• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lần này bọn tôi sẽ đi lấy tạm đồ từ khu an toàn rồi lần sau mọi người có thể chia thành các nhóm nhỏ ra ngoài tìm kiếm đồ"

Duẫn Ngôn mau chóng chen vào làm dịu sự khó chịu từ mọi người. Cậu cũng không níu kéo những người dân cảm thất bất mãn rời đi kia, họ cảm thấy bản thân đang bị lừa, cứ nghĩ tới là sẽ được bảo hộ, được ăn không thoải mái, không phải lao động cực nhọc.

Bất cứ ai tại căn cứ nhỏ này đều sẵn sàng đạp bỏ những ai có suy nghĩ như vậy. Ai rảnh mà nuôi nhưng kẻ rảnh rỗi như thế? Chính bản thân họ cũng đang đói khổ vô cùng, nếu ai cũng có suy nghĩ thiển cận như vậy thì hẳn là con người tuyệt diệt rồi

Sau đó thì họ cùng chọn ra một nhóm nhỏ phù hợp với tác chiến lần này, điều đầu tiên là chuẩn bị mọi thứ để rời khỏi thành phố sau khi đã lấy được đồ. Việc này sẽ giao cho những người ở lại căn cứ làm cùng với Carl còn Duẫn Ngôn cùng ba vị đại ca là mấu chốt quan trọng trong cốt truyện cùng một số người bạo gan tự nguyện chọn việc trộm đồ rồi chuyển đi nhanh nhất có thể.

Nếu thành công thì họ sẽ cùng nhau đi tìm nơi trú ẩn mới rồi tạo thành làng nhỏ lí tưởng để chung sống với nhau. Còn về Bạch Tuyết Nhi thì cứ để cô ta thoải mái sống với vọng tưởng nho nhỏ của mình, Ninh Truy Thục đã quyết sẽ không ra mặt cho cô ta thêm lần nào nữa.

Hắn đã có mục tiêu mới cho chính nhình.

Duẫn Ngôn khi này còn đang chỉ đạo mọi người chất đồ lên xe sao cho để được nhiều đồ nhất có thể. Nhìn cốp xe chật ních trông đến là tội nhưng đây cũng chỉ là những món cần thiết cho cuộc sống sau này chứ chưa tính đến những món đồ linh tinh mà mọi người muốn đem theo người.

Hắn cảm thấy hai xe buýt đang muốn lên tín hiệu SOS. Hình ảnh cái xe bị nhồi đồ rồi thêm mọi người chật ních phía trong rồi đến xác sống điên cuồng bám lấy bên ngoài vô tình khiến hắn nhớ tới hình ảnh người dân Ấn Độ đu bám trên chiếc tàu hoả đáng thương.

"Cái gì không quá cần thiết thì bỏ lại! Cố gắng cất thêm lương thực cùng thực phẩm vào!"

Carl cùng Huỳnh Giang vô cùng nhiệt tình chỉ đạo mọi người làm việc. Bất cứ thứ gì không liên quan đến sống còn đều được bỏ lại để giảm trọng lượng cho chiếc xe tải. Việc di chuyển với nhiều người như vậy thì để giảm thiểu mất mát thì tất cả đều phải tuân thủ quy tắc khi ngồi xe trong thời kì loạn lạc chính là..

Thắt dây an toàn thật chặt, có thể bấu víu vào đâu thì bấu víu vì trong một số trường hợp khốn nạn khốn khổ thì tài xế sẽ ôm cua đá vỉa, lạc lách đánh võng rồi họ cũng không ngại đâm thẳng vào những "nạn nhân" xấu số đang ngờ nghệch đi đi lại lại trên đường phố.

"Tốt rồi, Carl ở lại chỉ huy mọi người, khi vừa thấy tín hiệu thì sẽ đi khỏi khu an toàn ngay lập tức còn không thì cứ án binh bất động"

"Được".

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc |||||

Huỳnh Giang cùng Carl thảo luận với nhau thêm một hồi thì hai nhóm mới chia tay. Bên Duẫn Ngôn có bốn người tham gia chính vào phi vụ lần này và còn có thêm chiếc xe thân yêu của Bạch Duẫn Ngôn là phụ trợ quan trọng.

"Ninh Truy Thục, anh đi đánh lạc hướng lính canh đi. Còn tôi cùng hai người còn lại sẽ vào chôm chỉa"

Tô An cười cười đạp Duẫn Ngôn đang dơ tay nhận nhiệm vụ qua bên. Cô thừa biết Duẫn Ngôn chỉ có được cái cái cẳng cơ bắp hợp để đánh nhau với xác sống chứ về thực chiến với người dị năng thì so với họ Ninh kia còn kém xa.

Hơn nữa chạy nhanh như vậy còn khá phù hợp để đi đi vào vào lấy đồ. Cô không tin với cường độ luyện tập hằng ngày của Duẫn Ngôn mà cậu ta không bê được mấy hộp đồ ăn thì phí.

"Tại sao không phải là cô?"

"Tôi không cơ động, thực vật biến dị mà tôi gọi chỉ để giết người ở phạm vi gần thôi anh hiểu không? Tôi mới là dị năng giả cấp hai thôi đó"

Cả ba thằng đàn ông quay qua nhìn cô nàng, vẫn chỉ là cấp 2? Cấp hai của cô là dùng dây leo bóp nát bét mấy con người biến dị thành vũng máu? Cấp hai của cô là vò nát một đám người khiến một dị năng giả cấp bốn chật vật như vò nát một tờ giấy?

"Sao không bảo hắn dùng dị năng thao túng đám người kia bê đồ cùng?"

"Ờ ha?"

[...]

Cuối cùng thì việc chôm chỉa của đám người Duẫn Ngôn hoàn thành vô cùng dễ dàng. Dễ dàng đến mức mà cả bốn người họ cũng hoài nghi bản thân có phải đã bị dị năng giả hệ tinh thần thao túng không.

"Bình yên lạ.."

"Đi thôi A Ngôn! Đi tập hợp cùng Carl rồi rời khỏi đây đã! Không có chuyện cô ả kia để yên cho mình lấy đồ như vậy!"

Biết là đi tới một cách bí mật không để ai biết nhưng thử hỏi xem tại sao chỉ có vài mống ở nơi này đi đi lại lại canh thực phẩm? Cả bốn không ai bảo ai, mau chóng trèo lên xe bắn pháo tín hiệu rồi chạy thẳng tới điểm hẹn.

Vừa thấy pháo tín hiệu, Carl lập tức cho xe chạy thẳng ra khỏi khu an toàn từ cổng dự bị phía sau. Trong khi mọi người đang vui mừng vì đã đi khỏi khu an toàn bình an thì cái xe nhỏ hộ tống của Carl lại đột ngột phanh gấp lại.

_______________ Hết chương 75____________

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK