Editor: Vi Vi
~~~~~~~~~~~~
Vick vừa về đến nhà, liền thấy trong nhà đang có khách.
Một mỹ nhân tóc đỏ mắt xanh thân hình nóng bóng chân dài thướt tha đang ngồi trên sô pha phòng khách đang cùng cha mẹ cậu nói cười vui vẻ với nhau.
Vick có chút kinh ngạc: “Phụ thân, đây là ai thế?”
Mỹ nữ tóc đỏ hiển nhiên cũng nhìn thấy Vick vừa trở về, cô đứng lên, thân hình cao gầy, so với Vick còn muốn cao hơn nửa cái đầu, ánh mắt nhìn về phía Vick mang theo ý cười, nhưng lại không tránh được ánh mắt nhìn xuống.
“Ồ! Cậu chắc là Vick em họ của tôi nhỉ?” Chất giọng mỹ nữ tóc đỏ có chút trầm, khi nghe mang theo phần uy nghiêm.
Vick theo bản năng nhìn về mỹ nữ tóc đỏ, trong lòng không tự chủ được cảnh giác.
“Cô là chị họ?”
“Ha ha, đúng vậy, Windsor.
Byron, hiện đang là chỉ huy trường đệ nhất quân đội Herriel Thủ Đô Tinh.” Mỹ nữ tóc đỏ cười tự giới thiệu với Vick lúc này đang kinh ngạc trừng lớn mắt.
Mẹ Vick phu nhân Byron ôn hòa mở miệng nói: “Mẹ Windros lúc nhỏ con đã gặp qua là dì Michelle, Vick, con chắc là còn nhớ rõ dì Michelle nhỉ?”
“Vâng...còn nhớ.” Vick giọng điệu kinh ngạc, “Con nhớ hình như dì Michelle bây giờ chắc là chỉ huy đệ quân hạm đệ nhất đội quân.....!nhỉ?”
Phu nhân Byron cười tủm tỉm nói: “Đúng vậy, Michelle hiện tại đã thăng chức đại tá, bước vào quân Nghị Viện, con năm nay kháo sát thành niên không phải muốn ghi danh vào Herriel sao? Ta đã nhờ Windsor đến đây đảm nhiệm làm giáo viên chỉ dạy con.”
Vick kinh ngạc mở to miệng, “Cái này....Không tốt cho lắm nhỉ.....”
Windsor vuốt vuốt mái tóc đỏ quăn phong tình vạn chủng, cười nói: “Không có gì không tốt, dì Lisi cùng con cháu vẫn luôn đối xử rất tốt, mẫu thân cũng dặn dò tôi phải chiếu cố em họ nhiều hơn, hơn nữa mẫu thân tôi vẫn luôn đối với người em họ đáng yêu cậu nhớ mãi không quên đâu, chỉ tiếc quân vụ bận rộn, vẫn luôn không thể cho tôi thêm một người em trai, tôi vẫn luôn rất hy vọng có một người em trai đấy!”
Windsor nói liền nhiệt tình nhào tới ôm lấy Vick nồng nhiệt, Vick hết sức gian nan dùng sức chín trâu hai hổ mới từ trong lòng ngực Windsor giãy giụa ra.
Lúc này tiên sinh Byron từ đầu vẫn luôn không mở miệng nói lên tiếng: “Vick, không lâu nữa con liền thành niên, đừng phụ công sức của ta mà thi đậu, chờ sau khi con thức tính dị năng, gia tộc có khả năng sẽ cần tới con, giao tiếp bình thường cũng nên chú ý một chút!”
Vick nghe vậy sửng sốt, cậu nhìn về Byron tiên sinh thấy ánh mắt rất có ý kiến, lập tức liền hiểu rõ cậu gần đây có hành vi thường xuyên đi tìm Nhan Yên làm phụ thân có chút bất mãn.
“Phụ thân nói gì thế, con kết giao với ai đều rất thận trọng!”
Gia tộc cậu chính là như vậy, cho dù chỉ là chi nhánh, các trưởng bối đều đặc biệt chú trọng đến giao tiếp thường ngày, đối với các mối quan hệ không có lợi ích trợ giúp cho gia tộc của mình, đều sẽ không dễ dàng được người nhà tán thành.
Vick không đem chuyện này kể cho Nhan Yên, dù gì cậu cũng không muốn làm cho Nhan Yên tăng thêm bối rối.
“Thế Vick con hai ngày qua đi đâu thế?” Vick lừa gạt không qua mặt được Byron tiên sinh, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm cậu.
Khóe miệng Vick kéo kéo, móc ra từ trong không gian trang bị của mình, mỹ thực lấy về từ chỗ Nhan Yên.
“Cho mọi người quà, chút nữa cũng đừng kinh ngạc quá.”
Vợ chồng Byron cùng Windsor đều nhìn về phía hộp bánh, ánh mặt lộ ra nghi hoặc.
“Em họ, đây là cái gì?” Windsor hiếu kỳ nói, “Hộp giữ ấm?”
Vick gật gật đầu, trên mặt mang theo chút ý cười: “Không sai, mọi người mở ra nhìn thử, đảm bảo mọi người từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy!”.
Danh Sách Chương: