Ngọt nị khiến cho đại não người ta say mê, lúc ấy đầu óc Yến Bạch Thu vẫn luôn choáng váng, một lúc sau rốt cuộc được giải phóng liền lâm vào tráng thái nửa sống nửa chết, cũng không hẳn là nửa sống nửa chết, mà cả người có vẻ đều rất lười biếng.
Thân thể có chút khác biệt, phía sau có chút trướng, eo thì cực kỳ bủn rủn. Mà Tư Trấn Khấu đầu sỏ gây tội giờ phút này đang ân cần mát xa cho hắn, lần này khác với lần trước là không có mang theo mục đích gì.
Yến Bạch Thu cũng khá thoải mái, giờ phút này lại được hầu hạ cẩn thận, chỉ là có chút ngượng ngùng khi đối mặt với Tư Trấn Khấu.
Tư Trấn Khấu vẫn là bộ dáng tự nhiên như trước, tựa hồ những chuyện xảy ra khi trước đối với y đều không có ảnh hưởng, thể lực vẫn tràn đầy như trước.
Yến Bạch Thu được mát xa thực thoải mái, phần eo cũng bớt bủn rủn vô lực, có thể là bởi ngâm trong suối nước nóng đã lâu, lúc này lại cảm thấy có chút mệt mỏi, một bộ mơ mơ màng màng muốn chìm vào giấc ngủ.
"Cầu Cầu, đừng ngủ, ta đi lấy trứng gà lúc trước đã phao cho ngươi." Tư Trấn Khấu tùy ý nhặt lên một kiện quần áo, làm bộ làm tịch vây quanh bên hông, đi đem mấy trái trứng gà đó trở về.
Trứng gà rừng được bao bên trong lá chuối tây, được đặt trong ô nước có nhiệt độ cao, màu xanh biếc của lá giờ đã chuyển về màu xanh thẫm, Tư Trấn Khấu đem vớt lên, mở ra lá cây lộ ra từng quả trứng gà bên trong, có rất nhiều quả trứng gà đã bị nứt ra rồi, lộ ra ít màu trắng trứng bên trong.
Nguyên bản Yến Bạch Thu rất mệt mỏi sau khi ngửi thấy mùi hương, mí mắt nặng trĩu lại một lần nữa xốc lên, khi nhìn thấy một đám trứng gà cơn buồn ngủ liền lập tức bay biến.
Tư Trấn Khấu đem trứng gà đặt trên tảng đá cách bọn họ rất gần, lại đem quần áo quấn bên hông mình kéo xuống, một lần nữa đi vào trong nước.
"Ta tới lột ngươi ăn." Tư Trấn Khấu nhặt lên một quả trứng gà, quả trứng gà này bị nước suối hun vỡ, thật mau đã lột xong, một cái trứng trơn bóng, trắng nõn ra đời. Tư Trấn Khấu đem quả trứng đã lột tốt tới bên miệng Yến Bạch Thu.
"Tư đại ca, ta tự mình cầm đi, ngươi cũng ăn đi a." Được người uy ăn, trước đây khi đứng ở sau bếp Yến Bạch Thu đúng là không thấy ngượng ngùng, nhưng hiện tại lại cảm thấy rất là thẹn thùng a.
Cũng không biết có phải hay không bởi vì lúc này đang ở suối nước nóng, Yến Bạch Thu phát hiện hành động của Tư Trấn Khấu đối với mình so với trước kia càng thêm thân mật.
Tư Trấn Khấu có chút mất mát nho nhỏ, vẫn là cầm trứng gà trong tay đưa cho Yến Bạch Thu. Thật đáng tiếc a, nguyên bản muốn tự mình uy Cầu Cầu, nhìn thấy bộ dáng Cầu Cầu mệt như vậy, đưa đồ ăn qua, cái miệng nhỏ khi ăn phình lên, như vậy khẳng định là không tồi.
Ân, lần sau khẳng định còn có cơ hội.
Tư Trấn Khấu tưởng tượng như vậy, chút ít mất mát liền lập tức bay biến.
Trứng gà rừng rất thơm, lột bỏ đi vỏ ngoài, trứng gà tròn xoe bóng loáng, đặt ở trên tay còn thực phỏng. Lòng trắng trứng trắng tinh như ngọc, oánh oánh lộ ra bạch quang, Yến Bạch Thu cầm ở trên tay tức khắc bị hấp dẫn. Yến Bạch Thu quả thật đã ăn không ít.
Trứng này đối với các hài tử khi xưa mà nói, quả thật chính là một loại đồ ăn mỹ vị, chẳng qua khi đã trưởng thành, đồ ăn ngon cũng đã ăn qua nhiều, cách làm trứng gà đơn giản này cũng quá thường thấy.
Mà hôm nay trứng gà có thể là do dùng nước ôn tuyền nấu, bên trong còn có các loại nham thạch núi lửa, chứa đủ các loại vật chất khoáng vật dinh dưỡng phong phú, hơn nữa bên ngoài bao một tầng lá cây, còn mang theo mùi thanh hương của lá cây, hỗn hợp thành một loại BBQ, xác thật có một phen phong vị khác.
Trứng gà rừng so với gà được nuôi dưỡng lớn hơn một vòng, một đường đi xuống, không tới mấy ngụm là ăn xong một quả, liên tục ăn hai quả, Yến Bạch Thu cảm giác có chút chưa đã ghiền.
"Trứng luộc trong suối nước nóng quả thật không tồi, hương vị so với trứng chúng ta ăn thường ngày ngon hơn rất nhiều." Yến Bạch Thu liên tục tán thưởng.
Tư Trấn Khấu gật đầu tán đồng:"Đúng vậy, ta cũng phát hiện trứng luộc trong suối nước nóng hôm nay bất đồng so với trước kia, có thể bởi vì hôm nay có ngươi cùng ăn ở bên cạnh, cho nên mới ngon hơn."
Yến Bạch Thu đang ăn trứng gà, nghe thấy lời này theo bản năng liền nghẹn.
Này, lúc này mới được bao lâu a, thiên phú nói lời âu yếm của Tư đại ca đều tăng vọt, hắn có chút ăn không tiêu. Da mặt Yến Bạch Thu mỏng liền không tiếp tục nói chuyện với Tư Trấn Khấu, cúi đầu ăn trứng gà, ăn một lúc bốn cái, lúc này mới dừng tay, nếu không phải bởi vì ăn nhiều dễ nghẹn, phỏng chừng hắn còn muốn tiếp tục ăn.
Sau khi ăn xong, Tư Trấn Khấu liền mang theo Yến Bạch Thu hướng dưới chân núi đi xuống.
"Dù sao tửu lâu mấy ngày gần đây cũng sẽ không khai trương, chúng ta liền hảo hảo nghỉ ngơi, một hai ngày tới chúng ta không quay về, ta mang ngươi đi qua huyện Thanh Thủy nhìn xem, thưởng thức chút phong cảnh của huyện khác, ngươi cảm thấy thế nào?" Tư Trấn Khấu dò hỏi, y đã được nếm qua trái cấm, hoàn toàn liền đem bàn tính đánh thật tốt.
"Cầu Cầu, ngươi yên tâm, ta cùng Lăng Cửu và Thẩm Trác đã có lời nói, nếu hôm nay chúng ta không về, họ sẽ tới nói cho bá phụ bá mẫu một tiếng rằng chúng ta đã đi huyện khác chơi, ngươi yên tâm, ta đã công đạo tốt mọi chuyện."
"Khi đã nghĩ tới đây chơi, ta liền chuẩn bị đi chơi cho thật tốt, không cần vội vã trở về." Nắm chặt tay Yến Bạch Thu, Tư Trấn Khấu liền ở phía trước mở đường.
Hoàn toàn không đáp được một câu, Yến Bạch Thu:"...."
Tổng cảm giác có chút không đúng.
Tư đại ca có phải hay không suy sét quá mức chu toàn, hơn nữa nói chuyện lại nhanh như vậy, một chút cũng không cho hắn một con đường để phản bác a.
Bất quá, Tư đại ca tựa hồ nói rất có đạo lý, đi ra ngoài chơi cũng là cực kỳ không tồi a.
"Huyện Thanh Thủy cùng huyện Thái Hòa có chút bất đồng, bởi vì huyện bên kia là dựa vào bờ biển, người của huyện Thanh Thủy đều thích ăn hải sản, thích ăn đồ hấp, khẩu vị phi thường thanh đạm, thích ăn đồ ăn ngọt một chút, lần này chúng ta đi, có thể nhấm nháp một chút mỹ thực của huyện Thanh Thủy."
"Mùa này tôm và cua đặc biệt màu mỡ, gạch cua rất nhiều, hiện tại chúng ta đi, không chỉ có thể ăn, phỏng chừng cũng không tốn quá nhiều tiền."
"Bên kia còn có yến cực kỳ nổi danh..."
Yến Bạch Thu vừa nghe vừa liều mạng nuốt nước miếng trong miệng. Một chút động tâm kia biến thành tim đập thình thịch, thậm chí bước chân không tự chủ được mà đi nhanh hơn vài phần.
"Thật, thật sự, huyện Thanh Thủy bên kia gần ven biển?" Yến Bạch Thu nước miếng tràn lan, trừng mắt lăng lăng mà nhìn lưng Tư Trấn Khấu.
Đáng tiếc Tư Trấn Khấu lúc này vẫn luôn chuyên chú dẫn đường ở phía trước, chỗ này đường núi gập ghềnh, nơi nơi đều là bụi cỏ từ thảo, còn thường xuyên thấy hố ổ chuột, khi đi đường cần phải thật cẩn thận.
Ven biển?
Hắn như thế nào không biết a, hắn nhớ rõ bọn họ bên này là dựa vào gần biển, nhưng nghe người ta nói muốn đi đường cũng phải mất vào ngày lộ trình a, nhưng huyện Thái Hòa cùng huyện Thanh Thủy lại liền cách vách, không đến mức nhanh như vậy đi.
"Đúng vậy, bên kia là dựa vào bờ biển, huyện Thanh Thủy là gần nhất, thôn dân bên kia đi ra bờ biển cũng chỉ mất một canh giờ, hôm nay chúng ta bởi vì đi đường núi mà xuống, cho nên lộ trình được giảm xuống rất nhiều, nếu không muốn cưỡi ngựa chạy qua cũng phải mất một ngày." Tư Trấn Khấu tựa hồ cảm nhận được nghi hoặc của Yến Bạch Thu.
"Kỳ thật, huyện Thanh Thủy cùng huyện Thái Hòa cách nhau rất gần, nếu nói đi đường chỉ cần nửa ngày, đi đường thẳng hay đi đường núi lại có không ít đường vòng."
Yến Bạch Thu lúc này mới sáng tỏ.
"Tư đại ca nói cũng buồn cười, ta lớn như vậy, chỉ chỉ đi qua mấy cái huyện mà thôi, nghe nói huyện Thanh Thủy này quá xa, đến hai ba ngày lộ trình, ta thật đúng là chưa có đi qua." Yến Bạch Thu đi qua mấy cái huyện đều là dựa gần vào huyện Thái Hòa, các huyện này đi chỉ cần nửa ngày là đến nơi, còn lại đều không dám đi các huyện khác xa hơn.
Nơi này giống nhau ở chỗ đường thẳng đều không có, một cái đường núi cũng phải cong veo mười tám đường, không giống như hiện đại, có thể mở núi, vượt sông, chỉ có thể lựa chọn đi đường vòng, vì thế lộ trình liền phá lệ xa, đi một chỗ quả thực là rất khó.
"Không có việc gì, về sau Cầu Cầu muốn đi nơi nào, cùng ta nói một tiếng, ta mang ngươi đi." Tư Trấn Khấu trịnh trọng nói, như là đang hứa một lời hứa quan trọng.
Yến Bạch Thu nghe vậy liền sửng sốt, sau đó là vui vẻ.
"Hảo, Tư đại ca nói chuyện phải giữ lời a."
Tư Trấn Khấu đáp lời.
Cái đường núi này, Yến Bạch Thu cũng không quá chú ý, chỉ đi theo Tư Trấn Khấu, thời điểm có chút mệt mỏi, Tư Trấn Khấu nói:"Cầu Cầu, đến, nghỉ ngơi một chút."
Yến Bạch Thu dừng lại nghỉ ngơi, lúc này mới đưa mắt nhìn xem phong cảnh chung quanh, vừa nhìn thấy liền kinh ngạc trước cảnh sắc đồng ruộng xanh ngát mênh mông vô bờ này.
Tuy rằng hắn cảm giác đã xuống núi, nhưng hiện tại vẫn đứng ở trên núi, trước mặt hắn là một mảnh núi thấp thấp, lõm lõm giống nhau, có nơi đan xen mấy phòng ở nhỏ, giống như que diêm ở trong hộp, thoạt nhìn rất tiểu xảo.
Thôn xóm trước một mảnh rừng rậm rậm rạp, nhìn thì như rất gần, nhưng chạy lại không thấy điểm cuối, nước trời tương giao, hết sức chấn động.
Đứng rất xa, hơi gió thổi tới, Yến Bạch Thu tựa hồ ngửi được mùi vị của biển.
"Thích nơi này sao?" Tư Trấn Khấu nhìn thấy đôi mắt của hắn lập lòe ánh sáng, nghĩ thầm lần này đúng là tới đúng chỗ rồi.
Yến Bạch Thu dùng sức gật đầu, cực kỳ hưng phấn:"Ân, ta thực thích, Tư đại ca, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy biển, cảm ơn ngươi." Lần đầu tiên trong hai đời, rất kích động nha.