Tiểu nhị dừng một chút, trong đầu xẹt nhanh qua thực đơn của Cửu Cung Cách. Nếu nói là đồ ăn chiêu bài đặc biệt của Cửu Cung Cách thì thật không nói được, bởi vì cửa hàng này mới khai trương, về cơ bản có không ít đồ ăn bán rất chạy, tiểu nhị đầu óc linh hoạt, miệng cũng đặc biệt trôi chảy, lập tức liền báo danh đồ ăn.
Công tử này cũng hào phóng, quạt phiến vung lên, liền nói:"Liền theo lời ngươi bưng đồ lên đi, sau lại gọi tiếp."
Tiểu nhị vui mừng trả lời một tiếng.
"Được rồi, khách quan, ngươi chờ một lát a, ngươi muốn gọi thêm cái gì, nơi này chúng ta vẫn có rất nhiều đồ ăn, ngươi có thể xem qua." Tiểu nhị lấy ra một khối ván gỗ to ước chừng một tờ giấy A4, mặt trên khắc chữ nhỏ rất quy củ, cậu ấm kia cảm thấy rất có ý tứ, gọi thêm mấy món.
Tiểu nhị thấy hắn đã lựa chọn đồ ăn tốt, liền một đường chạy chậm đến sau bếp, báo cáo đồ ăn khách yêu cầu.
Lúc trước ở sau bếp là do Yến Bạch Thu là chủ bếp, nhưng khi phát hiện Tư Trấn Khấu có thiên phú ở phương diện nấu ăn liền cường ngạnh kéo lên, ở nhiều thời điểm có thể tận lực ra sức, cho nên tốc độ nấu đồ ăn cũng tăng lên rất nhiều.
Từng món ăn không ngừng được đưa vào nhã gian, công tử kia ăn trong chốc lát cảm thấy rất tốt, hương vị không tồi, bất quá khẩu vị của hắn hơi đạm một ít (Mun:kiểu như ăn nhạt hoặc không ăn được đồ cay ý), nơi này có nhiều đồ ăn thiên về khẩu vị trọng (mặn hoặc cay), lựa ăn mấy đũa rồi không động đũa nữa.
Không phải đồ ăn này không thể ăn, mà là những món này đối với hắn là vô phúc được hưởng thụ.(Mun cũng k ăn đc cay😥😥😥)
Sau hắn lại lựa chọn vài món canh, cùng mấy món điểm tâm ngọt kì quái, ăn vào hương vị cũng không tồi, cuối cùng nếm đến một chén thoạt nhìn cực kì tầm thường, trắng trắng giống như tuyết tức khắc kinh ngạc không thôi.
Hắn thích mỹ thực, nhưng cái miệng lại rất kén chọn, đối với đồ ăn cực kỳ bắt bẻ, ăn cái gì từ trước tới nay đều không tham, một mâm có thể gắp mấy đũa đã coi như thật không tồi.
Nhưng hiện tại, liền một chén, tướng mạo nhìn cực kỳ bình thường, nhìn vào sẽ cho là một bát mỳ bình thường.
Viên cá như tuyết trắng, đặt ở trong chén, mặt trên nước canh để vào một ít hành lá thái nhỏ màu xanh biếc, vài miếng thịt kho lát mỏng, một chút cải trắng chua ngọt, không có thêm gì khác, thoạt nhìn cực kỳ bình thường.
Hắn cũng chỉ là muốn uống một ngụm canh, liền uống thử bát mỳ sợi thô này thôi, vừa vào miệng, ngư hoàn (cá viên) trắng nộn, thịt cá tinh tế, hoàn toàn không hề có mùi cá khiến hắn kinh diễm rồi.
Hắn vẫn là lần đầu tiên ăn được bát mỳ sợi ngon đến thế, mười mấy món ăn ở trên bàn hắn không để vào trong mắt, chỉ nhìn chằm chằm vào bát mỳ trước mặt. Nước lèo ngư hoàn nhiều, mì sợi hơi ít, hắn ăn trong chốc lát liền thấy đáy.
Thanh y tiểu đồng vẫn luôn đi theo công tử bạch y, biết được là có ý tứ gì, liền gọi tiểu nhị bảo mang lên.
"Ngư hoàn nhà ngươi làm thật tốt, thực hợp với khẩu vị với công tử nhà ta, phiền toái các ngươi lại đem thêm một chén."
Tiểu nhị kia cười ha hả, trong lòng nở hoa.
Nhìn xem, nhìn xem, lúc mới đầu gã cũng nhìn ra được vị công tử này bất phàm, khi chọn đồ ăn tựa hồ có vẻ chướng mắt tửu lâu bọn họ, hừ, những món ăn khác ăn ngon cố tình khách nhân lại không thèm để ý mà lại nhìn trúng bát ngư hoàn tầm thường.
Gã liền biết, đồ ăn tiểu lão bản làm khẳng định ăn rất ngon.
"Từ từ, ta muốn hỏi một chút, ngư hoàn này chính là dùng cá làm?" Bạch y công tử thập phần tò mò hỏi. Bởi vì lúc ăn ngư hoàn, hắn nhấm nháp từng viên từng viên.
Mì sợi cùng ngư hoàn, hắn chính là rất thích thú.
Hương vị tươi ngon, hơn nữa ngư hoàn thuần trắng sạch sẽ, nhìn thập phần thích mắt.
Ngư hoàn này dùng cái gì làm, toàn bộ Thái Hòa huyện đều biết, cũng không phải là bí mật gì, hơn nữa ngư hoàn kia là sở trường của lão bản nhà hắn, tiểu nhị cũng không có giấu giếm, thoải mái hào phóng nói.
"Ngư hoàn này làm hoàn toàn từ cá nha, tiểu lão bản nhà chúng ta khéo tay vô cùng, lúc mới làm ra đã chinh phục được dạ dày của mọi người ở Thái Hòa huyện, mọi người muốn mua đều phải xếp hàng dài thật dài. Bất quá khi ấy tiểu lão bản nhà ta không có tiền liền đem phương thuốc làm ngư hoàn bán cho người khác, bất quá tiểu lão bản nhà chúng ta cũng thật thông minh làm ra các loại đồ ăn vặt, mỳ ngư hoàn này là do tiểu lão bản nhà ta mân mê tới, một chén thật tiện nghi, mỗi ngày có không ít người tới để ăn món này". Tuy lời tiểu nhị có một chút khoa trương nhưng cũng không phải là nói dối.