Bé gấu trúc có thể ngồi ở trong lòng bàn tay nàng làm nũng, hôm nay đã biến thành một gấu trúc . . . . . khổng lồ ..... đến mức độ nào?
Thang Mộ cúi người xuống, dùng hết sức lực mà mình và hệ thống dung hợp mới có thể dùng cánh tay khiêng một cục lông trắng đen lên khỏi mặt đất, quơ quơ: "Ha ha ha, dáng dấp đứa nhỏ này thật phúc hậu." Rồi sau đó buông tay, một đống nho nhỏ trong nháy mắt rơi trên mặt đất, "Rầm" một tiếng, mặt đất rung rung, rồi sau đó dưới mông của vị sủng vật kia lặng lẽ xuất hiện một cái hố to, Thang Mộ nhìn chăm chú vào vết nứt vẫn lan rộng đến dưới chân mình, lau mồ hôi, ngẩng đầu nhìn về phía Jarrett: "Đệ ... .........Rốt cuộc là nuôi nó thế nào vậy?"
". . . . . . Dù sao, cũng mười năm rồi."
". . . . . . Được rồi." Thang Mộ phát giác mình không nghe được cái từ "Mười năm" này, vừa nghe đã cảm thấy lòng vô cùng chua xót.
Chính là đang lúc cảm khái, nàng đột nhiên cảm thấy chân khuỵ xuống, eo nặng trĩu. . . . . . Cả người nàng khom lưng 90 độ, suýt nữa nhào đầu xuống đất, thì ra là ngài sủng vật đã rời khỏi chủ nhân khác của mình mười năm, đang ôm chân của nàng bò lên trên lưng.
". . . . . ." Nếu như vẫn mang dáng vẻ của ngày xưa nàng sẽ chỉ thấy rất đáng yêu, nhưng bây giờ, là muốn mạng của nàng a a a!
Thang Mộ trong lòng lệ rơi đầy mặt: "Jarrett, cứu mạng. . . . . ."
Cũng là đầu đầy hắc tuyến, Jarrett vung tay lên, con gấu trúc đang cố gắng tiến hành vận động leo núi lại trở về trong phòng sủng vật của mình, khổ sở gãi tường, nó muốn hóng gió! Nó muốn hóng gió! Kháng nghị cầm tù phi nhân đạo!
Cảm ứng được nó trở về, Kirsten ôm nó, trên mặt cũng là một hồi nước mắt-- dạyđồ đệ tốt thì sư phụ đói chết mà! Vì sao còn không cho hắn đi ra ngoài chứ! Vì sao!
Cùng lúc đó, thiếu nữ tóc xanh một thân hắc y đứng cách không xa với một người một thú kia, dựa vào tường ôm ngực: "Xem ra nàng ta thật sự trở lại."
"Ysasi." Kirsten ngoảnh lại nhìn, lần nữa lại bị gấu trúc làm đệm đặt ở dưới mông, hắn tập mãi thành thói quen không nhúc nhích hỏi, "Ngươi không phải muốn đi ra ngoài sao?"
Đôi mắt vàng óng của thiếu nữ thoáng qua một tia sáng, rồi sau đó trở lại ảm đạm: "Sớm muộn rồi cũng có thể thấy."
". . . . . . Được rồi, ngươi nói cũng đúng." Kirsten thở dài, "Chỉ là, thật không nên dạy Jarrett phương pháp niêm phong Tinh Vân châu mà."
"Kết quả là như nhau thôi." Ysasi lạnh nhạt nói, "Lúc trước hắn đã hỏi ta chuyện tình của gia tộc kia ."
"Ý của ngươi là. . . . . ." nét mặt Kirsten lập tức vô cùng kinh ngạc, "Hắn vốn muốn lập giao ước cùng Ma tộc?"
"Không sai."
". . . . . . Nếu như ta biết, nhất định sẽ ngăn cản hắn, cho nên hắn mới nhất định phải cắt đứt liên lạc của Tinh Vân châu với thế giới bên ngoài sao?" Sắc mặt của Kirsten ảm đạm xuống, "Đứa bé kia. . . . . ." Một lát sau, vẻ mặt của hắn dần dần chuyển biến tốt, "Thôi, ít nhất, nàng ta đã trở lại."
Ysasi quay đầu nhìn chằm chằm ông ta một lúc, rồi sau đó khẽ gật đầu, nhẹ giọng lên tiếng: "Ừ."
Đúng vậy, cuối cùng, nàng ta đã trở lại.
Lúc này, Thang Mộ cùng Jarrett đã ngồi lên xe ngựa, mặc dù dùng ma thú phi hành hoặc là Ma Pháp Trận sẽ nhanh hơn, nhưng phương thức du lịch chậm rãi về nhà này hình như cũng thật tốt, ít nhất Thang Mộ thật thích, dù thế nào đi nữa bọn nàng cũng không phải không có thời gian.
Trời xanh mây trắng, ánh nắng chiều lan toả khắp bầu trời.
Thang Mộ cùng Jarrett mỗi người một bên dựa vào thành xe, nhìn hoàng hôn, gió thổi nhẹ, trò chuyện về ngày hôm nay, về những ngày vô cùng tiêu dao sau này.
Nếu như cuộc sống vẫn có thể tiếp tục mãi như thế. . . . . .
Rất dễ nhận thấy, đây là chuyện không thể nào.
Nếu nói vai nam chính, chính là loại thể chất uống bát cháo cũng có thể húp ra cái bi kịch đó!
Địa phương có hắn ở, tuyệt đối không thể nào bình thường được.
Chẳng hạn như hiện tại.
Thang Mộ gần như là trợn mắt há mồm nhìn chăm chú vào cô gái cả người đầy máu từ trên trời rơi xuống, thật sự là từ trên trời rơi xuống, chỉ trong một nháy mắt, không gian phía trên nàng hình như xảy ra vặn vẹo, rồi sau đó vị nữ tử này liền xuất hiện rồi đồng thời nhếch nhác ngã xuống ở giữa nàng và Jarrett.
". . . . . . Này!" Thang Mộ đưa tay chọc chọc đối phương, phát hiện nàng ta không có một chút phản ứng nào, nhất thời kinh ngạc, "Chết, người chết?"
Đang giữa lúc kinh ngạc, cô gái này đột nhiên vươn tay, kéo áo choàng Jarrett, nỗ lực ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào hắn, rồi sau đó dùng âm thanh rất nhỏ nói: "Rốt cuộc. . . . . . Tìm được. . . . . . Ngươi. . . . . . Rồi. . . . . ." Sau đó, nàng hôn mê bất tỉnh.
". . . . . ."
". . . . . ."
"Tỷ tỷ nghe đệ giải thích", Jarrett theo bản năng nhìn về phía tỷ tỷ mình, kết quả lại vừa lúc đối diện với ánh mắt dồi dào hứng thú của đối phương, trong lòng hắn vừa 囧 nhưng lại vừa chua chát, tỷ tỷ không có tức giận tất nhiên rất tốt, nhưng hoàn toàn không hề tức giận. . . . . . Lại làm cho hắn có chút cảm thấy mất mác.
"Nàng ta là ai thế?" Thang Mộ tò mò, đây chính là em dâu tương lai trong truyền thuyết của nàng sao?
Jarrett cúi đầu quan sát sơ lược cô gái này một chút, sau đó lắc đầu: "Không có ấn tượng."
". . . . . . Jerry, đệ cặn bã!" Thang Mộ kinh hãi, nàng vừa kéo cô gái vào xe ngựa, vừa nghiêng đầu nói, "Mau suy nghĩ một chút, vào buổi tối nào đó đệ có hay không mơ một cái tương đối, khụ, giất mộng tuyệt vời, sau đó sáng ngày thứ hai không tìm được người! Hoặc là. . . . . ."
"Tỷ tỷ!" Jarrett không nhịn được nữa cắt đứt trí tưởng tượng cưởi gió lướt mây củatỷ tỷ mình, "Đệ xác định đệ chưa từng nhìn thấy nàng."
"Thật?" Thang Mộ quay đầu lại, híp mắt, ghé sát lại gần mặt của Jarrett, "Đệ chắc chắn?"
Jarrett theo bản năng lùi mặt lại, hai gò má ửng đỏ: "Thật, đệ khẳng định." Chỉ là, nói đến mộng. . . . . . Hình như nghĩ tới chuyện gìđó không tốt lắm, trán Jerry rủ xuống, hạ mắt, không tiếp tục nhìn thẳng vào mắt của tỷ tỷ mình nữa, sắc mặt càng thêm đỏ lên.
". . . . . ." Jarrett hắn quả nhiên là cặn bã!
Nhìn đi, hắn đều không dám nhìn thẳng vào hai mắt của mình! ! !
Nội tâm Thang Mộ bi phẫn rồi, nàng không có nuôi dưỡng ra nam nhân cặn bả đâu!
Nam nhân dám làm không dám phụ trách gì đó là ghê tởm nhất rồi !
Thang Mộ quyết định quyết tâm, nhất định phải chờ sau khi cô gái này tỉnh lại phải hỏi rõ ràng tất cả, nếu nhưđệ đệ nhà nàng thật sự làm sai chuyện gì, coi như phải đánh, cũng phải bắt hắn trở về con đường đúng đắn!
Nhìn chăm chú vào bóng lưng Thang Mộ, Jarrett chỉ cảm thấy trên ngườitỷ tỷ mình dấy lên một mảnh lửa sáng hừng hực, trong lòng lập tức dâng lên dự cảm xấu, tuy rằng là như thế, hắn cũng không quá mức lo lắng, dù sao. . . . . . Hắn xác định mình thật sự không từng làm chuyện sai lầm gì, không làm việc trái với lương tâm thì không sợ quỷ gõ cửa, đại khái tâm trạng bây giờ của hắn chính là như vậy.
Động tác thuần thục lấy ra khăn lông và nước lau máu đen trên người cô gái, Thang Mộ vốn là muốn lấy bình máu ra, sau lại nghĩ đệ đệ mình hình như bây giờ có thể kiêm chức Mục Sư, căn cứ vào nguyên tắc "Tăng thu giảm chi" , nàng vẫy vẫy tay: "Mau tới hỗ trợ trị liệu đi."
"Ừ."
Dưới sự giúp đỡ"Trì dũ thuật'' của Jarrett, vết thương trên người cô gái rất nhanh khép lại, cho tới giờ khắc này Thang Mộ mới nhìn rõ, vị nữ tử này ước chừng có hai mươi tuổi, dung nhan thành thục mà mỹ lệ, tất nhiên có một chút sức quyến rũ đặc biệt của phái nữ ở cái tuổi này, nhưng làm cho người ta cảm thấy được nhiều hơn cả là anh khí[1], hơn nữa, trang phục cô gái này . . . . . . Lại là một cung thủ tiêu chuẩn.
[1]Khí khái anh hùng
Hơn nữa. . . . . . Chủng tộc là . . . . . Tinh linh?
Thang Mộ kéo kéo một bên tai rõ ràng dài hơn nhân loại của cô gái này, không xác định nhìn về phía đệ đệ mình: "Này, đây là tinh linh sao?"
"Hẳn là vậy." Jarrett nhìn lướt qua, gật đầu một cái, rồi sau đó cầm khăn lông mà Thang Mộ ném qua một bên, vắt khô nước, hết sức tự nhiên cầm tay tỷ tỷ mìnhđặt ở trên đầu gối, lau sạch sẽ vết máu lưu lại trong từng kẽ tay .
"Ah? A, làm phiền đệ." Thang Mộ hoàn toàn không khách khí đưa ra cái tay còn lại.
Một người duỗi tay một người lau, hai bên liền dưới tình hình như thế tiếp tục đối thoại.
"Trên người nàng ta mang theo cung và túi đựng tên, nghề nghiệp chắc là cung thủ rồi." Thang Mộ nghiêng đầu một chút, một lát sau, lần nữa không có ý tốt nhìn về phía đệ đệ mình, "Đệ chắc chắn mình thật sự không có ấn tượng với cô ấy sao?" Nàng vừa nói, vừa nhếch cằm tỏ ý chỉ một phần nào đó trên cơ thể của cô gái này, ''Chỉ cần nhìn qua cái này, tuyệt đối không thể nào không nhớ được chứ? Đệ đệ ngốc muốn lừa ai vậy hả! Tỷ tỷ anh minh thần võ của đệ sớm nhìn thấu đệ rồi!"
". . . . . ." Jarrett yên lặng cầm cái áo choàng bên cạnh lên, đắp lên người cô gái, "Đừng nhìn loạn."
"Hưm hưm, ghen tỵ chứ gì? Đệ tuyệt đối là ghen tỵ ha?"
". . . . . ." Cho nên nói, dù là ghen tỵ, cũng hoàn toàn không bởi vì chuyện mà tỷ tỷ ngu ngốc người nghĩ kia đâu!
Thật ra thì, Thang Mộ nói cũng không coi là sai, trong số các cô gái mà nàng biết ở thế giới này, bộ ngực Serena đã coi như làtầng lớp "Vĩ nhân" rồi, thế nhưng, cô gái này . . . . . . Đã có thể nói là thủ lĩnh!
Thật ra thì trước đây nàng vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, những nữ nhân trong tiểu thuyết kia làm thế nào có thể đeo theo bộ ngực z cúp mà vẫn giữ vững trọng tâm được thế! Tại sao có thể khiến nó không rủ xuống dưới thế! Tại sao có thể tiến hành động tác nhanh nhẹn được thế!
Nhưng mà! Cái cô gái coi như không được cỡ z thì ít nhất cũng là cỡ g này lại là một cung thủ nha!
Cung thủ nha!
Ngài không thấy các em gái cung thủ trong《 Long Chi Cốc 》 đều là thiếu ngực sao? !
Vì đạt được tính di động tốc độ cao họ yên lặng bỏ qua bộ ngực đó!
Cư nhiên bây giờ lại có người kiêm được cả hai thứ? Thang Mộ lặng lẽ nhìn ngực của mình một chút, lại nhìn cô em này một chút, vị trí nào đó cho dù đang được che phủ vẫn như cũ vô cùng rõ rệt, sâu sắc ghen tỵ cùng ưu thương .
". . . . . . Tỷ tỷ?" Jarrett nhạy cảm nhận thấy được cảm xúc tỷ tỷ mình đang xuống thấp.
"Tạm thời không cần nói chuyện với ta!"
QaQ Mặc dù cảm thấy rất vui mừng với ánh mắt của đệ đệ mình, nhưng người mà thằng bé lựa chọn lại là loại hình hoàn toàn trái ngược với người tỷ tỷ này, trong nháy mắt Thang Mộ cảm thấy đau buồn, nàng làm người thật sự thất bại như vậy sao? !