Mục lục
[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Tam phát hiện các sinh vật trong hải vực này có một đặc điểm khác, chính là không nhận lời chúc phúc của hắn. Đúng vậy, Hải Thần chúc phúc không có tác dụng trong khu vực này. Không nhận chúc phúc, dĩ nhiên không có tín ngưỡng lực hồi quỹ. Đây cũng là nguyên nhân một con cá nhỏ yếu lại dám công kích Hải Thần.

Đúng lúc này, hắn lại cảm ứng được điều gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía xa, sau đó thả cá con trong tay xuống biển.

Xa xa, một điểm màu đỏ sậm đang đang nhanh chóng phóng về phía hắn. Tử quang trong mắt chớp động, Đường Tam vận chuyển Tử Cực Ma Đồng nhìn chăm chú.

Lúc này thuyền nhỏ cách hắn hơn mười dặm. Hắn rất có lòng tin vào thị lực của mình, Đường Tam tin rằng đối phương không nhìn thấy hắn ở khoảng cách này, nhưng thuyền nhỏ quả thật đang đi về hướng hắn. Hơn nữa tốc độ của nó rất nhanh, phía sau dường như có hoả diễm phun ra, đẩy thuyền nhỏ lao nhanh về phía trước.


Toàn thân thuyền nhỏ có màu đỏ sẫm, không biết được làm từ vật liệu gì, trên thuyền tổng cộng có 8 sinh vật.

Càng khiến Đường Tam kinh ngạc là, sinh vật trên thuyền phi thường giống nhân loại, hầu như là bộ dạng nhân loại, trên người mặc quần áo chứ không phải mọc lân phiến như Hải tộc. Quần áo màu đỏ, tóc đỏ và mắt đỏ với sắc thái khác nhau. Da thịt trắng nõn, trên mặt có đường vân hỏa diễm nhạt.

Nhân loại? Không, không phải nhân loại. Đây là một chủng quần đặc thù, một chủng quần mà hắn không biết. Vẻ mặt Đường Tam có chút kỳ dị, ở trên biển rộng xa xôi này vẫn còn có một chủng quần như thế. Không hề nghi ngờ, đối phương dựa vào Hoả nguyên tố mà sinh, hơn nữa có thể sử dụng công cụ, thoạt nhìn rất có tổ chức, thật thú vị!

Đường Tam cũng không đi tiếp về phía trước mà ở tại chỗ chờ đợi, đồng thời dùng Thần Thức dò xét thêm tình huống xung quanh.


Hoả nguyên tố trong nước biển chảy từ phần biển có màu đậm hơn, lan về phía hắn. Khi Hoả nguyên tố quá phân tán và không thể duy trì nồng độ nhất định thì biển xanh tự nhiên xuất hiện. Giữa hai bên dường như có một ranh giới cân bằng. Bên trong và bên ngoài đường cân bằng là hai thế giới.

Không lâu sau, thuyền nhỏ đã đến gần hơn, sinh vật trên thuyền cũng đã nhìn thấy Đường Tam.

Đột nhiên, trên thuyền sáng lên một tia sáng đỏ, một thân ảnh bay lên trời, sau lưng nở rộ hoả quang, đẩy thân thể hắn bay nhanh về phía Đường Tam, giống như một ngôi sao băng.

Sau lưng Đường Tam mở ra hai cánh, lơ lửng trên không trung. Hắn cũng không phóng thích khí tức Hải Thần, chỉ là bay đến đón đối phương.

Khi cách hắn khoảng 100 mét, đối phương liền giảm tốc độ, cũng không trực tiếp phát động công kích với Đường Tam, hoả diễm vốn phun ra từ phía sau lại chuyển xuống dưới chân, vì vậy khiến tốc độ của đối phương chậm lại và duy trì cơ thể cân bằng.


Đối phương nhìn về phía Đường Tam, bờ môi mấp máy, phát ra một loạt âm tiết kỳ quái. Đường Tam nghe không hiểu lời của hắn ta. Nhưng hắn là cường giả Thập Nhất giai, dù nghe không hiểu lời đối phương, hắn cũng có thể dùng Thần Thức quét qua và hiểu ý đối phương.

Đối phương hỏi hắn là người nào, từ nơi nào đến, đến Nham Tương Xích Hải có chuyện gì. Hoá ra hải vực màu đỏ này gọi là Nham Tương Xích Hải.

Đường Tam trong lòng khẽ nhúc nhích, không có mở miệng, mà dùng Thần Thức truyền lại ý nghĩ của mình, bởi vì chỉ có như vậy, đối phương mới nghe hiểu ý của hắn.

"Ta đến từ Yêu Tinh Đại Lục, ta là nhân loại. Ta đi dạo trên biển rộng, trong lúc vô tình đi tới đây, phát hiện ra nơi thần kỳ này. Hoá ra nơi đây được gọi là Nham Tương Xích Hải. Các ngươi là chủ nhân của Nham Tương Xích Hải sao?"
Hai bên đứng gần nhau nên hắn có thể nhìn rõ ràng bộ dáng của đối phương. Đối phương phi thường giống nhân loại, nếu như không phải tóc đỏ, mắt đỏ, bản thân hắn ta tản ra chấn động Hoả nguyên tố mãnh liệt thì quả thực không khác gì nhân loại. Mà Hoả nguyên tố trên người đối phương rất tinh khiết, trong cơ thể dường như có hỏa diễm hạch tâm, không ngừng phóng thích Hoả nguyên tố ra ngoài, đồng thời hấp thu Hoả nguyên tố trong không khí, bổ sung tự thân. Từ khí tức và chấn động năng lượng có thể đoán, thực lực của đối phương tương đương với Bát giai trên Yêu Tinh Đại Lục, không tính là yếu.

Cảm nhận được Thần Thức của Đường Tam truyền âm đến, đối phương hiển nhiên cả kinh, sau đó mới nói: "Chúng ta là Hỏa Lê tộc, chính là chủ nhân của Nham Tương Xích Hải. Các hạ là khách từ phương xa tới, vậy mời theo chúng ta đi vào Nham Tương Xích Hải, để chúng ta tiếp đón ngươi."
Đường Tam đương nhiên sẽ không sợ hãi, nghe vậy thì khẽ gật đầu, mỉm cười nói: "Thì ra là vậy, mời dẫn đường." Nói xong, hắn làm thủ thể "mời".

Lúc này, thuyền nhỏ màu đỏ sẫm đã tới gần, vị Hỏa Lê tộc này dẫn Đường Tam chủ động đi về phía thuyền.

Khi Đường Tam và hắn ta rơi xuống thuyền thì lập tức khiến các vị Hỏa Lê tộc còn lại chú ý. Ánh mắt các vị này nhìn Đường Tam không có ý địch ý, mà là tò mò.

Dù sao nhìn từ bên ngoài, trừ tóc đen và mắt đen, Đường Tam không khác gì bọn họ.

Đường Tam mỉm cười chào hỏi bọn họ. Thuyền nhỏ quay đầu lại, đi sâu vào trong Nham Tương Xích Hải.

"Còn chưa thỉnh giáo, nên xưng hô với ngươi như thế nào?" Đường Tam trước tiên hỏi vị Hỏa Lê tộc Bát giai.

Vị này nói: "Ta là Hỏa Chiếu, là đội trưởng tiểu đội tuần tra ngoài khơi này. Ngươi thì sao?"
Đường Tam nói: "Ta là Đường Tam. Nham Tương Xích Hải của các ngươi rất kỳ lạ, lần đầu tiên ta nhìn thấy một vùng biển như vậy, Hoả nguyên tố thật nồng đậm. Có thể ở Vô Tận Lam Hải duy trì liên tục Hoả nguyên tố tràn đầy thế này, thật sự là vô cùng kỳ lạ."

Hỏa Chiếu không có tâm cơ gì, nói thẳng: "Nham Tương Xích Hải chúng ta dựa vào Thánh Sơn chứa nham thạch nóng chảy nằm dưới đáy biển mà tồn tại, tất cả sinh vật ở nơi này đều được Hoả Thần che chở, có được năng lực sử dụng Hoả nguyên tố. Hoả Thần thông qua Thánh Sơn nham thạch nóng chảy ban cho chúng ta càng nhiều Hoả nguyên tố, để chúng ta có thể sinh tồn. Chúng ta cũng không ngừng gửi lời chúc phúc đến Thánh Sơn nham thạch nóng chảy để giữ cho nó ở trạng thái ổn định và sinh ra Hoả nguyên tố. Điều đó đã tạo ra biển nguyên tố này."
Nghe được mấy chữ "biển nguyên tố" này, Đường Tam không khỏi xúc động, đúng a! Biển nguyên tố ổn định đã tạo nên Hỏa Lê tộc và các sinh vật kỳ lạ trong biển. Điểm đặc biệt của Hoả nguyên tố nơi này là nó không bá đạo, tính công kích không mạnh, thậm chí còn có tính ôn hoà, các sinh vật có thể hấp thu một cách tự nhiên. Phải nói rằng đây là một kỳ tích, rất có thể liên quan đến Hỏa Lê tộc. Bình thường khi núi lửa dưới đáy biển phun trào hẳn sẽ khiến sinh linh đồ thán. Nhưng không biết Hỏa Lê tộc dùng phương pháp gì đã làm Hoả nguyên tố trở nên nhu hoà và dễ dàng hấp thu. Đây chính là thiên phú của tộc bọn họ. Nếu không, bọn họ hẳn là chủng tộc duy nhất có thể sống trong Nham Tương Xích Hải, chứ không phải có quần thể sinh vật khổng lồ như vậy.
"Thật sự là vô cùng kỳ lạ. Có phải các ngươi đã làm Hoả nguyên tố trong Nham Tương Xích Hải trở nên ôn hoà không? Nóng bỏng nhưng không có tính công kích mới khiến nhiều sinh vật Hoả nguyên tố phồn diễn sinh sống ở đây."

Hỏa Chiếu nghe Đường Tam mà sửng sốt, sau đó mới nói: "Chuyện này ta không thể nói, sau khi gặp trưởng lão, ngươi có thể hỏi trưởng lão." Hắn ta rõ ràng không giỏi nói dối, từ ánh mắt của hắn ta, Đường Tam đã có đáp án khẳng định. Đây quả là một chủng tộc đơn thuần, không có tính công kích mạnh. Đó là phán đoán sơ bộ của Đường Tam khi nhìn thấy Hỏa Lê tộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK