Cố Vịnh Hoài và Phùng Quán Vũ học đại học đều là học viện điện ảnh Z, Cố Vịnh Hoài lớn hơn Phùng Quán Vũ hai khóa, hồi đại học hai người cũng đã có chút danh tiếng, vì vậy thường xuyên hợp tác.
Phùng Quán Vũ gần đây đang chuyển sang hình tượng thục nam, song tính cách hắn bình thường ở chung với người luôn giống như chàng trai nhà bên, hi hi ha ha rất tùy ý. Vừa nghe thấy Cố Vịnh Hoài làm một câu hơi lưu manh như vậy, trong lòng Phùng Quán Vũ thiên lôi cuồn cuộn: "Sư ca, hình tượng anh ở trong lòng em vỡ vụn rồi......"
"Chuyện liên quan đụng chạm tới Trừng Trừng mới sẽ vỡ." Cố Vịnh Hoài mặt không đổi sắc.
Phùng Quán Vũ cảm khái mà bưng nước trái cây trên bàn lên làm ngụm lớn: "...... Sư ca, anh trước kia nhắc tới chị dâu cũng không dính dịnh như vậy."
"Vậy sao?"
"Đâu chỉ không dính như vậy...... Em còn cảm thấy sư ca anh hơi lãnh đạm," Phùng Quán Vũ nhớ lại họa phong của Cố Vịnh Hoài trước khi Mẫn Trừng tai nạn, "Mặc dù nói em cũng không biết nhiều lắm...... Nhưng ít ra anh rất ít nói với em về chị dâu, thỉnh thoảng lúc nhắc tới cũng không có tình cảm gì; anh lại suốt ngày bận rộn công việc, rất ít xuất hiện cùng chị dâu, lúc cùng chung khung hình...... Nếu không phải em hiểu rõ tính tình của sư ca anh, em cũng nghi ngờ tình cảm của các anh có phải có vấn đề hay không."
"Anh và chị dâu không phải chưa cùng diễn với nhau sao, ngược lại em với anh cùng hợp tác vài bộ, có rất nhiều fans cut đoạn của em và anh ship cp...... Mặc dù nói các fans đều biết anh kết hôn không nháo ra động tĩnh gì cũng căn bản không rõ ràng hơn người thật, nhưng em có lần, ở hậu trường một lễ khai mạc tiệc tối gặp chị dâu, một mình cầm điện thoại xem video của hai bọn mình...... Sắc mặt rất khó coi."
"Sau đó tán gẫu với người đại diện của chị dâu, tên là Lý Thanh Thanh đúng không, cô ấy nói với em chị dâu không có việc gì liền sẽ ở trên mạng tìm kiếm tên anh, hoặc là tìm kiếm tên hai người các anh gắn cùng với nhau, nhưng mỗi lần tìm kiếm xong tâm tình đều không tốt lắm...... Hơn nữa chị dâu còn không cho người đại diện của anh ấy nói với anh, nói không phải chuyện gì lớn, không muốn khiến anh để ý."
Nhớ tới chuyện cũ, xưa nay đối lập, Phùng Quán Vũ có chút thổn thức: "Dù sao em lúc trước luôn cảm thấy, anh và chị dâu, nhất định là chị dâu thích anh nhiều lắm lắm. Sư ca anh có phải bị lần tai nạn này dọa sợ mới đột nhiên tỉnh giấc phát hiện mình kỳ thực đã hoàn toàn không thể rời bỏ chị dâu? Ài, con người quả nhiên là phải mất đi mới biết quý trọng."
Cố Vịnh Hoài trầm mặc, không để ý đến cảm khái của Phùng Quán Vũ.
Anh cũng vẫn nhớ, trước khi Mẫn Trừng tai nạn, mình toàn bộ thân tâm đều dốc vào quay phim; tình cảm con người luôn có hạn, cho dù Cố Vịnh Hoài biết mình vẫn yêu Mẫn Trừng, nhưng tâm tư sau khi bị thất nghiệp phân đi hơn nửa, tinh lực quan tâm Mẫn Trừng đúng là ít đi rất nhiều.
Hoa ra trong mắt người khác, mình và Mẫn Trừng là như vậy.
Vậy trước kia, lúc Mẫn Trừng nhìn thấy mọi người trên mạng ghép CP mình cùng người khác, nói mình và Mẫn Trừng không xứng đôi, Mẫn Trừng sẽ là tâm tình gì đây?
Cố Vịnh Hoài rất đau lòng Mẫn Trừng, hận không thể hiện tại liền lái xe chạy như bay về nhà gặp cậu.
Song trưa nay ngoại trừ Phùng Quán Vũ, bọn họ còn hẹn một đạo diễn cực kỳ nổi tiếng và một nhà đầu tư thương lượng hợp tác điện ảnh, Cố Vịnh Hoài không thoát thân được, phải kiên nhẫn ứng phó xã giao trước mắt.
Bữa cơm có chính sự phải bàn luôn ăn rất lâu, sau khi ăn cơm trưa xong, đạo diễn ý do vị tẫn, còn nói muốn tìm phòng trà tiếp tục hàn huyên. Cố Vịnh Hoài đối nhân xử thế luôn luôn lễ phép, đành phải đi theo.
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)
Song trong bóng tối, tốc độ của đám chó săn luôn nhanh tới mức khiến người ta khó có thể tưởng tượng.
Mẫn Trừng không đợi được Cố Vịnh Hoài về nhà, nhưng chờ được scandal Cố Vịnh Hoài cùng tiểu sư đệ lãng mạn hẹn hò quán cafe.
Mặc dù chỉ là một tấm hình mặt đối mặt ngồi nói chuyện với nhau, nhưng đám chó chết vì câu view bắt bóng bắt gió các loại ám hiệu điên khùng, hơn nữa Mẫn Trừng tai nạn xe cộ cũng mới hơn hai tháng, đề tài vậy mà rất nhanh đã xoát lên hot search.
Netizen mắt tinh đều có thể nhìn ra, kiểu ảnh này cái gì cũng không nói rõ được, vì vậy dưới hot weibo một mảnh cười nhạo của quần chúng ăn dưa, nhưng ngữ khí của các netizen lúc nhắc tới Mẫn Trừng, cũng vẫn có chút bất bình.
"Nói thật, Trừng Trừng nhà tui xảy ra chuyện cũng bất quá hơn hai tháng đi, Cố Vịnh Hoài đã ra ngoài gặp riêng với đối tượng scandal của mình, một chút cũng không suy nghĩ cảm thụ của Trừng Trừng sao?!"
"Mặc dù nói cảm thấy Cố Vịnh Hoài hẳn không tới mức tra như vậy, nhưng vẫn cảm thấy Mẫn Trừng có chút đáng thương."
"Đáng thương gì chứ, nói không chừng chuyện này chính là team Mẫn Trừng sắp đặt ra á, nhiều ánh mắt kiếm đồng tình, nhất cử lưỡng tiện ha."
Rõ ràng ảnh không nói rõ được, nhưng bởi vì đặt vào giai đoạn nhạy cảm Mẫn Trừng vẫn chưa làm việc lại, fans Tam gia vẫn ở dưới weibo cấu xé nhau.
Mẫn Trừng cầm điện thoại, ngây ngẩn cả người.
Hơn hai tháng nay ở chung, đủ để cậu tin tưởng làm người của Cố Vịnh Hoài, tin tưởng trước khi mình xảy ra chuyện, tình cảm của Cố Vịnh Hoài và mình hẳn không tệ.
Thậm chí để cho cậu lại lần nữa thích Cố Vịnh Hoài.
Nhưng mất ký ức cắt đứt liên hệ giữa cậu và chính mình quá khứ, mất trí nhớ mang đến cho cậu cảm giác không an toàn khổng lồ. Cậu không xác định mình hiện tại và mình trước khi mất trí nhớ có phải cùng một người hay không, không xác định chăm sóc của Cố Vịnh Hoài đối với mình, rốt cuộc là bởi vì vẫn thích mình, hay là nói chỉ là một loại lễ phép, đạo nghĩa.
Mình và Cố Vịnh Hoài ở cùng một nhà hơn 2 tháng, Cố Vịnh Hoài cũng chưa từng vi phạm tiếp xúc thân thể, trước khi vào phòng mình tới giờ đều sẽ gõ cửa trước.
Chồng chồng chân chính, sẽ ở chung như vậy sao?
Mẫn Trừng suy nghĩ lung tung, suy nghĩ bản thân tới càng ngày càng bất an.
Cho dù lần này giữa Cố Vịnh Hoài và Phùng Quán Vũ không có quan hệ gì mập mờ, nhưng Cố Vịnh Hoài sau này quả thực thích người khác, vậy làm sao đây?
Mặc cho là ai, nếu người yêu đột nhiên không nhớ rõ mình, mình đột nhiên biến thành một người xa lạ, phần tình cảm này, thật sự còn có thể lâu dài sao?
Nếu Cố Vịnh Hoài thích người khác, vậy mình...... mình phải làm sao đây?
Sau khi mất trí nhớ, nơi cảm giác an toàn lớn nhất của Mẫn Trừng phát ra chính là Cố Vịnh Hoài, nhưng Cố Vịnh Hoài nếu như muốn rời đi, Mẫn Trừng cảm giác mình dường như thật sự là một người không nơi nương tựa.
Đủ loại cảm xúc phức tạp lôi cuốn vào nhau kêu gào tập kích lên não, Mẫn Trừng nhíu chặt lông mày, khổ sở tới cơ hồ muốn khóc.
Mẫn Trừng đắm chình trong suy nghĩ miên man của mình, không nghe thấy cửa biệt thự bị người mở ra, tới lúc có người từ phía sau ôm lấy cậu, cậu mới như trong mộng tỉnh lại ngẩng đầu, sau đó dựa vào một lồng ngực quen thuộc mà ấm áp.
Mẫn Trừng khẩn trương tới trái tim đập thình thịch cực nhanh.
Cố Vịnh Hoài duỗi đầu chôn ở đầu vai Mẫn Trừng, ngửi mùi sữa tắm hương sữa tươi trên người Mẫn Trừng, khắc chế chính mình không làm ra hành động đường đột mút cổ Mẫn Trừng, buồn buồn mở miệng: "Trừng Trừng, anh rất nhớ em."