• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 70: Cút Mau, Lại Một Lần Nữa Nhìn Thấy Bộ Mặt Thật.





Cố Nhược Hy càng gấp thì càng không mở được cửa.





Cuối cùng liền cầm chìa khóa đứng cứng đờ tại chỗ, quay.





lưng lại với tiếng bước chân đang đi về phía mình.





“… Nhược Hy.”





Mạnh Triết thấp giọng gọi, khiến lưng của cô càng cứng hơn.





Cô không quay đầu lại, biết anh ta đang đứng sau lưng nhìn mình.





Trầm mặc khiến màn đêm đen kịt càng đè nén.





“Em… vẫn ổn chứ?” Anh ta cuối cùng mở miệng, giọng rất khẽ, rất dùng lực.





Cố Nhược Hy không lên tiếng, cũng không quay lại nhìn anh ta cái nào, chỉ nắm chặt tay, kiềm nén.





“Anh…” Giọng của Mạnh Triết chững lại, rồi lại nói tiếp: “Đọc thấy chuyện trên mạng rồi.”





Vai Cố Nhược Hy run lên, đầu vẫn cúi tháp xuống, hận không thể biến mắt trước mặt Mạnh Triết, không để anh ta nhìn thấy bộ dạng thê thảm của mình. Lúc cuối cùng cô cũng mở được cửa, định chạy vào nhà thì Mạnh Triết bắt lấy tay cô.





“Nhược Hy, sao em có thể làm ra loại chuyện đó? Em không phải loại con gái vì tiền mà tùy tiện bán cơ thể được!” Anh ta hét lên.





“Đừng nói như kiểu hiểu tôi lắm. Giữa chúng ta chưa từng thật sự hiểu nhau.” Cố Nhược Hy dùng lực vung tay anh ta ra.





Mạnh Triết nhìn thái độ kiên định của cô thì hơi ngắn ra, mới lên tiếng: “Nhược Hy, em thay đổi rồi. Sao em lại thành thế này? Là vì anh và Vi Vi sao? Đang dùng cách sa đọa để trả thù anh sao? Nhược Hy, đừng làm tổn thương mình như vậy được không?”





“Mạnh Triết, anh nhằm rồi! Anh hoàn toàn không xứng để tôi sa đọa!” Trong mắt Cố Nhược Hy hiện lên tia chán ghét, cuối cùng nhìn vào Mạnh Triết. Anh ta vẫn đẹp trai tuần tú như vậy, dáng người cao gầy nhưng đã không phải là người mà cô quen trước đây nữa.





Không, cô chưa từng thật sự quen người đàn ông này!





“Nhược Hy, anh biết anh đã làm tổn thương em sâu sắc, nhưng em đừng có từ bỏ bản thân. Nhìn em thế này anh rất buồn. Thực ra trong lòng anh, vẫn luôn không thể buông bỏ em. Là do Ví Vi đã mang thai, anh hết cách.”





Mạnh Triết nói rồi muốn ôm lấy cô, nhưng bị cô đầy ra.





“Anh đủ rồi, Mạnh Triết! Vi Vi đang mang thai, anh chạy tới nói máy lời này với tôi, xứng với cậu ta không?” Cố Nhược Hy tức đến hét lên.





“Nhược Hy, em ở trước mặt anh vẫn luôn thanh cao thuần khiết như vậy, giống như bông sen trắng. Ở trước mặt người đàn ông khác sao lại lẳng lơ hạ đẳng như vậy!” Lời của anh ta kịch liệt đến mức Cố Nhược Hy phải nửa ngày.





mới hoàn hồn lại được.





Lúc trước cho rằng Mạnh Triết chỉ là lỡ bước sai một bước, cũng xem như hiểu được. Dù sao thì đàn ông trẻ tuổi đều có nhu cầu sinh lý, là do cô quá bảo thủ, chưa bao giờ cho anh ta. Bây giờ mới hiểu, cô lại một lần nữa nhìn rõ con người này.





“Bốp” một tiếng, Cố Nhược Hy tát mạnh Mạnh Triết một cái.





“Cút!” Cô gần lên.





Mạnh Triết không ngờ một Cố Nhược Hy luôn tốt bụng nhẹ nhàng như vậy lại đánh mình, không dám tin mà trừng cô, mắt trừng rất lớn: “Sao em luôn tuyệt tình với anh như vậy! Chúng ta yêu nhau lâu như vậy, chưa bao giờ em cho anh vượt giới hạn. Máy tên đàn ông đó, em mới quen có mấy ngày liền chụp những bức ảnh lố lăng như vậy!”





“Cút!” Có Nhược Hy phẫn nộ mà gào lên.





Hạ Tử Mộc đỗ xe xong, đi đến trước ngõ thì nghe thấy tiếng hét của Cố Nhược Hy liền vội chạy qua. Vừa thấy là Mạnh Triết thì vội chặn lại trước mặt Cố Nhược Hy, chỉ vào Mạnh Triết, lạnh giọng.





“Không muốn ăn đòn thì mau cút!”





Mạnh Triết vừa thấy là Hạ Tử Mộc thì mặt đỏ bừng lên, hiện lên tia sợ hãi, không kìm được mà lùi về sau. Lúc trước khi bị phát hiện ra chuyện của anh ta và Diệp Vi Vi, Hạ Tử Mộc đã đánh cho anh ta nằm giường ba ngày liền.





Hạ Tử Mộc là tuyển thủ từng tham gia đấu quyền anh.





Đàn ông bình thường không phải là đối thủ của cô.





“Nhược Hy, xin lỗi, anh chỉ không hy vọng em đi sai đường.” Mạnh Triết ném lại câu này rồi che mặt, thê thảm mà bước nhanh đi.





Hạ Tử Mộc kéo Cố Nhược Hy vào nhà, đóng cửa lại: “Mình nói với cậu, không được cho anh ta bắt kỳ hy vọng nào, nghĩ cũng không được nghĩ! Nghe thấy chưa?”





“Thật sự sẽ không nghĩ nữa.” Cố Nhược Hy cười khổ. Lúc trước nói không nghĩ là nói dối. Dù sao đã từng thật lòng quen nhau. Bây giờ là thật sự sẽ không đau lòng vì người đàn ông này nữa.





Vì anh ta thật sự không đáng.





Hạ Tử Mộc vẫn chưa hết giận, bực bội mà đi đi lại lại trong phòng: “Hai ngày trước anh ta tới tìm cậu một lần, vậy mà lại tới nữa! Anh ta rốt cuộc muốn làm gì? Diệp Vi Vi đã sắp sinh rồi, anh ta còn chạy tới tìm bạn gái cũ, nói quan tâm?





Sao mình không tin được anh ta chỉ đơn thuần là quan tâm nhỉ?”





Cố Nhược Hy lắc đầu, không muốn nói cho Hạ Tử Mộc biết về mấy lời nói làm tổn thương người khác đó của Mạnh Triết. Cũng không muốn bận tâm về người đàn ông này nữa, lấy quần áo đi tắm: “Mộc Mộc, phòng mình có một bộ đồ ngủ không có hình hoạt hình, đã giặt rồi. Cậu lấy mà mặc. Đúng rồi, nêu cậu quả thực không thích mặc đồ viền ren thì cậu cũng có thể mặc đồ ngủ của anh mình.





Trong tủ anh ấy có một bộ mới mua.”





Hạ Tử Mộc đi vào phòng của Cố Nhược Hy, nhìn quần áo.





trong tủ, đều là kiểu đồ con gái mà cô không thích. Miễn cưỡng mà mặc đồ ngủ rộng thùng thình của Cố Nhược Dương, rộng đến mức vai cũng không che được. Vội vàng trốn ra khỏi nhà, trên người lại không mang theo tiền, cũng chỉ có thể dùng tạm vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK