Hắn vừa mới chiến đấu, cơ hồ đã sử dụng hết các loại huyết mạch chi lực của mình để cảm ngộ cảm giác quán thông. Đối thủ cường đại không dễ tìm, và áp lực mà nó mang lại vừa vặn giúp hắn rèn luyện năng lực của bản thân.
Hiện tại năng lực của hắn đã tu luyện đến mức cao nhất, nhưng ở phương diện sử dụng và phối hợp các năng lực thì còn có thể làm tốt hơn.
Rất nhanh hắn đã khôi phục trạng thái tốt nhất, đồng thời cũng thu lại khí tức Hoàng Kim Tam Xoa Kích. Tín ngưỡng lực trong Vô Tận Lam Hải rất thích hợp để hắn tu luyện, bất quá chờ tương lai sau khi đột phá rồi nói tiếp.
Không còn khí tức Hoàng Kim Tam Xoa Kích, tín ngưỡng lực tự nhiên cũng biến mất. Rất nhiều Hải tộc giống như mới tỉnh mộng, nhưng lại lưu luyến không rời, theo bản năng đều nhìn về phía Đường Tam.
Đường Tam nói: "Đó là tín ngưỡng lực. Khí tức của ta có thể khiến sinh vật trong biển rộng sinh ra tôn kính và sùng bái, từ đó sinh ra tín ngưỡng lực. Vô Tận Lam Hải có vô số sinh vật, chỉ cần cảm nhận được khí tức của ta, bọn chúng sẽ mang cho ta một phần tín ngưỡng, ta cũng sẽ phản hồi bọn chúng, để chúng có thể tiến hoá tốt hơn, từ đó sẽ hình thành một vòng tuần hoàn tốt. Các ngươi vừa rồi hẳn cảm nhận được quá trình tiến hoá đi."
Thủ lĩnh Hải Long tộc gật đầu, nói: "Huyết mạch của ta giống như được thuần hoá. Trước đó ngài nói có thể khiến Hải tộc chúng ta sinh ra Hoàng Giả, chính là dùng phương thức này sao?"
Hai vị thủ lĩnh này không tự chủ đã dùng kính ngữ với Đường Tam, cho nên nói thực lực mới là tất cả. Đường Tam dùng thủ đoạn ân uy tịnh thi để hai đại thủ lĩnh đều vô thức tin hắn.
Ánh mắt thủ lĩnh Hải Cự Nhân tộc có vẻ vội vàng, "Ngài có thể giải quyết vấn đề huyết mạch không tinh khiết của chúng ta sao?"
Đường Tam nói: "Khó mà nói, còn phải xem vấn đề từ đâu đến. Hơn nữa phải chờ đến tương lai khi ta đột phá mới có thể thử nghiệm."
"Hải ôn?" Đường Tam hơi nghi hoặc nhìn nó, trong trí nhớ của Đường Tam, ở thế giới của mình trước đây chưa từng xuất hiện hải ôn.
"Hải ôn là cách gọi ôn dịch trong biển rộng." Thủ lĩnh Hải Cự Nhân tộc đắng chát nói. Khi nói ra hai chữ hải ôn này, trong ánh mắt nó thậm chí tỏ ra sợ hãi.
"Hải ôn có ở khắp mọi nơi, không ai biết lần tiếp theo hải ôn bùng phát là lúc nào. Nhưng mỗi lần hải ôn đến đều có vô số tộc quần diệt vong, cho dù là chủng tộc cường đại, sau khi nhiễm phải đều sẽ sinh bệnh, thậm chí là chết đi. Hằng năm trong Vô Tận Lam Hải sẽ có nhiều lần hải ôn bùng phát, lần hải ôn lớn nhất thậm chí kéo dài hơn vạn dặm trong biển. Đáng sợ nhất là, chúng ta không biết hải ôn sẽ nhằm vào chủng tộc nào, mỗi lần cơ hồ đều thay đổi. Ngài nói huyết mạch của chúng ta không tinh khiết, cũng vì chúng ta ít nhiều đều bị hải ôn ảnh hưởng. Những cường tộc như chúng ta còn khá tốt, sức chịu đựng mạnh, không dễ dàng chết đi. Nhưng rất nhiều chủng tộc nhỏ yếu khi gặp hải ôn thậm chí sẽ trực tiếp diệt tộc."
Nói đến đây, thủ lĩnh Hải Cự Nhân tộc không khỏi thống khổ nhắm mắt lại, "Trong Vô Tận Lam Hải thậm chí có một phiến hải vực gọi là Ô Trọc Hoàng Hải, bởi vì Hải tộc chết đi, thi thể đều di chuyển sang bên đó. Nơi đó là một mảnh mộ địa, có rất nhiều vong linh tồn tại. Đó cũng là thảm hoạ chi địa. Thủ lĩnh các tộc chúng ta không biết đã cố gắng nhường nào nhưng đều không giải quyết triệt để vấn đề này. Đại nhân, nếu như ngài có thể giúp chúng ta giải quyết hải ôn thì chúng ta nhất định đều tin tưởng ngài là thủ hộ giả Hải Thần phái tới chiếu cố chúng ta."
Đường Tam nhẹ gật đầu, trầm giọng nói: "Đây là lần đầu tiên ta nghe nói đến việc này. Nếu như có thể, ta nhất định sẽ toàn lực trợ giúp các ngươi giải quyết vấn đề này."
Mấy vị thủ lĩnh đều tỏ vẻ vui mừng, bọn chúng cảm thấy trên người Đường Tam có đồ vật không tầm thường, bọn họ thực sự có cảm thấy có hy vọng. Nếu có thể giải quyết được hải ôn thì Vô Tận Lam Hải thực sự có hy vọng rồi.
"Chúng ta hãy nói chuyện cẩn thận. Các ngươi giảng thuật cho ta về hải ôn, ta cũng nói cho các ngươi mục đích chuyến đi này của ta." Đường Tam nói.
"Được." Thủ lĩnh Hải Cự Nhân tộc gật đầu.
Đường Tam nói: "Chúng ta ở trên bờ hay ở trong biển?"
Thủ lĩnh Hải Cự Nhân tộc nói: "Hay ở trong biển đi. Tuyệt đại bộ phận Hải tộc chúng ta không thể lên bờ. Nếu chúng ta lên bờ sẽ có các vấn đề khác nhau. Chỉ có một ít Hải tộc, giống như Hải Tượng tộc bọn họ mới có thể sinh tồn trên bờ, nhưng trong một thời gian nhất định cũng phải trở lại trong biển. Nếu như ngài không chê, xin ngài ngồi trên bả vai ta."
Đường Tam gật đầu, vừa muốn đến bả vai thủ lĩnh Hải Cự Nhân tộc thì thủ lĩnh Hải Long tộc nói: "Ngươi làm gì vậy? Ngài hẳn là ở trên lưng ta, Hải Long tộc chúng ta mới là đệ nhất tộc trong Vô Tận Lam Hải."
Thủ lĩnh Hải Cự Nhân tộc khinh thường nói: "Đó là Hải Long Vương, ngươi là Hải Long Vương sao? Cũng không biết ai vừa rồi bị ta nện cho choáng."
Thủ lĩnh Hải Long tộc giận giữ, "Ngươi còn mặt mũi nói sao? Ngươi vậy mà nện ta, ngươi cố ý đúng không?"
Đường Tam bất đắc dĩ nói: "Được rồi, hai người các ngươi đừng ồn ào, ta lơ lửng trên không trung đi. Ta sẽ nói về mục đích của ta trước." Hắn cũng không muốn nhìn hai vị này cãi nhau.
Đường Tam nói: "Ta là nhân loại, các ngươi hẳn là nhìn ra được, nhưng ta đúng là kế thừa huyết mạch Hải Thần. Cho nên trong Vô Tận Lam Hải ta sẽ có một ít năng lực đặc thù. Những năm qua ta lớn lên trên Yêu Tinh Đại Lục, cho đến gần đây, tu vi dần dần tăng lên, sắp phải đối mặt với thiên kiếp nên mới thử đến trong Vô Tận Lam Hải chúng ta."
"Các ngươi hiểu rõ Yêu Tinh Đại Lục như thế nào?" Hắn hỏi.
Trưởng lão Hải Tượng tộc trầm giọng nói: "Đối với Hải tộc chúng ta đó là cấm khu. Yêu Tinh Đại Lục có rất nhiều cường giả, hơn nữa còn có Hoàng Giả cường đại. Trước kia những Hoàng Giả đó từng thử xâm chiếm chúng ta nhưng về sau, cảm nhận được hải ôn phiền phức nên mới từ bỏ, dường như sợ hải ôn lan đến lục địa đi. Tuy nhiên Hải tộc chúng ta đúng là không thể cùng bọn họ đối kháng. Những tên Yêu Quái và Tinh Quái kia quá cường đại."
Đường Tam nói: "Đúng vậy, Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc phi thường cường đại, dưới áp bách của bọn họ, các chủng tộc khác cũng chỉ có thể giãy giụa cầu sinh, nhân loại chúng ta cũng như vậy. Ta là người truyền thừa Hải Thần, nhưng cũng là một nhân loại. Vì Nhân tộc chúng ta có thể sinh tồn tốt hơn, lần này tới đây ta muốn tìm kiếm một khu quần cư thích hợp cho nhân loại sinh tồn, di chuyển một số nhân loại đến bên này, để tránh bị Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc tiêu diệt. Đó là lý do vì sao ta tới đây hôm nay. Không biết Hải tộc các ngươi có bằng lòng cho nhân loại chúng ta di chuyển đến hải đảo sinh hoạt không?"
Mấy vị thủ lĩnh hai mặt nhìn nhau, bọn nó cũng không nghĩ đến Đường Tam sẽ đưa ra yêu cầu như vậy. Nguyên bản bọn họ tưởng rằng Đường Tam muốn đến thống lĩnh Hải tộc cơ.
Trưởng lão Hải Tượng tộc nói: "Trong Vô Tận Lam Hải có rất nhiều hòn đảo, quần đảo này xem như diện tích khá lớn, nhưng vẫn còn có những chỗ lớn hơn. Giống như thủ lĩnh Hải Cự Nhân tộc nói, Hải tộc chúng ta tuyệt đại đa số đều không thích hợp sinh hoạt trên bờ, cho nên những hòn đảo này đối với chúng ta không có gì trọng yếu. Nếu như nhân loại di chuyển đến chúng ta hẳn cũng không bị ảnh hưởng gì. Nhưng có một số vấn đề, một là nhân loại lấy gì sinh tồn, phải chăng sẽ săn gϊếŧ Hải tộc? Nếu là loài cá phổ thông thì không sao, nhưng Hải tộc có linh trí như chúng ta không thể bị săn gϊếŧ, nếu không thì không thể chung sống hoà bình. Còn có, nhân loại đến đây cũng sẽ phải đối mặt với hải ôn. Trong lịch sử Hải tộc, cơ hồ tất cả chủng tộc nếu bị nhiễm hải ôn thì đều bị ảnh hưởng. Theo ta biết, thân thể nhân loại phi thường nhỏ yếu, nếu gặp phải hải ôn rất có thể sẽ là thảm hoạ."