Sau khi dự yến tiệc ở Trịnh gia trở về, Lý gia và Dương gia hai nhà đều ý thức được rằng muốn không bị Trịnh gia vượt lên trên và nuốt chửng thì phải dốc sức tài bồi cho thiên tài tuổi trẻ của gia tộc mình để chúng nhanh chóng đột phá tu vi và trưởng thành. Thêm một cao thủ là một phần đảm bảo cho mối an nguy của gia tộc. Bởi vậy mà ngoài những thiên tài đã cử đi học tập tu luyện ở các môn phái lớn, các học viện lớn; những người ở lại gia tộc đều được gia tộc tập trung tài nguyên, dốc sức bồi dưỡng. Đặc biệt là thiếu chủ của bọn họ càng được dốc sức tài bồi, trọng điểm bồi dưỡng lớn hơn rất nhiều so với dĩ vãng.
Còn Trịnh gia thì sao? Không cần đoán ai cũng biết Trịnh gia bây giờ người người mừng vui; ai ai cũng treo một nụ cười trên môi. Đặc biệt là thế hệ trẻ không ai ghen ghét, đố kỵ với thiếu chủ mà ngược lại lấy thiếu chủ làm động lực để hăng say phấn đấu, miệt mài tu luyện để tăng tiến tu vi, nâng cao thực lực của bản thân, hòa chung nhịp bước cùng gia tộc tiến lên; tiến lên làm chủ thôn trấn này. Không ai tên là khờ cả; cha nó lú, chú nó khôn. Người nào không biết, Trịnh gia có tuyệt thế yêu nghiệt xuất thế, lớn mạnh là điều không cản được.
Bên ngoài, mùa xuân của đất trời giao hòa với mùa xuân của lòng người Trịnh gia; nhưng bên trong mật thất Hào Nam vẫn miệt mài tu luyện mà không hề hay biết. Thời gian thấm thoát thoi đưa, đã qua gần năm tháng kể từ hội võ mừng năm mới. Hắn đã đột phá luyện khí trung kỳ, bước vào hậu kỳ. Hắn cảm nhận được thực lực của hắn bây giờ có thể chiến một trận với trúc cơ sơ kỳ thông thường; còn với luyện khí đỉnh phong thì không quá ba chiêu là hắn đả bại đối thủ. Hôm nay, sau khi củng cố vững chắc cảnh giới mới, hắn đã xuất quan. "Từ hôm nay trở đi, thôn trấn Hạ Lâm này sẽ có bước chân, bàn tay của một vị tuyệt thế yêu nghiệt, một vị thiếu chủ - chủ nhân tương lai của mảnh đất này". Hào Nam lẩm bẩm một "bản tuyên ngôn đầu tiên" của mình khi bước chân ra khỏi mật thất.
- "Con xuất quan rồi à? Tu luyện thuận lợi chứ?". Cha hắn ân cần hỏi thăm.
- "Vâng, tốt thưa cha. Hi hi". Hắn vui vẻ trả lời.
- "Gia chủ có đến tìm con và dặn khi nào xuất quan hãy đến gặp ông ấy". Cha hắn chuyển lời.
- "Vâng, lát nữa con sẽ đi. Nhà mình mọi việc đều tốt đẹp cả chứ cha". Hắn cũng đoán được mọi sự nhưng vẫn hỏi
- "Mọi sự đều tốt cả, nhờ vào sự ưu ái của gia tộc đối với con đó". Cha hắn hồ hởi nói.
Chuyện trò cùng người thân trong gia đình một chút, rồi hắn đến điện gặp gia chủ. Hắn vừa đến đã thấy gia chủ Trịnh Tấn Khang tận ra ngoài cửa vui vẻ đón chào: "Tu luyện thuận lợi chứ? Để ta xem tu vi của con đạt đến cấp độ nào rồi. Á! Đã bước vào luyện khí hậu kỳ rồi. Tốt! Tốt! Tốt!". Gia chủ choáng "á", nói liền ba câu: "Tốt!". Hào Nam chỉ cười: "Hi hi. Gia chủ nhắn con đến chắc là có việc".
- "Những thứ trong bảo khố của gia tộc có, chắc ngươi không để vào mắt; nhưng khi nào cần cái gì cứ mở lời. Nếu gia tộc có khả năng đáp ứng được quyết không chối từ. Mặt khác, ta đã bố trí cho con một nhiệm vụ để vừa lịch lãm trải nghiệm, vừa tạo thế cho ngươi ở thôn trấn này".
- "Vâng. Tốt quá! Là nhiệm vụ gì vậy gia chủ?". Hào Nam cao hứng hỏi.
- "Giao cho ngươi quản lý và quyết định mọi sinh ý của gia tộc ở cái trấn Hạ Lâm này". Gia chủ vui vẻ tuyên bố.
- "Con cũng có ý này. Thật hay quá! Đa tạ gia chủ!". Hào Nam mừng rơn.
- "Ta đã chuẩn bị cho con khá đầy đủ. Người thì có cửu trưởng lão Trịnh Thu Trang, quản gia Trịnh Thanh Quản và một số người khác. Còn những thứ khác con sẽ gặp quản gia để biết sau. Đặc biệt lưu ý khi có việc gì hợp lý hãy giao cho các thiên tài tuổi trẻ của gia tộc để bọn hắn tăng thêm lịch lãm phát triển mới tốt". Gia chủ ân cần dặn dò.
- "Vâng. Con nhất định sẽ làm tốt. Đa tạ gia chủ đã bố trí chu toàn!". Hào Nam thực lòng đa tạ.
Hào Nam trở về nhà dùng cơm thân mật cùng gia đình rồi mới đến tìm cửu trưởng lão để chào hỏi và bàn công việc luôn. Hắn vừa đánh tiếng đã được cửu trưởng lão ra đón tận cổng.
- "Hào Nam ra mắt cửu trưởng lão. Bái phỏng đường đột, xin trưởng lão thứ tội". Hào Nam làm lễ chào.
- "Ngươi vào đi. Ta đã được gia chủ thông tri nên không trách tội ngươi đâu. Mọi việc ta đã hiểu đại khái; nhưng ngươi cứ nói rõ ý tưởng của mình để ta nghe xem".
Hào Nam cũng vào thẳng vấn đề, đem chủ ý của mình trình bày một lượt. Hắn muốn thành lập một tiểu đội "tam thiên" ở cái thôn trấn này. Tiểu đội tam thiên gồm có ba tổ:
* Tổ một - thiên cơ: Có nhiệm vụ lập ra thiết chế, chế tài, đưa ra được những quy định, luật lệ buộc mọi người trong thôn trấn phải tuân theo và có hình thức thưởng phạt nghiêm khắc đối với những kẻ vi phạm, cứng rắn đối với những kẻ chống đối. Ngoài những quy đinh, luật lệ phải lập ra được những quy tắc mang tính lâm thời, phù hợp với ý trời - lòng nhân. Mặt khác phải là cầu nối cơ mật giữa chủ nhân hoặc cấp trên với các tổ - phải đạt được tiêu chí "thiên cơ bất khả lộ". Đặc biệt phải thực hiện những nhiệm vụ cơ mật khi được hiệu lệnh từ chủ nhân hoặc cấp trên.
* Tổ hai - thiên nhãn: Có nhiệm vụ giám sát mọi hoạt động trong phạm vi thôn trấn, thu thập tin tình báo; phân tích, dự báo các tình huống, các nguy cơ có thể xảy ra - phải đạt được tiêu chí "lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó lọt"; thực hiện nhiệm vụ lâm thời khi nhận được hiệu lệnh từ chủ nhân hoặc cấp trên.
* Tổ ba - thiên hành: Có nhiệm vụ thi hành những quy định, luật lệ, quy tắc mà tổ thiên cơ lập ra; Hoạt đông dựa trên nguyên tắc không có vùng cấm, không có hàng rào, không có đường không được đi; phải đạt được tiêu chí "thay trời hành đạo". Thực hiện nhiệm vụ tức thời khi nhận được hiệu lệnh của chủ nhân hoặc cấp trên.