- Ui chao, đẹp quá! Phải không Xử?!
Xử nhi cũng không khổi ngạc nhiên trước sự to lớn của ngôi nhà, chỉ khẽ chau mày lẩm bẩm.
- Đúng là phân biệt đối xử!
Kim Ngưu đứng cạnh khéo nhắc nhở những cô nàng vẫn còn đang đắm chìm trong mơ mộng.
- Mấy người định ngắm nó đến bao giờ đây, không định vào trong à? Tôi đói lắm rồi!
Nhân Mã lườm Kim Ngưu cháy cả lông mày, chép miêng cạy khóe.
- Chúng tôi ngắm kệ tôi, khiến anh phải lên tiếng không. Đâu như ai đó suốt ngày chỉ biết ăn với uống như CON HEO!!!
- Con nhỏ lắm chuyện kia, cô nói ai là heo!
- Nói vu vơ trúng ai thì trúng!- Nhân Mã nhún vai ra vẻ không quan tâm.
- Cô…!
Kim Ngưu tức giận, hàng cây xung quanh như muốn bật rễ mà lao thẳng vào Mã, may mà Song Tử đã kịp ngăn Ngưu lại không thì sắp có án mạng xảy ra.
- Đi vào!- Bảo Bình giọng điệu cứng ngắc ra lệnh cho các sao, không hiểu sao ai cũng nghe rắm rắp.
Các sao hí hửng đi vào, bên trong có đầy đủ tiện nghi, phòng khách, phòng bếp và 12 phòng cho các sao. Bảo Bình thì nhìn chăm chú vào phòng sách, đây là nơi duy nhất mà Bảo cảm thấy dễ chịu. Cự Giải chạy vào phòng bếp mà mắt sáng như sao không khỏi thốt lên.
- Nhìn nhà bếp kìa, đầy đủ tiện nghi luôn! Ha..ha…! Vậy là từ giờ mình có thể nấu ăn cho mọi người rồi!
- Đừng đầu độc cả lũ là được!- Sư Tử xách hành lý đi ngang qua nói đầy ẩn ý.
Song Ngư xách hành lý theo sau phủ nhận ngay câu nói của Sử nhi.
- Đừng coi thường tài nấu ăn của Giải! Tôi nghĩ đầu bếp riêng của mấy anh chắc phải chạy theo xách dép cho Giải nhi thì có.
Bốp…. bốp….
Xử nhi vỗ tay tất cả các sao tập trung lại dưới phòng khách, Xử lên tiếng như ra lệnh.
- Tất cả hãy cất hành lý của mình sau đó chuẩn bị bữa tối! Tôi cho mỗi người 5’ không nói nhiều làm luôn và ngay!
Thiên Bình lướt nhẹ qua Xử nhi, giọng nói như gió thoảng qua tai.
- Mọi người cứ ăn đi, không phải phần cơm cho tôi đâu!
Vừa dứt lời thì Thiên Bình cũng biến mất như một cơn gió không xác định, không dấu vết. Xử Nữ không kịp phản ứng, khuôn mặt vẫn còn chút ngạc nhiên một lúc sau mới khẽ gật đầu.
- Cô ta thật là biết làm hỏng không khí!- Ma Kết đẩy gọng kính khàn khàn lên tiếng.
- Kệ em ấy đi, chắc là có việc quan trọng!- Bảo Bình ánh mắt chứa đầy tâm sự khẽ nói.
Song Tử không muốn phá tan không khí đầy vui vẻ vừa nãy, hét to
- Mọi người mau dọn hành lý đi chứ, nãy giờ gần hết 5’ rồi! Tôi muốn thử xem bạn Cự Giải “yêu quý” nấu ăn như thế nào!
Ai cũng đồng ý, nhanh chóng về phòng thu dọn hành lý.
Thiên Yết trầm tư suy nghĩ: “Có việc bận sao?!”
*************************************
Trong màn đêm, một dáng người nhỏ bé màu đen khẽ lướt qua những con phố u ám không chút ánh đèn mái tóc tím dài bay phấp phới, không khí ẩm thấp, mùi máu tanh sộc vào mũi khiến người ta khó chịu. Trên đường rải rắc đầy những những xương quái vật đã mòn rữa. Cô gái đó không thèm liếc chúng dù chỉ một cái mà chỉ nhàn nhã lướt qua không chút tiếng động. Đây chính là thành phố dưới lòng đất nơi mà những người đánh solo kiếm chút lợi lộc về cho bản thân.
Dựa vào sức mạnh của từng con quái mà có mức tiền thưởng hợp lý và dĩ nhiên quái càng mạnh thì tiền thưởng càng cao đủ cho chúng ta tiêu phung phí trong vòng một tháng.
Một làn khói trắng bay đến, tinh linh Timety xuất hiện, mái tóc vàng kim rực sáng đôi mắt tím đầy mê hoặc hình dáng thì không khác gì một đứa trẻ con lên ba. Đôi lông mày của Timety chau lại có thể kẹp chết mấy con muỗi, ông ta bắt đầu trách móc cô gái tóc tím đi cùng.
- Con Thiên Bình kia, ngươi bắt ta ẩn thân để làm gì?! Có biết ta khó chịu lắm không! Ngươi nên nhớ ta là bề trên của ngươi…ưm..ưm…
Tinh linh đó chưa nói hết câu đã bị cô gái đó- Thiên Bình bịt miệng. Cô lườm Timety cháy lông mày.
- Ngươi mà còn nói nữa ta cho ngươi về chầu với tổ tiên của ngươi luôn đấy! Với lại ta không muốn rắc rối mà thôi!
Timety gỡ tay đang bịt miệng của ông ta ra thắc mắc.
- Rắc rối!?
Bình Nhi khẽ thở dài cốc vào đầu Timety, trách móc.
- Ngươi bị ngốc à! Trước giờ ngươi có thấy tinh linh nào chịu lập khế ước với con người chưa. Nếu chuyện ta có tinh linh bị bại lộ thì bao nhiêu tiếng nói của tinh linh bị ngươi làm hỏng rồi còn gì!
Timety gật đầu ra vẻ đã hiểu, ông không nói gì suốt chặng đường. Đi được một lúc thì cũng đến nơi cần đến- nơi tụ tập của các solo. Nhìn bề ngoài không khác gì một quán rượu bình thường với đầy rêu bám xung quanh, những bức tường đã bắt đầu có dấu hiệu xuống cấp mốc xanh mốc đỏ, không khí bên ngoài thật ảm đạm không có một chút tiếng động, chiếc biển hiệu như muốn rơi xuống bất cứ lúc nào.
- Nghe nói dạo này có con quái cấp A đang tung hoành ở khu rừng phía đông!
- Xem nào, 3 triệu xu xem ra cũng xứng đáng với chúng!- một người cao to vạm vỡ cầm chiếc rìu to sắc bén cảm tưởng chỉ cần lia nhẹ cũng có thể làm đứt đôi người trước mặt.
- Đừng coi thường bọn chúng, vì số tiền đó mà quá nhiều người hi sinh!- chị bồi bàn mái tóc xanh bồng bềnh khẽ đẩy chiếc kính đặt trên sống mũi vừa lau bàn vừa nói.
Cạch….