô khẽ mím môi, ánh mắt lóe sáng tràn đầy yêu mến và ngại ngùng, tay cầm điện thoại cũng càng thêm căng thẳng, mang theo sự mong đợi.
Quý Phong làm xong mới ngẩng đầu nhìn cô gái kia, giọng cậu thật sự rất nhẹ nhàng, cũng rất ôn hòa: "Phương thức liên lạc......!Sợ là không cho cô được."
Mặt cô gái kia nháy mắt càng thêm hồng, chờ mong nhìn Quý Phong, khẽ cắn môi, chống lại sự rụt rè, muốn kiếm cho mình một cơ hội: "Tôi có thể hỏi......!vì sao được không?"
Cô vẫn rất tự tin với nhan sắc của mình, vẫn muốn cố gắng lần nữa.
Quý Phong ý cười càng đậm, nắm lấy tay nhỏ của miu miu, cậu đột nhiên ôm sếp miu miu lên: "Bởi vì bạn trai của tôi sẽ không vui."
"Hả?" Cô nàng lập tức sững sờ, bạn, bạn trai?
Địch Thành cũng bất thình lình nhìn sang, hắn vui vẻ không thôi, chẳng lẽ......!chẳng lẽ là nói hắn?
Tuy là vì thoát khỏi người khác đến làm quen, nhưng cho dù có là giả đi chăng nữa, có danh phận một lần cũng đã đủ để Địch Thành vui vẻ vô cùng.
Ánh mắt của cô gái cũng không nhịn được mà nhìn sang Địch Thành ở bên cạnh.
Đúng lúc này lại thấy Quý Phong đột nhiên nắm một cái tay nhỏ nâng lên, quơ quơ: "Bạn trai nhỏ, nhóc nói xem có đúng không?"
Sếp miu miu vốn cứng tay nghe vậy càng cứng đờ:???
Địch Thành và cô gái càng đơ ra:???
Địch Thành đột nhiên ngộ ra, khuôn mặt tuấn tú héo úa rũ xuống: Quả nhiên là hắn tưởng bở, sao Quý Phong có thể cho hắn cơ hội được, em ấy tình nguyện kéo mèo làm lá chắn cũng không muốn để hắn hiểu lầm.
Cô gái chợt hiểu ra Quý Phong đang uyển chuyển từ chối cô, mặt cô càng đỏ hơn nhưng hai mắt lại sáng lấp lánh, nhìn miu miu mềm mềm, cô đột nhiên cảm thấy bị từ chối cũng không sao, rất cảm kích lòng tốt của Quý Phong: "Vậy tôi chúc anh và......!bạn trai mèo nhỏ thiên trường địa cửu."
Tâm trạng Quý Phong rất tốt: "Mượn lời chúc của cô." Nhưng qua mấy ngày nữa phỏng chừng cậu sẽ bị bắt chia tay miu miu, thật khó chịu.
Sếp miu miu:!!!
Chắc do quá khiếp sợ nên tay nhỏ của nó run rẩy, đuôi cuộn lại một cái, nó lại chui tót vào lòng Quý Phong không ló ra nữa.
Mắt mèo mờ mịt mở to, khó có thể tin được: Cậu ấy sẽ không......!thích hình mèo của nó đấy chứ?.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK