“Severus?” Bởi vì nằm úp sấp ngẩng cổ, thanh âm của Ngu Đạt nghe có vẻ không rõ lắm.
Snape dùng đũa phép chỉ huy chén cùng bình rượu bay tới trên bàn làm việc, hắn khom lưng xuống nắm bả vai Ngu Đạt, đem cậu kéo lên.
Chân của Ngu Đạt giống như là sợi mì mềm nhũn không có khí lực, cả người lệch sang một bên.
Cậu tựa hồ là cảm thấy như vậy rất thú vị, hướng về phía Snape cười ngây ngô một chút.
Snape hôm nay sở dĩ không trở về đúng thời gian, hoàn toàn chính là bởi vì cùng Dumbledore nổi lên tranh chấp. Cùng với nói là tranh chấp, không bằng nói là hắn đơn phương hướng về phía Dumbledore rống to.
Hắn đã thật lâu thật lâu không mất đi khống chế như vậy, chỉ vì sự tình Dumbledore hôm nay nói với hắn.
Bởi vì Lucius • Malfoy bị bị bắt vào Azkaban, Voldemort vì trừng phạt cùng tra tấn Malfoy vợ chồng, ngoại lệ để cho nam hài kiêu ngạo Draco kia gia nhập Tử Thần Thực Tử. Ngay từ đầu y còn cảm thấy phi thường hưng phấn cùng vinh hạnh, chính là chờ đến khi y nghe được Chúa Tể Hắc Ám giao cho y một cái nhiệm vụ tuyệt đối không thể hoàn thành, sắc mặt nhất thời trở nên tái nhợt.
Hắn cùng Dumbledore cũng biết cái nhiệm vụ kia chính là muốn hắn giết chết Dumbledore.
Thậm chí vì nhiệm vụ này Narcissa còn đi nhà của hắn, dưới sự chứng kiến của Bellatrix, Snape còn cùng nàng lập lời thề không thể phá nổi, nếu Draco không hoàn thành nhiệm vụ này, như vậy hắn sẽ thay thế y hoàn thành, mà nếu hắn không làm như vậy, như vậy hắn sẽ bởi vì vi phạm lời thề mà mất đi sinh mệnh.
Tuy rằng hắn ngao chế ra độc dược có thể trì hoãn tử vong của Dumbledore, chính là Dumbledore như trước không thay đổi ước nguyện ban đầu, yêu cầu Snape tự tay giết cụ, vì tiến thêm một bước trong sự tín nhiệm của Chúa Tể Hắc Ám.
Snape không rõ hiện tại Dumbledore đã không phải không thể không chết, vì cái gì còn muốn vì để Voldemort tín nhiệm hắn thêm mà bắt hắn phải tự mình động thủ, chẳng lẽ là bởi vì lời thề không thể phá nổi?
Hắn cùng Ngu Đạt từng nghiên cứu qua, đây là một loại ma pháp tác dụng tại trên người của hắn, mà Ngu Đạt trùng hợp có thể giải trừ loại ma pháp này. Nhưng là bởi vì hiện tại giải trừ ma pháp này, nhân chứng cùng một bên khác của khế nhất định sẽ phát hiện nó đã bị xua tan.
Dưới sự ép hỏi của hắn, Dumbledore rốt cục nói ra sự tình Harry là một cái trường sinh linh giá của Voldemort. Mà vì chân chính giết chết Voldemort, Harry phải chết. Còn phải là từ Voldemort tự mình đi động thủ.
Snape lúc ấy cảm thấy giống như một cái gì đó vẫn luôn chống đỡ hắn bỗng dưng bị sập xuống, cả người đều lâm vào cảm xúc không dám tin.
Dumbledore yêu cầu hắn phải giết chết cụ, vì bảo đảm Voldemort cuối cùng sẽ thất bại.
Snape lúc ấy là nở nụ cười. Cỡ nào buồn cười, Dumbledore cùng Harry Potter đều chết, Voldemort do ai tới giết chết đâu? Tuy rằng hắn vẫn luôn không thừa nhận, nhưng là không thể không nói Harry Potter mỗi năm lại làm thay đổi quan niệm của hắn, y đúng làngười trong lời tiên đoán có thể đả bại Chúa Tể Hắc Ám, là cứu thế chủ.
Hiện tại ngay cả Harry Potter đều biến hóa nhanh chóng thành trường sinh linh giá, phải chết, như vậy Chúa Tể Hắc Ám phải đả bại như thế nào?
Lời nói của Dumbledore lúc ấy còn ở bên tai hắn: “Người chết vì trận chiến tranh này còn thiếu sao? Ta cùng Harry cũng chỉ là hai người trong số đó mà thôi. Mà chỉ cần tất cả trường sinh linh giá đều bị tiêu hủy, như vậy luôn luôn sẽ có người dũng cảm đứng ra giết chết Voldemort.”
Snape nguy hiểm nhìn cụ, tuy rằng Dumbledore nói bình tĩnh lạnh nhạt, nhưng là giống như vì phải hy sinh tính mạng của Harry Potter mà áy náy, trong lòng Dumbledore tồn tại ý nghĩ muốn chết.
Dumbledore muốn chết, như vậy nhất định phải từ hắn động thủ sao? Snape nhịn không được hướng về phía cụ gào thét.
Mà Dumbledore chỉ có thể áy náy mà lại đau thương nhìn hắn.
Hai người tan rã trong không vui, Snape trở lại hầm cũng đã bỏ lỡ giai đoạn kế tiếp của độc dược.
Trong nội tâm Snape cười lạnh một tiếng, Dumbledore đều không quan tâm, hắn hà tất còn phí công ngao chế độc dược cho hắn?
Ngu Đạt ở đây, làm cho tâm tình của Snape không đến mức u ám, rốt cục nhịn không được hắn vẫn là giữ lại cậu uống một chén, mà không phải đem cậu đuổi đi.
Chính là nhìn người kia, chẳng qua là vài hớp thế nhưng liền say vựng vựng hồ hồ còn chết cũng chịu không thừa nhận.
Nhìn bộ dáng té trên mặt đất buồn cười của Ngu Đạt, làm cho tâm tình của Snape tốt hơn nhiều.
Nhưng là Ngu Đạt nâng ánh mắt nhìn hắn kêu đau làm cho hắn cảm giác đến rung động đã lâu chưa từng có. Hắn kéo Ngu Đạt, Ngu Đạt ngã vào trên người của hắn hướng về phía hắn ngây ngô cười, Snape vươn tay xoa mặt của cậu.
Ngu Đạt vì xúc cảm này mà nghi hoặc nhìn hắn, Snape hít vào một hơi liền cứ như vậy cúi đầu hôn lên.
Ngu Đạt kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.
Cái hôn này cũng không ôn nhu, thậm chí còn có chút thô bạo. Bàn tay to của Snape đè lại ót của Ngu Đạt, môi dùng sức ma sát cánh môi Ngu Đạt.
Ngu Đạt “Ngô” hừ một tiếng, ngược lại không đẩy ra hắn, tương phản cậu do dự một chút ôm lấy bả vai Snape, đứng vững vàng thân thể của chính mình. Snape lấy cái tay còn lại nguyên vẹn hướng Ngu Đạt thể hiện khống chế dục của hắn, hắn vươn ra cánh tay đem Ngu Đạt chặt chẽ vây quanh.
Ánh mắt Ngu Đạt đóng lại, bắt đầu đáp lại hắn.
Có Ngu Đạt đáp lại, cái hôn này rốt cục bắt đầu trở nên ôn nhu, Snape nghiêng đầu, thay đổi một cái góc độ chà đạp đôi môi mềm mại của Ngu Đạt.
Phát triển ngoài ý muốn này là Ngu Đạt nằm mơ cũng không nghĩ tới, cho nên cậu càng thêm mơ màng.
Snape dùng đôi môi ngậm môi dưới của Ngu Đạt đùng sức hút, hô hấp ồ ồ của xoang mũi đều quanh quẩn trên mặt của cậu.
Tay Ngu Đạt không tự chủ được hướng cổ Snape di động, ngón tay mở ra gắt gao nắm chặt tóc của hắn.
Ngu Đạt kích động làm cho Snape tim đập nhanh hơn, động tác trở nên hung ác.
Đối đãi lúc mềm nhẹ lúc thô bạo này làm cho Ngu Đạt triệt để mất hồn, chân bắt đầu nhũn ra.
Cậu hừ một tiếng, thở không nổi mở ra miệng, bị Snape bắt lấy thời cơ tiến thêm một bước công phá.
Chưa từng trải qua loại chuyện làm cho người ta mặt đỏ tim đập này, Ngu Đạt chỉ có thể ôm chặt Snape, không để cho mình quá mức dọa người.
Tác phong làm việc của Snape luôn luôn cường ngạnh, mà ngay cả hôn môi cũng giống như vậy, hoàn toàn không cấp Ngu Đạt một chút cơ hội, chỉ có thể bị động đi theo miệng lưỡi của hắn khởi vũ.
Chờ đến khi Snape từ cánh môi của Ngu Đạt rời đi, đôi môi của Ngu Đạt đã hoàn toàn sưng đỏ, mang theo vẻ ướt át.
Snape nhìn Ngu Đạt nhắm mắt lại, trên mặt đỏ ửng không ngừng thở gấp, có chút cảm giác mờ mịt.
Chờ đến khi lý trí của hắn chậm rãi thu hồi, lông mày của hắn nhíu lại.
Hắn đứng thẳng thân thể, kéo hai tay của Ngu Đạt ra, vươn ra hai tay của mình ấn bờ vai của cậu làm cho cậu cùng chính mình kéo rớt ra một chút khoảng cách.
Ngu Đạt không hiểu nổi mở to mắt nhìn hắn.
Snape sầm mặt, đối với Ngu Đạt nói như đinh chém sắt: “Cậu say!”
Cái gì? Ngu Đạt mờ mịt nhìn hắn.
Miệng của cậu đóng mở một chút, thanh âm khàn khàn nói: “Em không có say.”
Cậu thật sự không có đạt tới mức say, ý thức đều rất thanh tỉnh, huống chi qua một đoạn thời gian như vậy, trạng thái say rượu của cậu cũng hoàn toàn biến mất.
Snape vươn tay nắm cằm của cậu, làm cho cậu nhìn hai mắt của mình, khẩu khí chân thật đáng tin nói: “Cậu quả thật say, hiểu chưa?”
Ngu Đạt nhìn thấy sự kiên định trong mắt của cậu, chậm rãi ý thức được, ý của Snape khi nói tới cái này.
“Ý của ngài là vừa rồi em say, sự tình gì đều không phát sinh, đây đều là lỗi giác của em sao?” Ngu Đạt thanh âm không xong nói.
Snape kéo khóe miệng, không thừa nhận cũng không có phủ nhận.
Máu của Ngu Đạt vốn là bởi vì nụ hôn này mà trở nên hưng phấn rốt cục cũng chậm rãi bình tĩnh lại.
Snape buông ra Ngu Đạt, nhìn thoáng qua dấu vết do bị hắn nắm trên cằm của Ngu Đạt, biệt mở nói: “Thời gian không còn sớm cậu trở về đi.”
Ngu Đạt che đầu, làm cho Snape dao động một chút, sau đó hắn củng cố lại tâm tình của mình, rời đi văn phòng đi về phía phòng ngủ của hắn.
Ngu Đạt nhìn Snape thân ảnh biến mất tại phía sau cửa, hắn ngã ngồi tại tay vịn ghế.
Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Snape vì cái gì hôn cậu, vừa muốn phủ nhận hết thảy.