- Nhưng mà...
- Không nhưng nhị gì hết. Đến đó chơi một tuần cho khuây khỏa.- đặt cô lên đùi anh vuốt ve mái tóc mềm mại. Chẳng hiểu sao anh thích vuốt ve cô. Ôm ấp cô, chở che cho cô. Kì lạ!
- Được- cô cười xòa. Hai lúm má đồng tiền hiện ra. Nhìn cô cười tim anh như lỡ một nhịp. Chắc anh phải đi khám tim mất thôi.
___________________hai ngày thấm thoát đã trôi qua_____________________
Anh biết cô không thích ở nhà. Vì có Diệp phàm và Thanh Thanh ở nhà. Lúc nào cũng có tiếng rên rỉ khiến cô khó chịu. Anh dẫn cô đi chơi để cô khuây khỏa. Vả lại,anh muốn ở cạnh cô. Muốn chăm sóc cô. Muốn dành thời gian bên cô nhiều một chút.
Sau khi ngồi máy bay, hai người đến Hawaii. Không khí ở đây rất trong lành. Bầu trời xanh ngắt, mặt trời chiếu ánh nắng chói chang. Cô và mang mang đống hành lý đến khách sạn rồi chạy ra biển. Không hổ danh là Hawaii. Bãi cát vàng chạy dài, ôm lấy bờ biển. Nước biển xanh tuyệt đẹp.
Cô mặc một bộ bikini màu đen ôm sát cơ thể, khoe ra đường cong mĩ mìu.
- Lâm Nguyệt này! Em mang thai... ưm....anh nghĩ không nên bơi...
- Gì chứ hả? Anh dẫn em đến đây làm gì. Huhu- thật tức chết. Cô đến đây với sự phấn khích tột độ. Anh phang một câu: không nên bơi.
Giết cô đi