• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Kể từ sau khi Diệp Sở Chi đến Lý gia, tâm trạng của Nhậm Bằng trở nên tốt hơn, anh thường xuyên cười nói với mọi người, không còn vẻ mặt sợ hãi của trước đây.
Hiện tại trong phòng chỉ có hai người.

Sở Chi bước về phía ghế sofa, cô thấy anh đang chơi game trên điện thoại.

Vì không muốn làm phiền cho nên đã ngồi xuống bàn trang điểm mà chải tóc.


Vô tình, cô làm rơi chiếc lược xuống đất, thu hút sự chú ý của người đằng kia.
Nhậm Bằng nhanh chóng buông điện thoại xuống, nhanh chân chạy đến nhặt lấy chiếc lược, mĩm cười nhìn cô nói:
- "Anh giúp em chải tóc."
Nghe anh nói, Sở Chi liền bật cười.

Anh vốn là công tử cưng ở Lý gia, việc chải tóc hay chuẩn bị quần áo đều có gia nhân giúp.

Hơn nữa anh lại còn là đàn ông, sao biết việc chau chuốt tóc tai như phụ nữ được.
- "Em tự làm được mà."
Liền lập tức, Nhậm Bằng giơ cao chiếc lược đang cầm trên tay lên cao nhằm không cho cô bắt lấy được, anh cau mày đáp:
- "Vợ không cho chồng chải tóc."
Trước thái độ đáng yêu này, Diệp Sở Chi chỉ biết cười trừ mà gật đầu đồng ý.
Nhậm Bằng hớn hở liền đặt lược chạm vào tóc cô.

Từng đường chảy nhẹ nhàng xuống mái tóc dài đen huyền của cô.


Hành động nhỏ của anh phần nào khiến tim cô rung động, cô sợ một ngày nào đó mình sẽ yêu anh.

Sợ khi anh nhận ra sự thật cô không phải là Sở Nguyệt.

Đến lúc đó, cô không biết mình sẽ làm sao.
Sắc mặt Diệp Sở Chi sa sầm xuống, cô nhìn vào gương, thấy khuôn mặt điển trai đang cúi đầu chăm chú giúp cô chải tóc, thở dài nói:
- "Nếu như em không phải người anh muốn cưới, anh sẽ thế nào?"
Nhậm Bằng không nghe những lời nói của cô, anh vẫn mái mê giúp cô chải tóc.

Cuộc sống hôn nhân của họ cứ thế mà trôi qua từng ngày.

Hết chăm sóc anh, cô lại tìm việc gì đó để làm.


Sở Chi quyết định tiếp tục con đường học tập của mình để hoàn thành khóa luận tốt nghiệp.

Quyết định của cô được Lý gia đồng ý, bọn họ đã thuê giáo viên dạy riêng từng môn cho cô, vừa có thể học tập, vừa có thể ở bên cạnh Nhậm Bằng.
...***...
Xoảng....Xoảng...
Ngay khi trở về nhà, Châu Minh Mỹ tức giận mà trút giận lên mọi thứ khiến ai nấy trong nhà đều hoảng sợ.

Cô ta thở hổn hển, lập tức ngồi xuống giường, trên tay cầm lấy tấm ảnh của Lý Nhậm Bằng, tức giận nói:
- "Mình không thể nào chịu thua dễ dàng như vậy được.".

Chính chủ, rủ bạn đọc ch.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK