Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

18.

Khuyên can mãi, Hổ Nựu mới chịu nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau, ta và Hổ Nựu sáng sớm liền đi đến Chu gia ở thị trấn.

Mặc kệ nhà bọn họ muốn cái gì, ta cũng phải đi, bây giờ ta cần tìm một chỗ dựa.

Lão phu nhân Chu gia gặp ta trong một khu vườn có đình đài lầu các.

Ta thi lễ một cái, bà nhìn ta nói: “Ngươi ngược lại cũng rất thông minh.”

“Lão phu nhân quá khen.”

“Có từng đọc sách không?”

Ta lắc đầu, cơm còn không đủ ăn, làm sao có thể đọc sách?

Lão phu nhân thẳng thắn nói: “Thầy bói nói, nếu nhi tử của ta vượt qua được lần này, cưới được ân nhân cứu thằng bé, thì sẽ gặp dữ hóa lành. Chu gia của bọn ta có ý muốn liên hôn ngươi, ta nghe quản gia nói, phụ mẫu của ngươi đều đã qua đời, tổ mẫu cũng già yếu, bây giờ chỉ có ngươi gánh vác gia đình. Ngươi có bằng lòng hay không?”

Ý tứ vẫn là xung hỉ.

Chỉ không biết nếu Chu công tử thực sự c.h.ế.t đi, có phải để ta chôn cùng hay không?

Hay là thủ tiết cả đời?

Thủ tiết cũng không sao, chỉ cần có thể nuôi sống gia đình, thì không vấn đề gì, nhưng mà chôn cùng thì không được.

“Ngươi có gì lo ngại, có thể nói thẳng.” Lão phu nhân uống một ngụm trà nói.

Ta cân nhắc một chút rồi nói: “Lão phu nhân, được gả cho thiếu gia đương nhiên là vô cùng tốt, nhưng mà nếu... ta không muốn tuẫn tình hoặc phải chôn cùng.”

Chén trà bị đặt thật mạnh xuống bàn đá.

Có thể thấy được, bà đã tức giận.

Ma ma ở phía sau bà tức giận nói: “Tiểu cô nương như ngươi thật không biết điều, lại còn nguyền rủa thiếu gia nhà ta!”

Ta vội quỳ xuống, nói: “Tiểu nhân tuyệt đối không có ý khác, chỉ là nhà đại phú có nhiều khuôn phép, tiểu nhân muốn hiểu rõ trước đã.”

Lão phu nhân tức giận một hồi, nói: “Thôi, nếu có một ngày như vậy, Chu gia ta sẽ không làm những việc thiếu đạo đức như vậy.”

19.

Ta mơ mơ màng màng đã ngồi trên xe ngựa của Chu gia trở về nhà.

Ngày cưới được định vào nửa tháng sau.

Ta sắp trở thành dưỡng đồng tức của nhà người khác.

Tổ mẫu, đệ đệ và Hổ Nựu đều đang khóc.

Ta không có nhiều nước mắt như bọn họ, việc có thể tạo được mối quan hệ với Chu gia, đối với tình trạng hiện tại của bọn ta mà nói, là một chuyện rất tốt.

Chu gia đã cho rất nhiều sính lễ, chỉ riêng bạc đã có một ngàn lượng, còn có các loại lăng la tơ lụa cùng vàng bạc châu báu.

Ta cảm thấy như mình vừa trở nên giàu có.

Đây mới thực sự là một vụ buôn bán có lợi.

Nhìn từng rương từng rương sính lễ đó, trong lòng ta suy nghĩ, những thứ này có thể giúp tổ mẫu và bọn họ sống cả đời.

Không biết tương lai khi gả vào Chu gia sẽ là tình cảnh như thế nào, ta phải sắp xếp ổn thỏa cho Hổ Nựu và bọn họ trước đã.

Ta nhờ quản gia Chu gia giúp đỡ, ở trong thành mua một căn nhà loại nhất tiến viện, phía bắc là phòng khách và một phòng ngủ, phía tây là bếp và nhà xí, phía đông là hai gian phòng ngủ, phía nam là cửa ra vào, có một phòng nhỏ.

Chi tiêu bốn trăm lượng bạc.

Ta định bán đất nhà mình.

Tổ mẫu phản đối: “Cháu bán đi làm gì, có đất, ít nhất còn có một nghề để sống, nếu sau này trong nhà không còn tiền, chẳng lẽ lại đi ăn xin?”

Ta nhất thời có hơi do dự, ở trong thành, những cửa hàng kia căn bản không tìm được việc làm, người ta đều dựa vào người trong nhà hỗ trợ có thể điều hành tốt chuyện buôn bán, hoặc cũng phải có người quen giới thiệu mới tìm được việc.

Còn như nông dân, chỉ có thể trồng lúa cả đời, hơn nữa bán đất đi rồi, ta cũng định bán luôn cả nhà, tổ mẫu lại không nỡ bán nhà đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK