"Quyển sách kinh dị sẽ đưa người tham gia vào các câu chuyện kinh dị khác nhau, những người tham gia chết trong câu chuyện chính là chết ở thế giới thật. Có thể tổ đội đi với nhau nhưng không được tổ đội quá một phần hai số lượng người tham gia trong câu chuyện đó.
Ngoài ra, quyển sách không cấm những người tham gia chém giết nhau nhưng có những câu chuyện đặc biệt cần số lượng người sống sót nhất định để mở khóa manh mối hoặc đại loại vậy, trong trường hợp là dạng câu chuyện này thì những người đầu tiên bị ma quỷ giết trong truyện sẽ không ảnh hưởng nhiều đến cốt truyện.
Tuy người tham gia đều ở trong trạng thái có thể mất mạng bất cứ lúc nào, nhưng chỉ cần qua năm câu chuyện thì nguyện vọng của những người tham gia sẽ được thực hiện dù nó phi logic đến mức nào. Tất nhiên, độ khó sẽ tăng dần theo thời gian, quyển sách kinh dị cũng có những quy định riêng mà người tham gia bắt buộc phải tuân theo nếu không quyển sách chỉ đành phải loại bỏ người tham gia đó.
Thứ nhất: Không được nói cho bất kì ai biết quy luật, cách vận hành và thông tin mật của quyển sách trừ những người tham gia khác.
Thứ hai: Không được phá hủy cả quyển sách dưới mọi hình thức.
Thứ ba: Không được làm bẩn, phá hủy vòng tròn pentacle bằng máu của người tham gia.
Thứ tư: Không được phá hủy lớp bìa ngụy trang của quyển sách.
Thứ năm: Dù gặp lại bao nhiêu lần cũng không được ước trên 4 nguyện vọng.
Trong quá trình hợp tác nếu người tham gia có thắc mắc cần giải đáp có thể viết lên những trang cuối của quyển sách, chỉ cần không phải thông tin mật, chúng tôi đều có thể giải đáp thắc mắc của những người tham gia. Sau khi hoàn thành xong một câu chuyện kinh dị, người tham gia sẽ được nghỉ ngơi nhiều nhất là nửa tháng tùy vào độ khó của câu chuyện trước."
Theo lý thuyết thì khi một người có khao khát mãnh liệt về thứ gì đó nhưng không thể có được, khao khát ấy sẽ truyền đến quyển sách kinh dị, lúc này quyển sách kinh dị sẽ xuất hiện và cho người đó chọn nguyện vọng, nếu đi hết năm câu chuyện nguyện vọng sẽ được thực hiện.
Như vậy, chỉ cần khao khát đủ mãnh liệt thì liền có thể truyền đến quyển sách nên việc một người có khả năng gặp được quyển sách nhiều lần cũng là chuyện không quá kì lạ.
Còn cái trong quá trình hợp tác, Dương Thanh không tin quyển sách này tốt đến mức có thể làm những việc lợi người không lợi mình vì thế y viết lên trang giấy: "Theo như thông tin ở cuối trang thì quyển sách kinh dị và những người tham gia đang trong quá trình hợp tác, vậy những người tham gia giúp được gì cho quyển sách này?"
Dòng chữ khác lại hiện lên: "Quyển sách kinh dị cần những người tham gia để câu chuyện được diễn ra một cách chân thật nhất, chủ yếu được tạo ra với mục đích làm tài liệu tham khảo phân tích tâm lý con người, cũng vì nguyên nhân đó nên các nhân vật và thế giới truyện đều đã thông qua chọn lọc kĩ càng."
Dương Thanh: "Vậy ai sẽ là người đọc quyển sách này."
Lần này dòng chữ không lập tức hiện lên mà phải đợi rất lâu, ngay lúc Dương Thanh nghĩ nó không muốn trả lời, chuẩn bị gấp quyển sách lại thì dòng chữ lại hiện lên: "Thần."
Thần? Y tiếp tục ghi câu hỏi về nhân vật này nhưng quyển sách đã tự đóng lại từ chối trả lời, có lẽ là do tính chất câu hỏi quá vượt quyền. Thấy không thể tìm hiểu thêm được nữa Dương Thanh đứng dậy vào phòng bếp pha thêm một tách cà phê ngồi vào bàn làm việc, bỏ bê lâu quá rồi nếu không nhanh chóng chỉ sợ trước khi chết trong quyển sách y đã chết đói chết khát vì nghèo ở ngoài thế giới thật rồi.
Hai ngày sau khi kết thúc câu chuyện, ngôi nhà lâu năm không ai ghé thăm của y thế mà lại vang lên tiếng gõ cửa.
Do không mang kính nên khi mở cửa ra y chỉ thấy mờ mờ bên ngoài là một cô gái... à không, sau khi quan sát kĩ và cố nhớ lại thì hóa ra người nọ là Nguyệt Quân, tóc cậu tùy tiện buộc cao, gương mặt thanh tú nhưng nhợt nhạt, dáng người gầy, cao hơn Dương Thanh nửa cái đầu.
Lúc trước vì cốt truyện yêu cầu nên tất cả nam tham gia đều mặc váy, cậu là người duy nhất trong số ba người nam khiến Dương Thanh nhìn nhầm thành nữ, nhưng giờ nhìn lại thấy lúc bình thường diện mạo cậu chỉ hơi nhu hòa chứ không đến mức khiến người khác nhận nhầm, do y mù thôi.
Nguyệt Quân nhìn Dương Thanh nói: "Anh Dương Thanh, cuối cùng em cũng tìm được anh rồi."
Câu nói của Nguyệt Quân cứ như đã trút được gánh nặng trong lòng, nhìn cậu cứ như lạc mất món đồ quan trọng nào đó rồi lại tìm được.
Mà Dương - nhan khống - Thanh lại đang im lag58 ngắm trai nên cũng không nhận ra bất thường mà chỉ thầm nói: "Đẹp thật"
Trong không khí thoang thoảng mùi giấm, Dương Mạc Phong cười đến thập phần rạng rỡ: "Ồ! Nguyệt Quân rất đẹp sao?"
Dương Thanh thấy bạn trai lại ăn giấm liền vội nói: "Anh cũng rất đẹp mà~"
Dương Mạc Phong nhướng mày: "Anh đẹp hay cậu ta đẹp hơn."
Dương Thanh cười hì hì nói: "Anh đẹp hơn, anh đẹp hơn. Bạn trai em là đẹp nhất."
Dương Mạc Phong hừ lạnh: "Xem như em biết điều."
Dương Thanh mời Nguyệt Quân vào nhà, rót nước cho cậu, Dương Thanh hỏi, mặt mang chút đề phòng: "Sao cậu tìm được nhà tôi thế?"
Nguyệt Quân cười cười nói: "Chắc anh đã biết quyển sách kinh dị có thể trả lời thắc mắc của những người tham gia, em dùng cách này để tìm anh."
Dương Thanh: "Còn có thể làm như thế?"
Nguyệt Quân nói: "Để tiện việc kết bạn tổ đội, quyển sách cho phép hỏi thông tin của đồng đội đã từng tham gia câu chuyện cùng mình với điều kiện phải biết được tên và thành phố họ sống, thêm việc trong câu chuyện gần nhất người kia phải đồng ý cho phép người hỏi biết thông tin của mình thì mới có thể thông qua quyển sách để tìm người, nhờ việc này mà cũng tránh được việc trùng tên."
Dương Thanh gật đầu: "Cậu biết chuyện này thông qua việc hỏi quyển sách?"
Nguyệt Quân lắc đầu: "Không, em nghe một người tham gia khác đã đi nhiều câu chuyện nói."
Dương Thanh hỏi tiếp: "Cậu đi được mấy câu chuyện rồi?"
Nguyệt Quân cũng không muốn giấu Dương Thanh nói: "Lần này em đi đến câu chuyện thứ hai rồi."
Dương Thanh gật đầu cũng không hỏi tiếp, Nguyệt Quân nhìn Dương Thanh hỏi: "Anh Dương Thanh, câu chuyện sau em có thể đi cùng được không?"
Dương Thanh tuy vẫn rất đề phòng Nguyệt Quân vì cách tiếp cận của cậu quá mức lộ liễu nhưng thêm người cũng không có hại lại đỡ hơn phải đi cùng những người bất cẩn hoặc tố chất tâm lý không tốt nên cũng không do dự lâu đáp: "Được thôi."
Nguyệt Quân nói: "Em học ở đại học A gần đây, khi nào quyển sách anh phát sáng nhớ gọi điện cho em."
Sau khi hai người trao đổi số điện thoại, Nguyệt Quân cũng về trường. Tối hôm sau, quyển sách bỗng phát ra ánh sáng màu xanh quỷ dị, Dương Thanh gọi điện cho Nguyệt Quân, mười phút sau đã thấy cậu xuất hiện.
Hai người vào trong nhà, cậu bảo Dương Thanh mở quyển sách ra, bên trong có dòng chữ "Sắp bắt đầu câu chuyện tiếp theo, xin người tham gia hãy chuẩn bị tinh thần. Thể loại: Truyện ma, trừ tà. Độ khó câu chuyện: 3 sao. Số lượng người tham gia: năm người."
Nguyệt Quân lấy dao rọc giấy trong túi ra cắt một đường trên ngón tay để máu chảy xuống, cậu dùng máu vẽ vòng tròn pentacle dưới dòng chữ thông báo kia. Vẽ xong Dương Thanh đưa cậu băng cá nhân: "Mỗi lần tham gia cùng người khác đều phải tốn máu như thế?"
Nguyệt Quân lắc đầu nói: "Không, sau khi vẽ vòng tròn tổ đội, những câu chuyện sau người giữ quyển sách chỉ cần viết tên người kia dưới dòng thông báo là có thể tham gia cùng."