Tương truyền khi xưa từ lâu lắm rồi thì ở trong tất cả các ngọn núi lớn của đại lục, đều ẩn chứa một đầu Long mạch, loại Long mạch này chúng ta không thể thấy rõ hoặc là tìm kiếm nó được, nó cũng giống như là số mệnh, đều không có hình dạng thực nhưng có tồn tại.
Thế nhưng trên thế giới, lại có một tồn tại được gọi là thầy phong thủy, hắn có thể phán đoán ra vị trí mà Long mạch ẩn dấu.
Long mạch, bên trong nó ẩn chứa đại lượng khí vận của đại địa, bất luận người nào chỉ cần tìm thấy được Long mạch, sau này tất sẽ có một loại kỳ ngộ nào đó rất lớn khiến họ có thể một bước lên trời!
Diệp Thần cùng các tông chủ khác căn bản sẽ không nghĩ tới, cư nhiên bên trong ngọn Thái Hành sơn này, lại có một đầu Long mạch tồn tại. Càng khiến người ta kinh ngạc hơn là vị trí tại long huyệt của cái Long mạch này, lại đang trấn áp một cái quan tài.
Nơi đặt quan tài đặt, quả thực vô cùng nghịch thiên, nhờ đặt ở nơi đó nó có thể đoạt thiên địa chi tinh hoa của Long mạch tẩm bổ cho vật ở bên trong!
trên đỉnh núi Thái Hành sơn lúc này, tất cả mọi người đều đã tập trung lại nơi đây, một mặt đều kinh ngạc mà nhìn lẫn nhau.
Lưu Đào quay về phía Tử Phong hỏi: "Tử Phong, đây chính là nơi sẽ mở ra Hoàng Thiên bí cảnh sao?"
Trong giọng nói hắn hỏi, có một tia nghi hoặc cùng không tin mà nhìn về phía Tử Phong.
Bởi vì trên đỉnh ngọn núi này, quả thực là bình thường tới cực điểm, trọc lốc không một ngọn cỏ, chỉ trừ một chút đá vụn cùng cỏ khô xơ xác ở vài nơi, căn bản là không có nhìn thấy bất kì vật gì khác trên đây.
Trong suy nghĩ của mọi người thì địa phương phổ thông bình thường như thế này, làm sao có khả năng sẽ là nơi mở ra Hoàng Thiên bí cảnh?
Tử Phong gật đầu nói: "Không sai, chính là chỗ này! Ta cũng đã lập xuống lời thề thiên đạo rồi, lẽ nào ta còn dám lừa các vị nữa?"
Lời thề thiên đạo, đương nhiên sẽ không có vạn nhất gì cả, bởi vì nếu như Tử Phong dám nói dối, thì lúc này đã bị thiên đạo phản phệ mà chết tươi rồi.
Sau khi nói xong, Tử Phong liền ngồi xổm xuống, bắt đầu ở trên mặt đất đỉnh núi tìm tòi một chút, hắn lật từng khối lại từng khối đá vụn trên mặt đất, đồng thời còn dùng chân khí để đào ở một vài nơi.
Sau nửa canh giờ tìn tòi qua lại, cuối cùng động tác Tử Phong liền dừng lại, bàn tay của hắn chạm lên một tảng đá, rồi ấn xuống một cái.
Ánh mắt của mọi người xung quanh lập tức dừng lại, hiển nhiên mọi người đều đoán được đây chính là cái gọi là cơ quan.
Quả nhiên, sau khi Tử Phong ấn tảng đá kia xuống, trên đỉnh ngọn núi đột nhiên chấn động một hồi, như là phát sinh một cái địa chấn nhẹ, để mọi người chung quanh có chút lay động.
Có điều tất cả mọi người nơi đây đều là tu sĩ có tu vi kinh người, đương nhiên sẽ không ngã chổng vó trên mặt đất, sau một hồi chấn động thì mặt đất liền bình ổn lại như cũ.
Mà sau một phen rung động ấy, thì trên đỉnh núi đột nhiên xuất hiện một sàn đá, hình thù kỳ quái, đây chính là tế đàn dùng để mở ra Hoàng Thiên bí cảnh.
Đây là một sàn đá không biết được làm bằng loại đá gì mà xây thành tế đàn này, cũng không phải loại tế đàn dùng để tế thiên kia, dáng vẻ của cái tế đàn này lại vô cùng quái dị.
"Đây chính là một bước then chốt để mở ra Hoàng Thiên bí cảnh, bên trên cái tế đàn này có rất nhiều cấm chế được khắc trên đó, ta phải nghiên cứu bỏ công sức ra trong mấy năm, mới có thể nghĩ ra cách loại bỏ hoàn toàn đám cấm chế này." Tử Phong nhẹ giọng nói với mọi người xung quanh.
"Chỉ có khi đến ngày mai ngày Chính Dương, thì tế đàn này mới có thể triệt để mở ra, cho mọi người tiến vào Hoàng Thiên bí cảnh!"
Nghe được lời nói này của Tử Phong, mọi người đã không có ai hoài nghi về lời nói của Tử Phong nữa, bởi vì tất cả những gì Tử Phong nói lúc trước đã được chứng thực là chuẩn xác.
Tông chủ Cuồng Phong tông Liễu Công Minh liền cười nói: "Được, đại gia ta tối nay sẽ thủ tại chỗ này, phòng ngừa xảy ra bất trắc."
“Hoàng Thiên bí cảnh sắp tới sẽ mở ra, chư vị ngồi liền an tâm nghỉ ngơi đi, bồi bổ tinh khí thần của mình tốt nhất để đi vào Hoàng Thiên bí cảnh đi!”
Diệp Thần cũng không có nghỉ ngơi, hắn ngồi xếp bằng ở trên một tảng đá xanh, yên lặng trên đó tu luyện Di Thiên Thần Quyết, đồng thời cũng đang yên lặng đánh giá ba người kia tùy tùng quỷ dị kia.
Nếu như Diệp Thần đoán không sai, ba người này khẳng định không phải là tùy tùng, mà thậm chí có thể là người của trung phẩm tông môn khác tới cầu viện.
Bởi vì hạ phẩm tông môn, không thể có tu sĩ mạnh mẽ như vậy tồn tại được, còn Huyền Vũ tông và La Lôi tông từ nơi nào tìm tới cường viện của trung phẩm tông môn nào, cái này đều không phải là vấn đề đối với hắn!
Diệp Thần đã đem cái này Hoàng Thiên bí cảnh này coi là đồ vật trong lòng bàn tay của mình rồi, bất luận người nào dám đến đánh chủ ý vào cái bí cảnh này, hắn sẽ cho kẻ đó có đi mà không có về.
Trung phẩm tông môn, thì như thế nào?
Việc đầu tiên Diệp Thần cần làm sau khi từ trong Hoàng Thiên bí cảnh đi ra, chính là lập tức thăng cấp cho Thiên Linh tông trở thành trung phẩm tông môn tiếp theo.
Có Lý Tiêu Dao cùng Nhiếp Phong, Bộ Kinh Vân, Thiên Linh tông đã có đủ thực lực để thăng cấp thành trung phẩm tông môn rồi.
Sở dĩ không có thăng cấp trước khi tiến vào Hoàng Thiên bí cảnh, là bởi vì Diệp Thần sợ sẽ kéo tới một chút rắc rối, từ đó mang đến phiền phức cho Hoàng Thiên bí cảnh.
Một đêm liền lặng lẽ trôi qua, tất cả mọi người trong lòng đều có tâm tư khác nhau, tất cả đều lẳng lặng chờ đợi ngày thứ hai đến.
Chính Dương, là ngày lễ nhỏ trên Huyền Tinh đại lục cũng không đáng chú ý cho lắm, trước đây cũng không có quá nhiều người lưu ý đến nó, thế nhưng hôm nay, lại là ngày hoàn toàn khác biệt.
Trời vừa sáng, thì đã có tông chủ hỏi: "Tử Phong, khi nào mới có thể mở ra Hoàng Thiên bí cảnh?"
Tử Phong lay động một cái đầu, từ trên mặt đất nhảy lên, lẳng lặng nói rằng: "Giữa trưa, thời điểm dương khí thoát ra nồng đậm nhất, mới có thể mở ra tế đàn, tiến vào bên trong Hoàng Thiên bí cảnh."
Một đám tông chủ lúc này trên mặt đều lộ ra vẻ đăm chiêu, tim bọn hắn cũng bắt đầu đập nhanh dần lên.
Hoàng Thiên bí cảnh, loại đồ vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết này, bên trong đến cùng sẽ là cái dạng gì a?
Mặt trời mới mọc lên ở phía phương đông xa xôi, ánh mặt trời dần dần tỏa ra hướng về phía đại địa mà đi tới. Trong thiên địa, dương khí cũng càng ngày càng dày đặc lên.
"Kỳ quái, tại sao ta lại có cảm giác dương khí xung quanh Thái Hành sơn, cũng không có hoà vào quang cảnh xung quanh, mà lại bị Thái Hành sơn trực tiếp hấp thu a?" Có một tông chủ liền thấp giọng tự nói.
Cái cảm giác này vô cùng kỳ quái, bởi vì dương khí chính là loại lực lượng không thể bị hấp thu, đặc biệt là Thái Dương dương khí, coi như là tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính Hỏa, cũng không thể trực tiếp hấp thu vào cơ thể được!
Tông chủ Tả Lôi tông Dương Tiêu thấy vậy liền cười nói: "Khả năng là bởi vì nơi này ẩn giấu lối vào Hoàng Thiên bí cảnh nên mới hấp thu nhiều dương khí như thế, căn cứ theo lời giải thích của Tử Phong lúc trước, cái Hoàng Thiên bí cảnh này cùng dương khí chắc có quan hệ nào đó, nói không chừng chính là nó đang trực tiếp hấp thu dương khí."
Nghe được lời giải thích này của Dương Tiêu, tuy rằng trong lòng mọi người vẫn còn có nghi hoặc một chút, thế nhưng cũng không còn quá để ý tới nữa, bởi vì việc cấp bách, quan trọng nhất bây giờ chính là chờ đợi Hoàng Thiên bí cảnh mở ra.
Liệt nhật ở giữa trời chiếu xuống, tỏa ra dương khí xuống đại địa càng ngày càng dày đặc khiến người ta có cảm giác khô khốc khó chịu.
"Chờ một chút nữa, chỉ một chốc nữa thôi, sẽ bắt đầu tới thời điểm Hoàng Thiên bí cảnh mở ra rồi!" Tử Phong tự lẩm bẩm, trong giọng nói của hắn mang theo vẻ cực kỳ kích động.
Tự tay mở ra Hoàng Thiên bí cảnh trong truyền thuyết, cho dù hắn ở trong đó không có chiếm được cái gì, thì dựa vào điểm này cũng đủ làm hắn cảm thấy tự hào rồi.
Sau khi chờ đợi nửa canh giờ nữa, Tử Phong sắc mặt liền hơi động, nói rằng: "Đã đến giờ rồi, chư vị tông chủ, các ngươi mau lui về phía sau một bước, để ta đến mở ra cấm chế của cái tế đàn này!"
Đang nói chuyện, chân khí trong cơ thể Tử Phong bỗng nhiên sôi trào lên, mạnh mẽ hướng về phía tế đàn, bắt đầu công việc phá giải cấm chế trên tế đàn.
Hắn đã sớm chuẩn bị đầy đủ từ nhiều năm trước, do đó việc phá giải cấm chế này đối với hắn mà nói đều hết sức đơn giản.
Theo động tác của Tử Phong, dương khí xung quanh Thái Hành sơn tụ tập càng ngày càng dày đặc, tựa hồ là Thái Dương đang rơi xuống trên đỉnh ngọn núi Thái Hành sơn.
Cùng lúc đó, Long mạch bên trong lòng núi Thái Hành sơn cũng từ từ thu nhỏ lại, tựa hồ là bị những dương khí tinh thuần nồng đậm này luyện hóa.
Long mạch từ từ thu nhỏ lại, dần dần hướng về vị trí long huyệt hội tụ lại.
"Chư vị tông chủ, tế đàn sắp kích hoạt rồi, các ngươi mau chuẩn bị tiến vào Hoàng Thiên bí cảnh đi!" Tử Phong đột nhiên hô to lên một tiếng, thấy vậy mọi người chung quanh lập tức xốc lại tinh thần của chính mình.
Ngay lúc bày một ánh hào quang liền lấp loé lên, bên trên tế đàn tựa hồ xuất hiện một đạo môn hộ bán trong suốt.
Trên mặt mọi người lập tức lộ ra vẻ kinh hỉ không kìm nén được, lập tức bắt đầu tiến tới vào trong quang môn.
Những người này sau khi bước vào bên trong quang môn, cả người đột nhiên mờ ảo đi, rồi bỗng dưng biến mất không một chút dấu tích nào.
Diệp Thần cũng không do dự, hắn cùng Lý Tiêu Dao cùng bước vào bên trong quang môn, sau đó huynh muội Tử Phong cũng theo sát phía sau họ.
Một lát sau, toàn bộ trên núi Thái Hành đã không còn một bóng người nào nữa tựa hồ như nãy giờ không có sự tình gì ở nơi đây, tất cả bọn họ toàn bộ đã tiến vào bên trong quang môn rồi.
Mà ở bên trong Thái Hành sơn, Long mạch đã thu hẹp nhỏ lại đến cực hạn, toàn bộ đã tụ hợp vào trong vị trí của long huyệt.
Cuối cùng, toàn bộ Long mạch lại bị cái quan tài trong trong long huyệt kia hấp thu hầu như không còn cái gì.
"Xoạt xoạt! !" Đỉnh chóp quan tài bỗng nhiên bị bật lên, một bàn tay trắng xám liền đưa ra ngoài.
Danh Sách Chương: