• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thang lầu, hành lang, còn có vách tường sạch sẽ đều bị phá hư, lúc này Harry mất đi bình tĩnh cũng không phát hiện tiếng động lớn như vậy vì sao một học sinh đều không xuất hiện, hơn nữa đến khi chạy ra lâu đài cũng không có nhìn thấy một Death Eater. Harry bị thứ phá hoại sau yên tĩnh này tra tấn gần như phát điên, cậu gọi tới Firebolt, xoay người nhảy lên, sau đó bắt đầu trêm không trung lượn vòng tìm kiếm, rốt cục gần căn chồi của Hagrid thấy được vài thân ảnh mơ hồ.

“Petrificus Totalus!” Harry bay tới một bóng người, thần chú trong tay từ thần chú hóa đá ban đầu biến thành sắc bén Pháp thuật hắc ám, sau đó Death Eater tránh né đánh trả cực kỳ nguy hiểm. Thiên phú và kinh nghiệm Quidditch giúp thiếu niên tránh thoát thần chú ánh sáng xanh này.

Snape nhìn ánh mắt Harry sung huyết, liền biết cậu nhất định là hoàn toàn mất đi lý trí, nói không chừng còn có thể bị hồn phiến ảnh hưởng mà khuếch đại phẫn nộ trong lòng. Anh dùng thần chú đánh lệch thần chú chết chóc của Bellatrix, tức giận hét lớn vào mụ đàn bà điên khùng, “Harry là của Dark Lord!”

“Chúng ta đem Harry bé nhỏ về chủ nhân nhất định sẽ thích!” Bella hưng phấn thét lớn, mụ muốn bắt được thằng nhóc Potter xem như quà tặng, vì thế đem thần chú đổi thành Crucio sở trường, sau đó trực tiếp lại bị đũa phép trên tay Snape đánh lệch lần nữa, sau đó xoay người ném một Incendio cao cấp.

“Dark Lord nói, không được ra tay với Harry Potter!” Thần chú mạnh mẽ của Bella bị Snape đánh lệch trúng Firebolt, chổi xịn cũng nghiêng ngả không ngừng, mất đi thăng bằng trên không. Anh nhìn Harry từ trên cao mấy thước Anh rớt xuống, rơi đúng vào trong ngọn lửa bốc cháy, trái tim gần như rớt ra ngoài. Cũng may Death Eater khác không có nhân cơ hội tấn công, thân phận của anh vẫn làm bọn hắn e ngại.

“Hừ.” Bella hầm hừ bỏ mặc tiếp tục đi về phía trước, sau đó lại đột nhiên xoay người cho Harry một Diffindo để trả thù, khóe miệng mụ cười lớn, “Bạn gái nhỏ của ngươi hương vị không tệ đâu, đáng tiếc nó không có giúp ta đem ngươi ra khỏi trường học.”

Snape nhìn lại Harry ngã trên mặt đất gần như bị ngọn lửa nuốt chửng, vội vàng tiến lên hai bước, sau đó dừng ở rất xa dập tắt chúng, anh nhìn thiếu niên đầy bụi đất chẳng nói câu nào, xoay người muốn rời đi.

“Sectumsempra!” Thời điểm thần chú từ sau tai bay đến gần như đánh vào trên người đàn ông, Snape đột nhiên xoay người nháy mắt phá giải nó, bên tai là Bella kiêu ngạo cười to, “Chúng ta đi trước, có lẽ chủ nhân sẽ tha thứ ngươi đến muộn, Snape!”

“Ngươi dùng thần chú ta dạy tấn công ta sao?” Snape xác nhận Death Eaten và Draco đều rời khỏi Hogwarts mới tạm thời buông xuống tâm trạng luôn lo lắng, anh bước đến trước mắt thiếu niên, trên cao nhìn xuống nhìn cậu. “Ngươi tin có thể thắng được ta, hay là tin ta nhất định có thể né tránh?” Thanh âm Snape bình tĩnh gần như lạnh lùng, “Trả lời ta, Harry.”

Harry ngẩng đầu nhìn người đàn ông vẻ mặt vô cảm, lửa giận trong lòng như thế nào cũng không thể dịu đi, “Đây là lựa chọn của ngươi sao? Đây là điều ngươi luôn làm sao? Giết chết Dumbledore đem Death Eaten vào trường học?” Thấy Snape không có phản bác, trong lòng Harry chua xót càng nhiều, “Như vậy ta tấn công ngươi lại có gì không được? Vì sao ngươi không dứt khoát giết ta? Ngươi có được nhiều cơ hội như vậy!”

“Ta nói rồi.” Snape ngồi xuống, nhìn Harry có vẻ lui lại trong lòng đau khổ, anh dùng đũa phép chữa cổ chân Harry bị trẹo, sau đó bôi Độc dược lên vết thương trên người Harry, chú ý tới túi không gian bị hỏng kia ánh mắt tối sầm lại, nháy mắt hiểu được cái gì, “Ngươi đã quên sao?” Ta là bên cạnh ngươi, ta sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh ngươi.

“Ngươi đang làm cái gì, chúng ta là kẻ thù, ta sẽ giết chết ngươi!” Harry muốn né tránh sự chăm sóc của người đàn ông, nhưng phát hiện thân thể phản bội lý trí của mình, chúng lại quyến luyến hơi ấm tỏa ra trên người đàn ông, vậy mà muốn dựa vào! “Ngươi làm cái gì với cơ thể của ta?!” Harry đem tất cả nguyên nhân đổ vào trên người đàn ông này, “Ngươi nhất định giở trò với ta!”

“Như vậy ngươi giết ta đi.” Snape đưa tay đem Harry kéo đứng lên, nắm tay cậu, đem đũa phép chỉ vào chỗ ngực chính mình.

“Đừng tưởng rằng ta không dám.” Harry cảm giác từ thanh âm tới cổ tay chính mình đều đang run rẩy, cậu nhìn đôi mắt sâu thẳm của Snape, bên trong một mảnh tối đen nhìn không ra chút cảm xúc. Lúc này Harry rất muốn một lần nữa có được năng lực có thể đọc được trong lòng người khác, chứng minh một năm này chính mình cảm nhận được đều là thật sự. “Dumbledore tin ngươi, ta cũng tin ngươi, nhưng ngươi lại giết cụ!”

Phản bội, hai chữ này là trong lòng Harry không thể cho phép tồn tại. Cậu căm giận từ này. Bởi vì Peter Pettigrew phản bội cậu mất đi cha mẹ, hiện tại bởi vì Snape phản bội mà cậu lại mất đi Dumbledore sao?

“Như vậy giết ta.” Snape một lần nữa lặp lại, anh nhìn cả người Harry đều bắt đầu run rẩy, nhịn không được tiến lên ôm chặt thiếu niên, cảm giác người trong lòng rét cóng, Snape nhanh chóng cởi xuống áo choàng của mình phủ lên người thiếu niên, cùng sử dụng Reducio đem nó biến càng vừa vặn một ít.

Harry đứng ở tại chỗ nhìn bóng dáng Snape dần dần đi xa, hận chính mình lại làm không thể báo thù cho Dumbledore, cậu lảo đảo theo sau, vài lần nâng đũa phép lên lại buông xuống, cuối cùng nhịn không được chửi ầm lên, giống như không làm như vậy cậu sẽ lập tức thua hết tất cả, “Snape đồ hèn nhát! Đồ phản bội!”

Snape lúc này đã đi ra phạm vi trường học, đũa phép của anh thiêu đốt dấu hiệu hắc ám trên cánh tay trái, nhìn Harry im lặng mở miệng, sau đó Appariton rời khỏi. Vẻ mặt người đàn ông không có biến hóa, nhưng trong lòng anh không ngừng tại cười lớn, anh thắng — Harry hoàn toàn không thể xuống tay với anh.

“Chậc chậc.” Grindelwald đứng ở Tháp thiên văn dùng thần chú xem một trò hay, lão cảm giác ống nhòm có thêm chức năng ghi hình trong tay này tặng Quidditch World Cup thật sự không tệ. Albus nhất định sẽ thích cái này. Grindelwald lấy ra một khuông rỗng từ trong lòng Dumbledore, đem nó biến đổi sau đó đeo vào trên cổ lão hiệu trưởng, cúi đầu hôn lên trán người yêu, “An tâm ngủ đi.”

Grindelwald nhìn một Dumbledore khác nằm trên cỏ, giúp người trong lòng buộc tóc, đem áo choàng mới biến thành mềm mại, lại biến cái nơ bướm có chút phai màu trên râu đổi tươi mới, cánh tay ôm lấy người yêu mất đi hơi thở rời khỏi lâu đài, còn luôn nói một vài lời ngây thơ để có được sự đáp lại của người âu yếm.

Nhàn nhã đi dạo lâu đài, Grindelwald vươn cánh tay phải, miệng đọc văn tự êm tai, sau đó Phượng Hoàng xinh đẹp xuất hiện ở trước mặt hai người. “Mang chúng ta rời đi nơi này đi, Fawkes.”

Phượng Hoàng bảo vệ kêu hai tiếng, không có nhận được sự đáp lại Dumbledore còn lo lắng bay đến dùng đầu cọ cọ.

“Albus không sao, có ta ở đây cậu ấy không thể chết.” Grindelwald tự tin mở miệng, vuốt ve bộ lông mềm mại của Fawkes, sau đó nắm lấy chân nó. Chỉ trong giây lát, liền rời khỏi Hogwarts mà ái nhân gần như chờ đợi cả đời. “Không còn có ai có thể theo cướp cậu khỏi tôi, tên bướng bỉnh. Cậu cứ yên tâm nghỉ ngơi đi, có Severus ở đây, còn có tôi hỗ trợ, Hogwarts sẽ không có việc gì.”

Cũng may toàn bộ lâu đài cũng không ai có năng lực nhận ra ma chú của Grindelwald tồn tại, nếu không không cần phải Voldemort tấn công, Hogwarts xác định bị tan rã từ trong nội bộ.

Harry cũng không biết chuyện đã xảy ra trong lâu đài, sau khi cậu xác định Snape đã rời đi, liền cam chịu tát mình một cái, sau đó ra sức chạy tới tháp Thiên văn. Firebolt đã không thể bay tiếp, cậu chỉ có thể dựa vào hai cái chân chính mình mà chạy. Không biết xuất phát từ tâm lý gì, Harry cũng không có cởi áo choàng Snape ra, bây giờ cái áo trên người này dường như đã thành sự ấm áp cuối cùng của cậu.

“Giáo sư!” Lúc Harry nhìn thấy Dumbledore, nhịn không được gục trên mặt đất, cậu quỳ bên cạnh lão hiệu trưởng, thử dung thấn chú hồi phục. “Ma chú cũng không phải vạn năng, không thể hồi sinh cái chết.” Trong lúc học bù Snape từng nói như vậy, “Cho dù là Pháp thuật hắc ám lợi hại nhất, cũng chỉ có thể cứu được kẻ chưa chết, từ xưa đến nay có vô sốngười có ý muốn hồi sinh cái chết, ngoại trừ Hòn đá phục sinh trên sách cổ, không có ngoại lệ. Mà Hòn đá phục sinh cũng không hoàn toàn thành công.”

“Không!” Từ lúc thần chú trói buộc trên người Dumbledore mất tác dụng, Harry liền biết tất cả đều không thể xoay chuyển. Người thi triển chưa chết, thần chú là không thể mất tác dụng nhanh như vậy. Mà hiển nhiên vào lúc ấy không có người giải thần chú cho cụ.

Âm thanh thảm thiết của thiếu niên cuối cùng thu hút giáo sư gần đó. Buổi tối hôm nay Dumbledore ra lệnh Chủ nhiệm các Nhà bảo vệ tốt học sinh chính mình, đừng cho bọn họ rời khỏi phòng công cộng. Cũng nhắc nhở tất cả giáo sư trước sang mai không cần rời phòng ngủ.

Thời điểm Death Eater tấn công giáo sư McGonagall dẫn đầu phản ứng lại, bà lập tức đóng giữ sư tử nhỏ Gryffindor không an phận. Những người này không có nhìn thấy Death Eater tấn công lâu đài, nhưng không có làm nhân viên thương vong. Lúc tất cả yên tĩnh lại, thân là phó hiệu trưởng giáo sư McGonagall rốt cuộc không thể nhẫn nại, đem Gryffindor giao phó cho giáo sư Flitwick ở lầu 8 trông giữ thay, sau khi đem học sinh hai Nhà tập trung với nhau, vội vàng đi xem xét.

Dấu hiệu hắc ám kinh khủng lượn vòng ở tháp thiên văn, Nhà Sư từ và Nhà Chim ưng bởi vì ở trên tháp, cho nên bọn họ phát hiện đầu tiên. Khủng hoảng dần dần lan tràn giữa các học sinh, Flitwick phụ trách trông giữ cũng nôn nóng cho McGonagall đi không trở về, cuối cùng ra lệnh Huynh trưởng hai Nhà thay trông giữ, sau đó cũng xông ra ngoài.

Bà Pomfrey nôn nóng là người đầu tiên đi tới bên cạnh Harry, bà bối rối vọt tới bên cạnh Dumbledore, xác nhận lão hiệu trưởng đã chết.

“Harry, đây là có chuyện gì, là ai làm!”

“Là……” Harry vừa định trả lời đã nghĩ đến khẩu hình cuối cùng của Snape, anh là đang nói — tin ta.

“Oh Merlin! Dumbledore!” Giáo sư McGonagall chậm chạp cuối cùng cũng chạy lại, bà thấy vẻ mặt của Poppy, liền biết Dumbledore không ổn, nhưng so với sự thật bà hiển nhiên càng lo lắng cho thiếu niên. Đặc biệt là Dumbledore một năm nay vài lần ám chỉ chính mình sống không được bao lâu, tương lai đều phải dựa vào Harry.

“Harry con không sao chứ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK