"À thì... bài tập... có câu khó tôi nhờ Minh Hạo chỉ giúp" Lưu Ánh Nguyện lắp bắp trả lời.
"Lớp phó thật chăm chỉ nhỉ, đúng không Hoa Hạ?" Lâm Vân nhìn tới cô vẫn đứng trước cửa lớp im như phỗng.
Bị gọi, Hồng Úy xuất biểu cảm như bình thường, như không có chuyện chứng kiến vừa nãy: "Ừ" Nữ chính mà lại!
Dương Hoa Hạ bước vào lớp, chẳng thèm đoái hoài một chút gì tới người con trai kia, thong thả đến chỗ của mình lấy cặp và ra về: "Tôi về trước đây" thay cho lời tạm biệt.
Lâm Vân có vẻ khó chịu nhưng vẫn phải tỏ ra hài hòa: "Bai (Bye: tạm biệt) nha!"
Sau khi cô đã khuất tầm mắt, biểu cảm của ả trở lên u ám với đầy phẫn nộ. Xung quanh thân còn tỏa ra khí màu đen ngàu. Quân Minh Hạo và Lưu Ánh Nguyện cũng trở nên khác lạ với những đôi mắt mở to vô cảm.
...****************...
Phòng của Dương Hoa Hạ.
Phịch. Hồng Úy lăn ra giường, mắt nhìn lên trần nhà: "Miu Miu, diễn biến tình tiết đến đâu rồi?"
Mèo ta ngồi trong không gian hệ thống đang chăm chú tìm kiếm gì đó, nghe tiếng gọi, đáp: "Thời điểm ngài xuyên tới sau khi nhận ủy thác thành công, thì đã đến tình tiết nam chính và nữ chính ở giai đoạn mấu chốt"
"Cả cảnh hôn cũng bao gồm hả?" Hồng Ủy nhớ lại cảnh tượng khiến cô miệt thị ấy.
Ba Trăm có chút ngập ngừng, vài giây sau mới trả lời: "Không. Hình như chưa đến đoạn đó mới đúng. Tình tiết đó theo mạch truyện phải vào lễ dạ hội của trường tổ chức."
Khá ngạc nhiên: "Thế là cả nam chính và nữ chính cũng không theo đúng theo cốt truyện"
Cô bỗng nghĩ ra ý tượng táo bạo. Ngáp. Thôi ngủ mai tính tiếp!
Ủa? Sao kí chủ không nói gì? Mèo ta mở cửa sổ theo dõi để xem xét hiện trường thì nào ngờ... Kí chủ nhà nó đã ngủ trương thây ra rồi.
Sáng hôm sau.
"Dậy rồi à? Mau qua ăn sáng rồi đi học" Mẹ Dương đặt đĩa xúc xích vừa rán xong xuống bàn.
"Vâng" Hồng Úy ngái ngủ ngồi xuống.
Bữa sáng đã bắt đầu được một lúc nhưng vẫn chưa thấy ba Dương ra ăn.
Hồng Úy thắc mắc: "Ba đâu rồi mẹ?"
Mẹ Dương thành thật: "Ba con hôm qua làm việc tới tận khuya mãi mới nghỉ nên giờ vẫn còn chưa dậy"
"Chẳng lẽ công ty xảy ra việc gì à?" Hồng Úy nói.
"Mẹ cũng chẳng biết..." Mẹ Dương trầm ngâm suy nghĩ gì đó rồi lại nhắc nhở: "Con đó, cuối cấp, lo mà học hành"
"Vâng ạ!" Cô nhét miếng bánh vào miệng nhai nhai.
Thang máy. Tinh! Cửa mở ra. Người quen! Tân Hi Ngạo! Hồng Úy và Ba Trăm ngạc nhiên vài giây. Thấy cậu đứng gọn về một bên, cô cũng bước vào.
Chào hỏi chút nhỉ?
"Chào! Cậu cũng sống khu này à?" Cô mở lời.
Cậu ta gật đầu: "Ừ" thế là hết.
Ba Trăm xuất hiện và đương nhiên chỉ có cô - kí chủ của nó nhìn thấy: "Kí chủ, sao boss phản diện lại ở đây?"
Hồng Úy truyền sóng: "Ai biết, câu đó ta phải là người hỏi mới đúng! Ngươi là hệ thống mà, phải biết có chi tiết này chứ?"
"Thì theo dữ liệu nào có đề cập chuyện nam phản diện và nữ phản diện cùng sống trong tòa trung cư đâu" Ba Trăm biện minh.
Não cô bỗng nảy số, nhớ ra gì đó, bất giác bật ra thành tiếng: "Đúng rồi!" điều này đã thu hút sự chú ý của người bên cạnh.
Cô chống chế: "Hôm qua cậu cũng ghi bài nhỉ? Cho tôi mượn vở đi"
Tân Hi Ngạo im lặng nhìn cô mấy giây. Cậu mở cặp lấy vở đưa "Đây"
Nhận lấy, Hồng Úy lịch sự: "Cảm ơn!"
Hai người trở về trạng thái tĩnh, không ai nói một lời. Nhưng Mèo ta cùng kí chủ của nó lại rất ồn ào.
"Miu, ta nghĩ rồi" chưa nói hết Mèo ta đã nhảy vào miệng cô: "Ngài nghĩ gì?"
Hồng Úy trừng nhẹ. Ba Trăm hiểu mình hơi hấp tấp.
"Các nhân vật của thế giới này đều đi sai đường. Ý ta là đi sai theo cốt truyện trước đó. Điều đó có nghĩa là gì?" Cô đánh đố hệ thống.
Dựa vào những thông tin đã biết, Mèo ta trả lời: "Có khả năng những nhân vật đó đang bị ám năng lượng Đen" nhận định trước đó của kí chủ là nơi này có nguồn năng lượng Đen và "Nếu để lâu hơn thế giới này sẽ bị hút cạn Hào quang dẫn đến sụp đổ. Ngài sẽ không hoàn thành được nhiệm vụ"
Ba Trăm nghiêm trọng chốt câu: "Chúng ta sẽ vẫn nghèo"
Hệ thống nói cũng có lý nhưng không phải ý của cô: "Ừ, nhưng người đoán sai ý đồ của ta rồi"
"Thế ý ngài muốn nói ở đây là gì?"
Cô nói toẹt ra: "Mạch truyện đã sai lệch tương đương vơi chuyện nguyên chủ - nữ phản diện không cần đi đúng tuyến đã được sắp đặt"
Hồng Úy cười thầm.