• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thay xong đồ, Vân Nghê và Trịnh Cảnh Hiên cùng nhau quay về Kiêu Dương điện.

Bên trong điện lúc này tiếng ồn ào náo nhiệt đã nổi lên và còn hơn cả lúc ban đầu, hai người bọn họ bước vào tiếng ồn cũng chỉ dịu đi một chút xong lại bùng nổ.

Họ bàn tán về Tiêu Dao vương gia, và Phương đại tiểu thư của Định Văn hầu phủ, rốt cuộc hai người bọn cô có quan hệ gì? Việc Tiêu Dao vương Trịnh Cảnh Hiên dắt cô nương ấy đến tham gia thọ yến với tư cách là ý trung nhân lúc đầu là thật, hay chỉ là giả?
Vân Nghê tính quay về chỗ ngồi bên cạnh Trịnh Cảnh Hiên, nhưng lúc chuẩn bị ngồi xuống thì đã có một vị thái giám đến nói nhỏ vào tai cô bàn của cô đã được sắp xếp xong, bên cạnh bàn của Tiêu Dao vương.

Không rõ vì sao phải làm vậy, tuy nhiên Vân Nghê vẫn đứng lên theo vị đó về chỗ.

Ừm đồ ăn được sắp xếp không khác gì mấy so với bà của Trịnh Cảnh Hiên và mọi người.

Vân Nghê hơi cúi xuống nhìn Pipi, ánh mắt ra hiệu hỏi.
"Chuyện này là do hoàng hậu nương nương đã sắp xếp.

Vốn thái hậu nghĩa mẫu của cô và hoàng thượng định cứ để yên để cô ngồi cùng Trịnh Cảnh Hiên cho đến hết buổi thọ yến, Nhưng hoàng hậu nương nương nói là, cô là hoàng hoa khuê nữ, vì bất tiện nên mới phải ngồi cùng với Trịnh Cảnh Hiên.

Bây giờ mọi chuyện đã rõ ràng rồi thì không nên để cô ngồi ở vị trí dành cho phu nhân như vậy nữa.

Vì vậy cho nên, bây giờ cô đã bị tách bàn ra ngồi một bàn riêng ở bên cạnh Trịnh Cảnh Hiên."

"Ra là vậy.

Vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì tiếp đây Pipi?"
"Hmm....Xem nào, đây rồi bảng nhiệm vụ.

Ấy ký chủ, nhiệm vụ chính của cô là đưa Trịnh Cảnh Hiên lên ngôi đã tạm thời dừng lại rồi.

Bây giờ...chúng ta phải làm thêm các nhiệm vụ phụ để mở được tuyến chính."
"Nhiệm vụ phụ?"
"Đúng vậy đó.

Cô nhớ lần trước ta nói với cô cần phải tìm ra được sự thật về cái chết của thân mẫu Trịnh Cảnh Hiên, thục phi nương nương năm đó không? Đó là một trong số các nhiệm vụ phụ đó.

Bây giờ tuyến chính của cô là sẽ phải bơi vào mảng chính sự của Yên quốc, còn tuyến phụ thì phải bơi vào mảng hậu viện.

Xem nào bây giờ.......hểểể? Ký chủ, cô phải loại bỏ được những đối thủ trên con đường hậu vị của cô và chọn được người thừa kế cho Phương gia.

Tức là cô có ba vị muội muội, ba người đó sẽ đều là đối thủ của cô.

Hai ca ca và một đệ đệ của cô cũng phải từ đó chọn ra một người thừa kế.

Ngoài ra không chỉ trong Phương phủ, những người bên ngoài cũng đều có thể trở thành đối thủ của cô.

Ký chủ à rất khó đó."
"Có lẽ sẽ được thôi.

Nhưng mà Pipi, giải quyết bọn họ không chỉ có mỗi một cách là giết bọn họ thôi đâu đúng không? Vẫn còn cách khác mà? "
"Đúng vậy.

Họ không nhất thiết phải chết, chỉ cần không còn sức uy hiếp tới phượng vị của cô là okela.

Gia chủ Phương gia cũng vậy, phải có đủ các tiêu chí văn võ song toàn, biết đối nhân xử thế có thế gánh vác trọng trách là được."
Vân Nghê gật đầu tỏ ý đã hiểu, xem ra mọi người không nhất thiết phải chết quả nhiên cô đã đúng, chỉ cần không ảnh hưởng tới cốt chuyện là cô lên làm hoàng hậu thì mọi chuyện đều có thể dễ dàng giải quyết.

Ể? Nhưng mà Vân Nghê cô bị kém mảng hậu viện hậu cung.


Toi rồi toi rồi, cầu trời khấn phật lạy hệ thống mong mọi chuyện sẽ ổn huhu.
"Phương đại tiểu thư, chuyện hôm nay trẫm thay mặt mọi người đa tạ tiểu thư đã ra ray tương trợ.

Cũng xin thay mặt Phương ái khanh, chào mừng tiểu thư bình an quay về."
Tiếng nói của hoàng thượng từ phía xa vọng tới, tuy sống hai kiếp người nhưng đây cũng là lần đầu Vân Nghê đối mặt với một người có thể nói là quyền rất cao chức rất trọng.

Hoàng đế hiện tại có thể sánh ngang với nguyên thủ quốc gia thời của cô đó.

Vân Nghê vội vàng đứng dậy, hai tay cần lấy ly rượu của mình kính lễ
"Hồi hoàng thượng đây vốn là chuyện dân nữ phải làm.

Nhưng dân nữ vẫn không thể bảo vệ chu toàn cho Tiêu Dao vương gia đó là lỗi của dân nữ."
"Ha ha ha, Phương đại tiểu thư sao có thể nói như vậy được chứ? Tiểu thư chữa khỏi bệnh cho Hiên Nhi, bảo vệ Hiên Nhi và Vũ Nhi an toàn quay về kinh thành.

Tại đây còn giúp trẫm chế ngự thích khách.

Với từng này công trạng, xứng đáng được ban thưởng.

"
"Hoàng thượng......" - Vân Nghê phản ứng lại không kịp.

Cái gì đây bẻ lái ôm cua hả? Hoàng thượng cũng bẻ lái gắt quá đi.

"Được rồi, trẫm vừa bàn với thái hậu và hoàng hậu, đã đi đến quyết định sẽ phong ngươi là Dung Nguyệt quận chúa.


Ban đất phong và phủ đệ riêng.

Sẽ có chiếu chỉ ban xuống, ban gấm vóc lụa là, người hầu và thị vệ riêng cho Dung Nguyệt phủ.

Cho ngươi quyền được tự do vào cung nói chuyện cùng thái hậu và hoàng hậu.

"
Vân Nghê ngớ người ra, chuyện gì vậy? Diễn biến nhanh vậy? Cô còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Pipi đã bồi thêm một cú đạp nữa, nhắc nhở Vân Nghê.
"Đồ ngốc còn không mau tạ ơn? Đây à khởi đầu của cô, quyết định xem con đuờng sau này của cô có dễ đi hay không đó."
"Dân nữ Phương Vân Nghê......"
"Hửm!?"
"Thần nữ, là thần nữ không phải dân nữ" - Pipi ở bên cạnh thấy Vân Nghê nói sai liền vội vàng nhắc nhở cô sửa lại.

"Thần nữ Phương Vân Nghê xin tạ ơn hoàng thượng."
"Bình thân bình thân.

Dung Nguyệt quận chúa thật khiến trẫm phải thắc mắc, tại sao ngươi lại gặp, lại cứu Tiêu Dao vương gia và lục điện hạ vậy? Còn cả tấm lệnh bài của Tiêu Dao vương này vì sao nó lại nằm trong tay ngươi?".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK