Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện chỉ đăng tại 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭 @tieucamap210.


__________


Hắc Lôi Báo nhào tới, nó vung móng vuốt sắc nhọn về phía Châu Thanh, Châu Thanh nhanh chóng nhảy lùi ra phía sau. Còn chưa để cậu đứng vững một con Hắc Lôi Báo khác từ phía sau đạp vào lưng cậu. Bàn chân của nó bọc trong lôi ma pháp, Châu Thanh bị nó đánh bay vào một góc cây gần đấy.


Phần lưng bị bỏng rát đau đớn đập vào thân cây, Châu Thanh hít một ngụm khí lạnh. Vừa ngã xuống đất cậu liền thấy trên đỉnh đầu mình có một cái bóng, không nghĩ nhiều, theo bản năng Châu Thanh lăn một vòng trên đất.


Rầm. Nơi Châu Thanh vừa ngã xuống có một con báo đang đứng ở đấy, dưới chân nó chính là một cái hố rộng 30cm. Nếu không phải cậu phản ứng nhanh, sợ là lúc này dưới chân nó chính là một bãi máu thịt óc nát bươm của cậu.


Phía sau nó chính là con báo đã cắn nát tay của cậu học viên kia, Châu Thanh đưa mắt nhìn sang, thấy cậu học viên nằm bất động, phần trên một nơi, phần dưới một nơi, có thể nói là rất thê thảm.


Con báo cắn nát tay sau khi thịt xong cậu học viên kia, nó đi tìm mục tiêu khác, vừa hay Châu Thanh ở gần đó.


Thời gian chỉ mới trôi qua mười lăm phút thế mà một nửa học viên đã chết, những con báo mất đi mục tiêu tấn công của mình bắt đầu chuyển sang mục tiêu kế tiếp. Lúc này không chỉ riêng Châu Thanh một đấu hai, những người khác cũng y như cậu, thậm chí có người một đấu ba.


Đúng lúc này một giọng nói máy móc vang lên:


[Thành công vượt qua mười lăm phút đầu, bạn có quyền sử dụng vũ khí.]


Vừa dứt lời từ trên không rơi xuống đủ loại vũ khí, số lượng vừa đủ những học viên còn sống sót.


Châu Thanh nhanh chóng cầm lấy một thanh kiếm trong đấy, có vũ khí trong tay, cậu cũng tự tin hơn.


Châu Thanh làm một thế thủ đối diện với hai con Hắc Lôi Báo, hai bên không một ai động trước, sáu con mắt nhìn nhau, cảm giác căng thẳng nặng nề. Phía sau lưng truyền tới cảm giác đau đớn nhưng Châu Thanh không chớp mắt phản ứng, cậu không dám lơ là nhìn chằm chằm vào hai con báo trước mặt.


Đột nhiên một con trong đó nhào tới vung vuốt tới, Châu Thanh lập tức đưa thanh kiếm lên chắn ngang, móng vuốt chạm vào thanh kiếm phát ra tiếng két, cậu bị lực đạo của con báo đẩy lùi một bước. Con báo còn lại cũng nhân cơ hội này vòng ra phía sau lưng cậu, móng vuốt bọc trong lôi ma pháp nhanh chóng cào về vết thương bỏng sau lưng cậu.


Châu Thanh đạp mạnh vào bụng con báo phía trước, cậu xoay người vung kiếm chém về phía móng vuốt điện của con báo.


Đùng. Ngay khi thanh kiếm vừa chạm vào móng vuốt điện, hai lực lượng chạm nhau, một vụ nổ nhỏ đầy lùi Châu Thanh và con báo ra sau.


Châu Thanh cắm thanh kiếm xuống đất để không bị vụ nổ đẩy xa đi, con báo bị đẩy lùi lộn một vòng trên không trung, sau khi đáp xuống đất nó dùng 4 cái móng vuốt báu xuống mặt đất, mặt đất lập tức xuất hiện mấy đường móng kéo dài.


Châu Thanh không cho nó nghỉ ngơi, cậu nhanh chóng cầm kiếm chém về phía con báo, con báo phản ứng nhanh đưa móng vuốt lên chặn nhưng vẫn bị cậu đánh bay, nó đập mạnh vào thân cây, sau đó ngã lăn xuống đất.


Hắc Lôi Báo gào một tiếng đau đớn, ngay tại lúc nó vừa ngã xuống đất một thanh kiếm từ phía trên đầu nó cắm xuống.


Châu Thanh sau khi đánh bay con Hắc Lôi Báo, cậu lập tức áp sát nó, đợi nó ngã xuống đất, cậu mạnh mẽ dùng thanh kiếm đâm thẳng vào người nó sau đó kéo một đường dài, máu tanh lập tức phun ra, Hắc Lôi Báo đau đớn giãy giụa hai giây xong thì bất động.


Phi Minh ở bên ngoài nhướn mày nhìn một màn vừa rồi của Châu Thanh. Ngay từ khi cậu bước vào phòng mô phỏng ông đã để ý cậu. Năng lực luyện đan cao, lại có một thân kỹ năng chiến đấu không tồi, đây chính là một đồ đệ mà ông muốn.


Giải quyết xong con thứ nhất, Châu Thanh cũng không có nghỉ ngơi lấy hơi. Cậu cầm thanh kiếm đã rạch một đường máu trên người con báo đầu tiên, xoay người lập tức tung ra một chém.


Két một tiếng chói tai, móng vuốt con báo còn lại cùng lưỡi kiếm va chạm nhau.


Cả hai lập tức bị đẩy lùi, con báo gầm gừ với Châu Thanh, nó nhồi người về phía sau, làm một tư thế sẵn sàng cho chiêu thức tiếp theo của mình.


Con báo phóng một cái lập tức biến mất tại chỗ, ngay sau đó một cái bóng đen xuất hiện sau lưng Châu Thanh.


Châu Thanh vung kiếm chém nhưng chỉ chém trúng tàn ảnh của con báo, con báo lại một lần biến mất.


Ngay sau khi nó biến mất, tàn ảnh của nó lại xuất hiện bên trái Châu Thanh, sau đó là đằng trước, phía trên đầu, tàn ảnh của nó xuất hiện xung quanh Châu Thanh, nhìn như nó đang phân thân. Có thể thấy tốc độ của con báo là cực kỳ nhanh.


Đột nhiên một tàn ảnh bay về phía Châu Thanh, cậu lập tức nhảy sang một bên, chỗ cậu vừa đứng lập tức xuất hiện dấu chân của con báo.


Còn chưa kịp đứng vững, một bóng đen nhào về phía Châu Thanh, cậu nhanh chóng đưa kiếm lên che trước ngực. Bóng đen đó chính là con báo còn lại, nó dùng hai chân trước bấu lấy thân kiếm Châu Thanh, hai chân sau nó dùng lực đạp vào bụng cậu.


Châu Thanh lập tức bị nó đánh bay, kiếm cũng bị văng đi.


Cậu lăn vài vòng trên mặt đất, con báo không cho cậu nghỉ ngơi, nó phóng về phía cậu, dùng cái móng vuốt bọc trong lôi điện cào về phía cậu.


Châu Thanh liên tục lăn trên đất để tránh né. Đá nhọn và gai cây trên mặt đất liên tục đâm vào cơ thể cậu. Bộ quân phục màu xanh lập tức có vết rách, máu từ vết rách nhiễm đỏ những nơi khác.


Châu Thanh lăn đến chỗ mình đánh rơi thanh kiếm, khi đến gần cậu bất ngờ làm một cú bật người, sau đó cầm lấy thanh kiếm chém về phía con báo.


Hắc Lôi Báo bị đòn tấn công bất ngờ của Châu Thanh chém cụt đứt móng vuốt bọc trong lôi ma pháp. Nó mất thăng bằng mà ngã xuống đất, Châu Thanh liền nhân cơ hội này xử nó.


Phi Minh bên ngoài thấy một màn này liền vỗ tay.


Xác định Hắc Lôi Báo không còn thở, Châu Thanh cắm thanh kiếm xuống đất, bản thân nương dựa vào thanh kiếm cũng ngồi xuống đất nghỉ ngơi.


Nghỉ được khoảng 1 phút, một con Hắc Lôi Báo khác lại xuất hiện tấn công Châu Thanh. Cậu nhanh chóng xử lý nó xong thì lại tiếp tục có con khác xuất hiện, cứ như vậy hết một giờ.


Thế nhưng trừ bỏ bị 2 con Hắc Lôi Báo tấn công ban đầu, những lần sau đều là 1 con nên cũng không gây quá nhiều khó khăn cho Châu Thanh.


...


Một giờ trôi qua, khu rừng mô phỏng liền biến mất, quay trở lại căn phòng trống rỗng ban đầu.


Châu Thanh cúi đầu kiểm tra thì phát hiện vết thương bên trong khu rừng mô phỏng cũng biến mất.


Quả nhiên mô phỏng cũng chỉ làm cho mình cảm giác như thật chứ không thật sự bị thương.


Nhưng kỳ lạ là những người chết trong khu mô phỏng lại không hề có dấu hiệu tỉnh dậy.


Nói họ thật sự chết Châu Thanh chắc chắn không tin. Cậu biết thế giới này không giống thế giới kiếp trước của cậu.


Người tu chân không vừa mắt ai thì giết người đó, đây là chuyện bình thường như cơm bữa. Thế nhưng ở thế giới này lại là điều cấm kỵ.


Tuy rằng đây cũng là thế giới kẻ mạnh làm vua, nhưng luật pháp lại rất chặt chẽ. Trừ bỏ đám người xấu lách luật như đám hãm hại nhóm Tịnh Nhã lúc trước thì bình thường sẽ không ai ra tay giết người, cùng lắm là phế kinh mạch đi mà thôi.


Một lý do nữa là đây chỉ là luyện tập mỗi ngày. Nếu thật sự chết thì mỗi ngày có bao nhiêu học viên chết rồi, học viện cũng sẽ có không có nhiều học viên như bây giờ.


Đúng lúc này Phi Minh đi tới những người chết trong mô phỏng, ông ấn một nút trên chiếc vòng. Ngay sau đó những học viên lập tức tỉnh dậy thở dốc.


"Sau khi chết trong mô phỏng, chiếc vòng sẽ cho các cô cậu trải nghiệm cảm giác chết giả bằng cách làm giảm nhịp tim yếu nhất có thể, hơi thở cũng rất mong manh." Phi Minh giải thích.


Những học viên mới sau khi thấy những người chết trước đó tỉnh lại, bọn họ âm thầm thở phào một hơi.


May mắn không phải chết thật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK