Mục lục
Thúc Thúc Yêu Nghiệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vu Thiểu Đình.”

Đang muốn vào phi trường Vu Thiểu Đình nghe được có người gọi tên của hắn,dừng bước nhìn lại phát hiện người đến là Lâm Cẩm Quyền,mà quản gia Lưu Thanh Sơn đang đẩy hành lý đứng bên cạnh ông ta,nhìn đống hành lý xem ra bọn họ hẳn mới vừa đi xa trở lại.Khi nghe bọn họ gọi thẳng tên họ hắn,xem ra đã điều tra qua hắn.

“Lâm tiên sinh.” Cung kính lên tiếng chào hỏi.

“Cậu nên biết tôi là ông ngoại của Tiểu Tiểu chứ?” Lần trước chuyện ầm ĩ lớn như thế,nói vậy hiện tại gút mắt ông ta và Tô gia đã được công khai.

Lúc xảy ra việc đó Vu Thiểu Đình còn đang hôn mê,cho nên hắn cho rằng Lâm Cẩm Quyền phát hiện hắn do có điều tra qua hắn.Nếu bị biết rồi vậy thì thản nhiên thừa nhận,nên gật đầu.

“Hay tôi tạm thời gọi cậu là Thiểu Đình?” Người trẻ tuổi trước mặt không những chững chạc còn có nội hàm khiến Lâm Cẩm Quyền càng nhìn càng thích.

“Dĩ nhiên có thể.”

“Thiểu Đình,cậu có thể nói cho tôi biết Tiểu Tiểu gần đây sống thế nào không?”

Thật ra thì gọi Vu Thiểu Đình là muốn hỏi thăm tình trạng gần đây của cháu ngoại ông,bởi vì sau sự kiện cướp người ở phòng thay áo,Tô Lực Hằng càng thêm bảo vệ con bé,ông cũng đã rất lâu không có được tin tức con bé.

“Cô ấy sống rất tốt.” Ai nấy đều thấy được đại ca rất thích cô.

“Tô Lực Hằng có bắt nạt con bé hay không?” Xảy ra chuyện đó không biết thằng nhóc kia có trút giận lên người con bé.

“Đại ca sẽ không bắt nạt,anh ấy còn rất yêu cô ấy.”

Vu Thiểu Đình lơ đãng nói một câu,làm cho Lâm Cẩm Quyền nhíu chặt chân mày: “Cái gì gọi là hắn rất yêu con bé?”

Hi vọng không phải giống điều ông nghĩ,Lưu Thanh Sơn đứng bên cạnh nghe vậy cũng lập tức trở nên khẩn trương.

Câu hỏi này dường như khiến Thiểu Đình nhất thời không biết nên trả lời thế nào,bất quá nghĩ tới bọn họ không có quan hệ huyết thống,điều này cũng không coi là chuyện xấu,cho nên quyết định nói sự thật cho Lâm Cẩm Quyền biết: “Đại ca đang yêu Tiểu Tiểu.”

Chân Lâm Cẩm Quyền thoáng cái lảo đảo,may Lưu Thanh Sơn kịp thời đở ông.

Thấy dáng vẻ ông chịu đả kích,Vu Thiểu Đình vội vàng nói: “Đại ca không phải chú ruột của Tiểu Tiểu,anh ấy được nhà họ Tô nhận nuôi, bọn họ không có quan hệ huyết thống,ngài yên tâm đi.”

Tin tức kia làm hai mắt Lâm Cẩm Quyền sáng lên,sau đó nghĩ tới cháu gái dễ thương của mình yêu tên cầm đầu xã hội đen không biết lễ phép,lửa giận trong lòng lập tức trội lên,không,cháu gái đơn thuần của ông nhất định bị thằng nhóc Tô Lực Hằng bắt buộc .

Một phát bắt được tay Vu Thiểu Đình: “Tại sao cậu không biết tiên hạ thủ vi cường! Tôi rõ ràng thấy Tiểu Tiểu rất quan tâm cậu,lệ thuộc vào cậu.”

Lời trách khiến Vu Thiểu Đình sợ hết hồn,không biết phải nói gì.

“Lão gia,ngài buông Thiểu Đình ra trước đi.” Lưu Thanh Sơn cảm thấy có chút mất thể diện,làm ông ngoại sao có thể dạy người khác dụ cháu gái mình,huống chi đang ở đại sảnh đông người.

Vu Thiểu Đình phục hồi tinh thần nhất thời đỏ mặt,hắn cũng nhìn thấy Tiểu Tiểu còn nhỏ,mới nhịn xuống không có đụng cô,ai ngờ bị đại ca ngang ngược đoạt đi.

“Xin lỗi Lâm tiên sinh,tôi phải lên máy bay trước.” Nhanh chóng đi vào phi trường,Vu Thiểu Đình lo lắng nói thêm gì đi nữa Lâm lão tiên sinh sẽ có thêm câu nói kinh người.

Nhìn Vu Thiểu Đình rời đi, Lâm Cẩm Quyền lại đấm ngực dậm chân.

“Đàn ông Tô gia đều đáng ghét,đoạt đi con của ta còn không đủ,hiện tại còn muốn làm bẩn cháu gái của ông. Không được,quyết không thể,nếu như bọn họ thật ở cùng một chỗ,sau này Tiểu Tiểu sẽ bị người ta gọi chị dâu sao? !” Vội vàng đưa ánh mắt về phía Lưu Thanh Sơn, “Thanh Sơn,lập tức liên lạc luật sư cho tôi,nếu đã biết Tô Lực Hằng không phải là chú của Tiểu Tiểu,chúng ta hãy lợi dụng đoạt lại quyền giám hộ.”

“Dạ, lão gia.” Lúc này Lưu Thanh Sơn cũng đang thầm nghĩ,tại sao người kia không đem tin tức quan trọng như vậy nói cho hắn biết,chẳng lẽ bên kia xảy ra vấn đề gì sao?

“Không cần nghĩ,cô ta nhất định không muốn nói chuyện này.”

Người bên cạnh thản nhiên nói một câu khiến Lưu Thanh Sơn kinh ngạc,thì ra ông đã sớm biết,cũng đúng,ông khôn khéo thế làm sao quên trong nhà thiếu một người.

Ánh mắt xúc động nhìn Lâm Cẩm Quyền: “Lão gia,tôi biết ngài không phải là một người cha tuyệt tình.”

Mấy chục năm tình cảm sâu đậm giữa chủ tớ để cho giờ khắc này bọn họ không nói lời nào vẫn có thể hiểu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK