Niên Ấu Dư liền mở di động, tìm tin tức về Ninh Dĩ Tầm, nháy mắt nhìn đến ảnh chụp kia, tâm tình Niên Ấu Dư đang bấp bênh nháy mắt bị mưa gió sấm chớp quật đổ xuống đất, một mảnh hỗn độn cùng đổ nát. Hình ảnh Hàn Hân hôn Ninh Dĩ Tầm, đối với Niên Ấu Dư chưa từng có hình ảnh nào chói mắt hơn hình ảnh này, giống như muốn đem mắt nàng đau đớn đến hủy bỏ.“Cậu nhìn thấy chưa?” Tôn Lê thấy Niên Ấu Dư nửa ngày cũng không phản ứng, cũng không biết Niên Ấu Dư có thấy chưa, dù sao trong lòng Tôn Lê cũng có chút lo lắng.“Thấy rồi, cảm ơn!” Niên Ấu Dư nói xong liền tắt điện thoại của Tôn Lê.Tôn Lê nhìn điện thoại di động bị tắt đi, cô liền biết cảm xúc của Niên Ấu Dư thật không ổn, bất quá đây cũng là hiện tượng bình thường, dù sao cũng xem là thất tình đi.“Cậu không sao chứ?” Tôn Lê lo lắng, lại gọi điện thoại cho Niên Ấu Dư lần nữa.“Mình không sao, mình muốn yên lặng một chút.” Niên Ấu Dư ra vẻ thoải mái nói, nhưng ngữ khí có che đậy thế nào cũng đều là không thoải mái.“Được rồi, cậu thấy thì được rồi.” Tôn Lê còn muốn nói thêm cái gì, nhưng thấy một chút cảm xúc Niên Ấu Dư cũng không có nên liền từ bỏ.Niên Ấu Dư nhìn ảnh chụp, quan sát chi tiết, trong lòng càng thêm khó chịu, lúc hôn Ninh Dĩ Tầm nhắm mắt lại, hiển nhiên là vui vẻ chấp nhận nụ hôn này, hơn nữa, còn hôn một khoảng thời gian, nghĩ đến Ninh Dĩ Tầm khôi phục tình cũ với Hàn Hân, tim của nàng như bị hàng vạn mũi tên đâm xuyên vào, trái tim thực rất đau, ánh mắt cũng cay xé, nhưng một giọt nước mắt đều không chảy ra được.Trần Tinh làm hết trách nhiệm của người đại diện, nhìn thấy ảnh chụp xong lập tức gọi điện thoại cho Ninh Dĩ Tầm, nhưng gọi mãi mà không được, đến buổi chiều, điện thoại Ninh Dĩ Tầm mới gọi được.“Sao điện thoại em không gọi được?” Ngữ khí Trần Tinh có chút bực mình hỏi, nàng sợ Ninh Dĩ Tầm ra ngoài bị truyền thông quấn lấy, lỡ như nói bậy bạ thì mọi chuyện coi như xong.“Điện thoại hết pin, không biết, làm sao vậy?” Tối hôm qua Ninh Dĩ Tầm không ngủ được, nên gần sáng mới ngủ, điện thoại hết pin tự tắt nguồn, 11h cô thức dậy cũng không để ý đến, vừa rồi mới nhớ đến điện thoại, cầm đi sạc pin.“Hôm qua em hôn môi với Hàn Hân bị chụp dính rồi, trêи mạng đã muốn nổ tung, để tôi giúp em can thiệp, đó chỉ là vui đùa thôi, lỡ như có phóng viên hỏi đến chuyện này, em nhất định phải đính chính là em đùa giỡn với bạn thân….” Trần Tinh dặn dò nói.Ninh Dĩ Tầm vừa nghe, trong lòng căng thẳng, điều đầu tiên cô nghĩ đến là nếu Niên Ấu Dư nhìn thấy thì làm sao bây giờ, trong lòng cô có chút hoảng loạn, đến nỗi Trần Tinh nói cái gì, cô cũng không nghe vào đầu.“Chị nói em phải giải thích với Ấu Dư làm sao bây giờ?” Ninh Dĩ Tầm không biết phải làm sao hỏi Trần Tinh.Trần Tinh hơi sửng sốt, thầm nghĩ, xem ra Hàn Hân còn không phải dễ dàng toàn thắng, Ninh Dĩ Tầm vẫn còn lắc lư không chừng, chưa quyết định được.“Chẳng lẽ em định nói cho tôi biết, hai người không phải là đang hôn môi sao?” Trần Tinh hỏi, hôn môi chính là hôn môi, không cảm thấy có gì để giải thích.
Ninh Dĩ Tầm nghe vậy, im lặng, trong lòng cô đặc biệt bất an, cô biết nếu Niên Ấu Dư nhìn thấy chắc chắn sẽ rất khó chịu, cô không hy vọng Niên Ấu Dư khổ sở, nhưng lại càng phát hiện cho dù mình có giải thích cái gì cũng có vẻ chống chế vô lực. Ninh Dĩ Tầm tắt điện thoại Trần Tinh xong, không chút suy nghĩ gõ cửa phòng Niên Ấu Dư.Niên Ấu Dư mở cửa nhìn thấy người mình cực kỳ thích, trong lòng hơi đau đớn một chút, nhưng là Niên Ấu Dư cũng không muốn cho Ninh Dĩ Tầm cảm nhận được cảm xúc của mình, nàng mỉm cười với Ninh Dĩ Tầm, giương mặt của nàng giống như đeo mặt nạ, tất cả cảm xúc thật sự đều được che dấu ở dưới.Ninh Dĩ Tầm nhìn thấy trạng thái của Niên Ấu Dư hình như cũng không tệ, nên cô cũng không xác định được Niên Ấu Dư rốt cục có nhìn thấy hay chưa.“Em thấy rồi sao?” Ninh Dĩ Tầm vốn là người trực tiếp, cô vẫn không nhịn được trực tiếp hỏi Niên Ấu Dư.“Cái gì?” Niên Ấu Dư giả ngu.“Ảnh chụp.” Ninh Dĩ Tầm cảm giác sau khi mình nói hai từ ảnh chụp xong, nội tâm thập phần không yên, cô gắt gao nhìn chằm chằm Niên Ấu Dư, giống như muốn nhìn ra được chút dấu vết gì trêи mặt nàng.“Thấy được.” Niên Ấu Dư gật đầu, nàng không khó đoán ra, Ninh Dĩ Tầm là sợ mình khổ sở, lo lắng cho mình, có lẽ mình không phải là người chị ấy yêu nhất, nhưng ít nhất trong lòng nàng, mình cũng chiếm được một phần nhỏ, có lẽ mình nên cảm thấy đủ.Niên Ấu Dư bình tĩnh phản ứng ngược lại làm cho Ninh Dĩ Tầm không biết phải làm sao, trực giác cô cho biết em ấy không nên phản ứng như vậy mới đúng, như thế càng khiến cho bất an trong lòng cô càng lớn hơn.“Vì sao em không hỏi chị sao lại như vậy?” Ninh Dĩ Tầm bất an hỏi.“Chị muốn nói em sẽ nghe chị nói, nếu chị không muốn nói, cũng không sao.” Không phải Niên Ấu Dư không muốn hỏi, chỉ là nàng sợ nghe đáp án mà thôi.Niên Ấu Dư không hỏi, Ninh Dĩ Tầm bất an, nhưng bộ dáng Niên Ấu Dư chờ đợi mình giải thích, Ninh Dĩ Tầm lại phát hiện mình căn bản không thể nào giải thích được.“Chị cũng không biết phải nói như thế nào, lúc ấy chị không có cách nào từ chối yêu cầu của nàng….” Ninh Dĩ Tầm giải thích một nửa phát hiện mình càng tô càng đen, thống khổ ngồi xuống đất, cô phát hiện mình thực sự rất ghét trạng thái này, dao động không chừng, ngay cả bản thân mình đều cảm thấy chán ghét.Niên Ấu Dư nhìn Ninh Dĩ Tầm thống khổ ngồi xuống đất, nàng có thể cảm giác được Ninh Dĩ Tầm khó xử, nàng cũng không đành lòng để cho Ninh Dĩ Tầm thống khổ như thế, nàng và Hàn Hân giống như đang đứng ở hai đầu dây, cùng nhau kéo căng, người khó chịu tuyệt đối không phải là hai người, Ninh Dĩ Tầm cũng sẽ khó chịu như thế, thậm chí có thể còn khó chịu hơn, nàng biết trong lòng Ninh Dĩ Tầm rõ ràng đã có đáp án, nhưng lại thống khổ khó xử như thế, đại khái là không muốn thương tổn mình đi.“Dĩ Tầm, chị không cần tự trách.” Niên Ấu Dư cũng ngồi xuống, ôm lấy thân thể Ninh Dĩ Tầm, chị ấy không muốn tổn thương mình, mình làm sao nguyện ý để chị ấy khó xử như vậy đây, nếu không có một trái tim đầy đủ, mình ở lại thì cũng có ý nghĩa gì đâu? Niên Ấu Dư chịu đựng đau lòng nghĩ đến.“Dĩ Tầm, khi nào thuận tiện, chị giúp em hẹn chị ấy, ba chúng ta cùng ăn một bữa cơm đi.” Niên Ấu Dư muốn gặp Hàn Hân xong sẽ quyết định.Ninh Dĩ Tầm lăng lăng nhìn Niên Ấu Dư, không hiểu ý đồ của Niên Ấu Dư, cô cứ cảm thấy Niên Ấu Dư biểu hiện quá mức bình tĩnh, bình tĩnh đến độ để cho Ninh Dĩ Tầm đặc biệt bất an. Ninh Dĩ Tầm cứ nghĩ rằng Niên Ấu Dư yếu ớt, nhưng hôm nay cô mới phát hiện, có lẽ Niên Ấu Dư phải kiên cường hơn tưởng tượng của cô rất nhiều.Niên Tông Hán ở Singapore, lúc nhìn thấy ảnh chụp Trần Tinh đã thay Ninh Dĩ Tầm xử lý sáng tỏ, một hồi phong ba được quan hệ xã hội của Trần Tinh hóa giải hữu hiệu, giống như chỉ là bạn bè thân thiết đùa giỡn quá đà thôi. Nhưng khi Niên Tông Hán nhìn ảnh chụp này, trong lòng hắn có loại dự cảm cực kỳ không tốt. Không nói Ninh Dĩ Tầm kết hôn với hắn là hữu danh vô thực, gần đây quan hệ lại cực kỳ thân mật với Niên Ấu Dư, trước đó còn thường xuyên nhìn thấy hai người tay trong tay, trêи mặt Ấu Dư còn có loại vui vẻ không giấu được. Hơn nữa, Niên Ấu Dư còn gắt gao giữ bí mật đối tượng yêu đương, trước đó hắn chưa bao giờ nghĩ đến phương diện này, nhưng giờ nhìn thấy ảnh chụp này khiến cho hắn không thể không liên tưởng. Càng nghĩ sâu thì càng sợ hãi cùng bất an, chỉ là công việc còn chưa xử lý xong. Đợi cho công việc ổn định, hắn để cho trợ lý mua vé máy bay, chuẩn bị bay về ngay trong đêm, hắn chỉ hy vọng là bản thân mình nghĩ nhiều.