• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Sau cùng cả căn phòng dần vơi đi các ánh mắt tò mò của đám người tạp nham, Mã Lê Thanh cẩn thận đặt thau nước ấm cùng khăn mùi xoa ẩm lau qua các vùng da bết đẫm mồ hôi của Tuệ San.

Ánh mắt cô bơ phờ nhìn hắn như đang uất nghẹn lắm, vì hắn giam giữ cô ở đây nên vết thương có tác động gì cũng không ai chữa chạy.

Bên cạnh đó cũng là con mắt ấy như đang thống khổ gào thét, hỏi rằng bản thân Lê Thanh yêu cô tới đâu hay chỉ đang ích kỉ yêu chính mình, bởi vậy mà hắn sống chết không để cô đi cấp cứu
Cả hai cứ im lặng như vậy, có tiếng thở dốc từng đợt của Tuệ San rồi đến tiếng vắt nước từ tay Lê Thanh, hắn sau cùng mới lật đật hỏi:
- Tuệ San, em thấy cơ thể thế nào rồi? Em làm tôi sợ quá
Nữ nhân mấp máy môi cũng không thành lời, bên khóe mắt cứ chảy lệ dọc thấm xuống gối.


Trong một vài giây, cô nhìn xuống cơ thể mình nằm vặn vẹo không nên hồn, dọc tay dọc chân các dây thần kinh đều nổi lên cả, riêng vết thương dưới đùi vẫn đang âm ỉ khó chịu, nổi cộm nên thứ gì đó mà chính Tuệ San cũng không rõ
Tuệ San mới đành thở dài một hơi thì bất giác bên ngoài tiếng nổ lớn vang lên, cả căn nhà bỗng rung một đợt rồi ngay trên trần nhà liền rụng xuống vài mảnh vụn tường.

Mã Lê Thanh còn đương bình thản thì liền giật bắn lên, hắn cẩn thận che chắn cho Tuệ San rồi rút ngay sau lưng một khẩu súng lục, một tên mafia bên ngoài chạy vào:
- Khụ khụ...!anh Thanh...!có một tê...
Chưa kịp báo cáo xong thì tên này liền bị đạn bắn ngay sau đầu rồi ngã chết rạp xuống sàn, tiếng súng trường nổ lên nhưng bên ngoài sân nhà lại không có tiếng xe hay báo động nào cho thấy có kẻ đột nhập.

Mã Lê Thanh lập tức chạy ra, trước mắt hắn mới thật là một thảm cảnh, đám mafia đấy tên nào không bị bắn chết thì đạn cũng xối lên cơ thể liên tục, hai nữ điều dưỡng phòng bên thì bị đánh ngất rồi trói chặt, bất tỉnh
Còn vài tên mau tụ họp lại phía Lê Thanh, khoảng 5-6 người bọn họ trang bị súng lớn rồi dò tìm kẻ khả nghi, hệ thống điện bị cắt, phòng giám sát cả bộ máy bị bắn nát, vỡ màn hình cho thấy tên này mang tới đây những vũ khí hạng nặng.

Bất giác phía trên cầu thang xuất hiện một tên vạm vỡ ung dung đi xuống, hai tay hai khẩu súng nhắm bắn từ lúc nào đã giết sạch mấy tên xung quanh Mã Lê Thanh, khả năng né đạn cũng rất đáng gờm
Nam nhân đưa ra một quả bom khói, ngay lập tức thứ đồ này nổ lớn làm rung chuyển căn nhà một lần nữa, mấy tên còn núp đâu đây hít mùi cũng dần mê man ngất, bao gồm cả Mã Lê Thanh.

Người đàn ông này nhìn đồng hồ đeo trên tay, lẩm bẩm một thứ ngoại ngữ khác, tiếng Nga:
- Hạ hơn 50 tên trong 5 phút...!Hmm, kĩ năng mình tệ quá
Ngay sau đó nam nhân chạy ngay tới căn phòng còn toàn vẹn, đi tìm được Tuệ San rồi khác hẳn với vẻ bạo lực ban nãy thì liền nhẹ nhàng quỳ xuống bên giường, anh ta nắm tay nữ nhân rồi đôi mắt trìu mến, vẫn là thứ tiếng Nga trầm mặc ấy:
- Serein...!em đây rồi
Tuệ San ban nãy còn đương sợ hãi đến cùng cực, cô hiện tại như liệt toàn bộ tứ chi nên không thể di chuyển hay nhân cơ hội thoát thân, cũng nghi ngờ có thế lực gì đó tranh chấp với đám Lê Thanh nhưng tất cả đã tan biến.


Người giữ cho cô sự an toàn, tạo cho cô niềm vui và thoải mái, hơn tất thảy khi ở bên cạnh Khuất Ngôn Chấn chính là nam nhân ngay trước mắt, anh chính là con trai ruột của ngài Maksim
Nữ nhân còn đương mệt nhưng xúc cảm cũng rất dồi dào, cô run run thủ thỉ đáp lại cũng bằng tiếng Nga:
- Dmitry...!là anh thật sao?
Dmitry rút ra trong người một ống tiêm nhỏ, trực tiếp tiêm vào cánh tay Tuệ San rồi vài phút sau, thân thể bất lực mệt mỏi này liền hồi lại sức khỏe, nhẹ nhõm và không còn bất cứ cơn đau nào.

Nữ nhân cuối cùng đã có thể cử động cơ thể, chưa kịp hỏi thêm gì Dmitry đã dựng cô dậy rồi mặc bên ngoài cho Tuệ San một lớp áo khoác, dặn dò:
- Tôi đưa em đi, ra khỏi nơi này trước
Tuệ San gật đầu rồi như các nhiệm vụ huấn luyện đặc công đã từng học trước đây, hai người rất nhanh leo lên con xe jeep rồi vút đi trên con đường từ biển rồi về dần các nơi khác.

Trên đường đi bất ngờ là các hàng xe thông thường lại phải dẹp gọn lại để một đoàn xe nào đó đi qua, Dmitry cẩn trọng nhìn theo từng chiếc xe đắt tiền, bóng loáng rồi đủ loại to nhỏ đi trên đường về phía căn nhà vách núi ấy thì cũng thắc mắc:
- Tuệ San, cảnh này thật giống trên phim nhỉ, đoàn xe này của vị nào đây?

Nữ nhân nheo mắt nhìn ra nhưng thực sự tối qua, cô còn đương mệt nên chỉ đành trả lời cho có:
- Em không biết, mặc kệ đi Dmitry
Cứ thế chiếc xe jeep ấy là Đàm Tuệ San và chiếc Bugatti Khuất Ngôn Chấn đang di chuyển cuối đoàn đã ngược hướng nhau.

Trên xe Dmitry có thiết bị phá sóng nên cũng dễ hiểu khi đám người Khuất thị vẫn bắt nhầm tín hiệu là phía căn nhà bên vách núi kia, thêm nữa là thiết bị mới bật nên tính xác thực vẫn rất rối
P/s: xuất hiện nhân vật mới nè cả nhà, bao quanh nu9 có ba vệ tinh
- Khuất Ngôn Chấn: mê em chiếm cmn hữu em luôn
- Mã Lê Thanh: young boiz si tình số 1 đại lục
- Dmitry: trai Nga giúp em đứng dậy sau những đợt sa ngã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK