• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau Khúc Sở Phồn sáng mở live ở thực tế chăm sóc papa lười biếng buổi sáng, nhóm fan mẹ vui vẻ nhìn Khúc Sở Phồn manh manh.

Thẩm Nguyệt Hy cả người toát cỗ khí tức lười biếng, đảm mạc, đôi khi giống không có xương sống vậy.

Khúc Sở Phồn rất tò mò tròn mắt nhỏ nhìn y rồi leo lên sô pha, mềm manh gọi "Papa, hôm nay papa phải đi làm ạ?".

Thẩm Nguyệt Hy ừ một tiếng, tay vươn ra véo má của nhóc con "Lát phải đi rồi, ở nhà ngoan, nếu có gì hãy gọi ta hoặc cái số này".

Y chuyển số điện thoại của Kính Tẫn Hiền qua đồng hồ đeo tay của Khúc Sở Phồn, y bình tĩnh nói "Tên này là Kính Tẫn Hiền, hôm qua con gặp rồi, hắn khá rảnh, có thể gọi".

Thẩm Nguyệt Hy đặt bé qua 1 bên, y đi vào trong phòng thay đồ chỉnh lý lại một chút rồi đi ra, Thẩm Nguyệt Hy mặc âu phục màu xanh đậm, thắt cà vạt cẩn thận, y sửa lại khuy măng sét, bình tĩnh đẩy nhẹ gọng kính thanh âm như cũ hơi lạnh "Qua đây bảo bảo".

Khúc Sở Phồn đi qua, ngẩn đầu lên, người xem thấy được đôi chân dài thẳng tắp theo tầm nhìn của nhóc, không ít người chảy nước miếng, thơm thật.

Thẩm Nguyệt Hy xốc bé lên rồi đi tới phòng bếp dùng cơm, y khẽ nói "Tối nay chúng ta sẽ ở nhà cũ để dùng cơm với ông bà nội của con, khi tan làm ta sẽ để Mạch Vân đến đón con, đừng quay tới mặt của Mạch Vân nhé?".

Khúc Sở Phồn ngoan ngoãn gật đầu ngửi ngửi mùi hương thơm mát trên người của tiểu thúc "Vâng papa, con nhớ rồi ạ, trưa nay papa không được nhịn đâu nha".

Thẩm Nguyệt Hy gật đầu đưa bé về ghế rồi đặt xuống, người máy bảo mẫu dọn đồ ăn ra bàn xong xuôi, Thẩm Nguyệt Hy bình tĩnh dùng bữa một cách từ tốn. Khúc Sở Phồn nhìn phần ăn sáng đơn giản này, nhiều khi cậu hoài nghi tiểu thúc lấy hết tiền đem đi nạp game rồi, nhưng cậu không có chứng cứ.

Thẩm Nguyệt Hy dùng bữa xong xuôi, y nhìn nhóc con giành rửa bát, Thẩm Nguyệt Hy khoanh tay dựa lưng nơi tường "Sau này lấy vợ thì con cứ làm, tâm lý mới có vợ, hiểu?".

Khúc Sở Phồn gật đầu "Hiểu ạ" phải giỏi mới có vợ.

Thẩm Nguyệt Hy mỉm cười, Khúc Sở Phồn nói ra suy nghĩ trong lòng bao lâu nay"Papa không định cưới mama sao?".

Thẩm Nguyệt Hy bình tĩnh nói "Không, ta cưới chồng, nếu không tìm được thì ta không cần cưới".



Khúc Sở Phồn há hốc miệng, ách, tiểu thúc là gay sao!? Sao cậu không biết vậy chứ, từ khi nào vậy!

Thẩm Nguyệt Hy nhìn bé hoảng tới rớt cái dĩa, y đi tới nhặt dĩa nơi bồn rửa lên đưa cho bé "Bất ngờ? Ta có tiền, đẹp mắt, tại sao không thể chọn chứ, dù sao thì nam nữ quan trọng cái gì, sướng là được".

Khúc Sở Phồn: "...".

[6666]

[Papa Bảo Bảo 6666]

[Trai gái quan trọng dell gì, sướng là được]

[Nói hay lắm, kết papa rồi]

[Papa Bảo Bảo lãnh đạm, giọng lại trầm lạnh, tính cách cũng lạnh, tuyệt đối là tổng công]

[Tui thấy giống ngạo kiều, ngoài lạnh trong nóng thụ ấy]

[Có lẽ nào là tự công tự thụ?]

"Papa là công hay thụ ạ?" Khúc Sở Phồn đã hỏi ra câu hỏi trong lòng bao người.

Thẩm Nguyệt Hy bình tĩnh rửa tay mình "Cả 2, chỉ cần đối phương muốn, ta đều có thể".

Khúc Sở Phồn: "..." 6666.

[Trâu bò, đã theo dõi]

[Papa, em nè, cưới em, em biết chăm trẻ]

[Thơm, nhưng tui muốn xem mặt của papa ghê á, nhìn tay thôi đã đẹp rồi]

[Chồng ơi, để em chăm con cho]

Thẩm Nguyệt Hy lau tay xong rồi nói "Ngày mai ta sẽ đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, con cũng phải đi, không được trốn như lần trước đâu, cho dù con có trốn thì ta cũng sẽ xách con đi".

Khúc Sở Phồn ngoan ngoãn gật đầu "Vâng papa" bé rửa xong thì úp chén đĩa lên gia vui vẻ nhảy xuống sàn, sau đó đẩy y "Papa đi làm đi, đừng để bị muộn".

Thẩm Nguyệt Hy bị đuổi ra khỏi nhà, y thở dài. Khúc Sở Phồn thì ngồi tập làm bánh, học thêu thùa với bảo mẫu.

Nhìn bé ngồi làm cũng đáng yêu, nhưng xem nhiều dễ chán nên Khúc Sở Phồn đã tắt live khi làm xong, sau đó chạy đi chơi game, cày cấp với Awin.

..........



Buổi tối, Thẩm Nguyệt Hy về Khúc gia dùng cơm, Khúc lão gia tử đã chờ họ, Thẩm Nguyệt Hy dùng cơm xong thì đi nói chuyện với lão gia tử một lúc rồi bế Khúc Sở Phồn từ tay của phụ mẫu mình đi ngủ.

Khúc Sở Phồn nhìn y rồi hỏi "Papa, ngày mai đi thăm mộ cha mẹ rồi đi bệnh viện sao?".

Thẩm Nguyệt Hy đưa bé đi tắm, y khẽ nói "Ừm, buồn không?". Khúc Sở Phồn gật đầu, sau đó ôm lấy y "Nhưng mà vẫn còn papa nên Bảo Bảo không buồn". Thẩm Nguyệt Hy mỉm cười rất nhẹ, y mở vòi nước ấm lên chỉnh nhiệt độ rồi đế bé ngồi vào, y bình tĩnh xắn tay áo tắm rửa cho nhóc con.

Khúc Sở Phồn chill chill buồn ngủ, đang tắm thì ngủ luôn, khi tỉnh lại đã là sáng hôm sau, nhìn tiểu thúc đang ngủ, hàng mi cong dài rũ xuống, dáng vẻ cực phẩm này khiến bao nhiêu mỹ nam phải mê mẫn nhỉ, nhiều lắm ấy, nam nữ đều thích. Bé nhìn xuống áo choàng tắm của tiểu thúc màu đen, lộ một đoạn da thịt trắng, nhìn xuống sẽ thấy xương quai xanh đẹp mắt, một phần nhỏ khe ngực...

Khúc Sở Phồn nuốt nước miếng rồi quay qua nhìn đồng hồ đeo tay trên bàn đang chạy thời gian, mới có 5 giờ sáng, đi ngủ thôi, đầu hạ cũng nóng lắm, bé quay sang ôm tiểu thúc đi ngủ tiếp, mát mẻ! Ôm rất thích, nhất định phải kiếm chồng cho tiểu thúc, chỉ cần không phải cái tên Cố Bắc Uyên kia là được.

................

Tới lúc đi thăm mộ, phải đi lên đường núi, Thẩm Nguyệt Hy thư sinh đã lâu trực tiếp cõng Khúc lão gia tử sau lưng, 1 tay bế nhóc con lên đường núi. Quản gia đi sau lưng mà bất lực.

Nhưng Thẩm Nguyệt Hy đi rất vững, không hề run mà đi lên trên kia, y đặt lão gia xuống, ông mỉm cười hòa nhã rồi đi thăm mộ.

Mộ của họ ở trên nui bây giờ cỏ xanh rồi, 4 nấm mồ của cha mẹ Khúc Lam và anh chị dâu của Khúc Lam. Thẩm Nguyệt Hy đi cầm cuốc, xắn tay áo vest lên rồi làm cỏ với tên nhóc tì Khúc Sơ Phồn.

Thẩm Nguyệt Hy làm cỏ xong xuôi, y để qua 1 chỗ, sau đó bắt đầu thắp hương cúng bái họ. Khúc lão gia tử đi tới trước mộ rồi kính rượu "Viễn Sơ, Huyền Ngư, lâu rồi nhỉ, cha tới thăm hai con đây, còn có A Trúc và Trì Như nữa".

Thẩm Nguyệt Hy im lặng đợi ông nói chuyện, sau một lúc lâu y mới đưa họ xuống núi. Thẩm Nguyệt Hy lái xe tới bệnh viện tư nhân khám sức khỏe tổng quát cho bản thân và Khúc Sở Phồn, nhóc tì nhìn kết quả không bệnh tật của tiểu thúc thì trầm mặc, trái tim của tiểu thúc rồi sẽ ra sao, lo quá.

................

5 năm sau.

Mộng Ảo vẫn hot như ngày nào, hôm nay game lại xuất hiện tình trạng kỳ lạ, bảng xếp hạng hoàn toàn được bộc lộ, tên của người chơi quay về tên thật khiến tất cả hoang mang và ngờ vực.

Khúc Sở Phồn nhìn thấy cái tên top 1 và top 2, top 1 của Quốc vương Asylin Khúc Lam, top 2 Quốc vương của Garid Kính Tẫn Hiền, top 3 và top 4 là tên của 2 vị vua còn lại. Quay về bảng xếp hạng của người chơi, top 1 và top 4 cùng tên, top 2 và top 3 cùng tên khiến tất cả ngờ vực vô cùng.

Khúc Sở Phồn bây giờ đã trèo lên top 26 của bảng người chơi qua trang bị mà Kính Tẫn Hiền cho để nâng cấp, còn có Awin hỗ trợ giúp đỡ. Cũng là streamer nổi tiếng hàng đầu.

[Xin chào các người chơi, sắp tới sẽ có bản cập nhật diện rộng, chúng tôi sẽ cập nhật trong sau 15 phút sau, mong người chơi sẽ đăng xuất, nếu còn xuất hiện tình trạng đăng nhập sẽ bị cưỡng chế đăng xuất]

[Phần quà của Mộng Vũ sẽ được chuyển vào hộp thư sau khi cập nhật]

Khúc Sở Phồn nhìn vào thông báo, cậu siết chặt tay mình, cuối cùng cũng tới! Nhưng lần này thay đổi nhiều quá. Rốt cuộc là sao đây chứ?

Khúc Sở Phồn sau đó nhìn thấy diện mạo của hai vị vua chuyên ẩn mình, tinh linh vương và Thiên tộc thuần khiết. 2 vị vua im lặng ngồi uống trà, thành tựu diện kiến vua được hoàn thành.

Khúc Sở Phồn: "..." Tiểu thúc trâu bò.



Kính Tẫn Hiền bình tĩnh nói "Cậu định bao giờ kết hôn?". Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống "Cậu ấy không muốn gả nên ta sẽ đợi, sắp sửa cập nhật rồi, cậu sẽ xoá ta sao?".

Kính Tẫn Hiền mỉm cười rất nhẹ "Không đâu, Thiên Quốc chỉ có cậu làm chủ, không có kẻ thứ 2, ngày xưa khi nhìn thấy cậu, tôi đã thích và muốn cho cậu những thứ tốt nhất, tôi đã tưởng tượng dáng vẻ của cậu với ngai vàng và những chiếc cánh xinh đẹp ấy, rất hợp mắt".

Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống, y đặt chén trà xuống "Có lẽ, nhưng tôi không biết yêu, vậy nên không cần trông chờ vào tôi, chúng ta chỉ là đồng nghiệp mà thôi, không nên yêu tôi, tôi không tốt".

Y cười cười, tay chạm nhẹ trái tim mình "Cho dù dáng dấp của tôi hay tính cách của tôi giống người đi chăng nữa, tôi cũng không phải người".

Ngay từ đầu đã chẳng phải người rồi, nào dám xin tình yêu chứ.

Thẩm Nguyệt Hy đứng lên "7 năm sau, ta sẽ rời đi, lúc đó tài khoản này cậu xoá hay để lại đều được, cho dù có cài đặt lại, tôi cũng đã hoàn thành tốt mọi thứ".

Y đăng xuất khỏi game. Kính Tẫn Hiền cười khổ "Tiểu Phồn à, con biết không, ta thích cậu ấy từ rất lâu rồi, khi ấy cậu ấy còn lạnh lùng hơn bây giờ, là cậu ấy đã cứu ta một mạng, sau khi nghe tin cậu ấy trầm miên, ta rất sững sờ bởi vì tại sao một người như cậu ấy lại có hững hờ như thế".

"Lần nữa ta gặp cậu ấy là khi chứng kiến cảnh tượng cậu ấy cơ thể đầy vết thương, bản thân gục ngã nhưng vẫn muốn cứu vớt 1 người, ta ghen tỵ, cũng hoài nghi".

"Cậu ấy chết, ta đau lòng quay về, ta nhắm vào mảnh linh hồn kia tới mức khiến hắn ta không còn là con người nữa, bây giờ cậu ấy tới đây, dù đã khác nhưng vẫn rất lạnh lùng".

"A Phồn à, không thể thay đổi được quá khứ đâu, cho dù là thần đi chăng nữa, ta không thể thay đổi quá khứ của 1 người khi người đó không muốn, đừng cố gắng".

"Tiểu thúc của con biết con sống lại đấy, hon nữa cậu ấy có mục tiêu riêng, trong 7 năm này, đừng khiến cậu ấy khó chịu".

Khúc Sở Phồn đang sốc vì bị lộ thì bị đẩy ra khỏi game khi chưa kịp nói gì. Cậu tháo kính ra rồi chạy qua phòng của tiểu thúc, mở cửa ra, lúc này tiếng sấm chớp xuất hiện trên bầu trời một cách dữ dội. Sau đó chính là ánh sáng thất thải trên bầu trời.

Khúc Sở Phồn nhìn Thẩm Nguyệt Hy đang ngồi trên giường, y tùy ý ôm một chú mèo nhỏ, nhẹ nhàng vuốt ve nó. Khúc Sở Phồn bây giờ mới biết, hóa ra con mèo kia là trong game mà ra.

Thẩm Nguyệt Hy nựng mèo con, y dịu dàng nói "Sợ sấm?" mắt phượng đảm mạc nhìn qua bên kia. Khúc Sở Phồn đi tới ngồi bên giường "Tiểu thúc, người trùng sinh sao?".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK