• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngu Đạt thành anh hùng, Nhật Báo Tiên Tri liên tiếp mấy ngày đều đăng báo ca ngợi công đức của cậu. ở thời cuộc nguy hiểm như thế này, dĩ nhiên lại có một phù thủy Hội Phượng Hoàng một mình anh dũng đối mặt với người bí ẩn và thủ hạ của hắn, tuy rằng cuối cùng vinh quang hi sinh, thế nhưng cậu đã đánh gục tổng cộng mười ba tên Thực Tử Đồ bao quat tên người sói nổi tiếng xấu xa Fenrir Greyback.

Con số này một khi đưa thì có tính cổ vũ rất lớn đối với nhóm phù thủy đang hoảng loạn ở Anh quốc.

Danh vọng của Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật mới cũng nhanh chóng tăng lên, tuy người này cũng không phải là một Thần sáng những vẫn để độ hot của bộ trưởng mới nhậm chức lúc lâm nguy này tăng cao.

Cho dù là như vậy, tên gia hỏa này cũng không có vì rất nhiều điểm đáng ngờ trên người Ngu Đạt mà buông tha Dumbledore.

Ông chủ quán bar may mắn thừa dịp Ngu Đạt cùng Voldermort chiến đấu ác liệt liền tìm cách chạy trốn tuy cảm thán sự cường đại của Ngu Đạt những hắn cũng không có nghĩa vụ thay người đã chết bảo đảm bí mật.

Các loại phép thuật kì lạ của cậu, hoàn toàn không giống hệ thống phép thuật của phù thủy, đều bị vị ông chủ này bán cho Rufus Scrimgeour.

Ngu Đạt là thành viên Hội Phượng Hoàng, là người của Dumbledore, vị bộ trưởng này tuy ở mức độ dối phó với Voldermort rất chuyên nghiệp những hắn đối với Dumbledore là một thái độ không tín nhiệm cùng hoài nghi.

Dumbledore vì mất đi một thanh niên ưu tú thiện lương mà đau xót nhưng vẫn cố gắng cùng Rufus Scrimgeour cực lực đọ sức, bảo vệ Ngu Đạt không bị người nghi vấn.

Nhưng là, này thì có gì quan trọng đâu? Snape cười gằn.

Dù sao người kia cũng đã không ở, đối với cậu danh tiếng chẳng có tác dụng gì cả, cậu đã không thể dùng tới. Trong lòng Snape từng trận đau đớn, móng tay đam sâu vào trong lòng bàn tay.

Hắn cắn răng, trừng hai mắt, cực lực không để cho mình bày ra vẻ mặt yếu đuối trước địa phương có nhiều người này.

Snape xuyên thấu qua khe hở giữa những người đứng phía trước, nhìn kĩ quan tài mà Ngu Đạt đang nằm, yên lặng nhìn nó bị đặt trong nghĩa địa.

Ngày hôm nay là ngày tiễn đưa vị anh hùng này, thật giống như là trong nháy mắt mọi người đã quên mất uy hiếp của người bí ẩn, chen chúc mà tới lễ tang của Ngu Đạt.

Snape nhìn kĩ hoa hồng trắng nở rộ trên nắp quan tài, tinh thần bỗng dưng trở nên hoảng hốt.

Hắn biết hắn không nên như vậy, hắn biết hắn hẳn là lúc nào cũng phải duy trì cảnh giác, nhưng là hắn không khống chế được chính mình.

Snape đối với Ngu Đạt không phải là không có tình cảm, chỉ có điều là hắn vẫn giấu đi, kiềm chế, không để cho mọi người nhận ra được một chút dị thường nào. Hắn cho rằng mình tùy thời đều có nguy cơ phải đối mặt với cái chết, nhưng chưa từng nghĩ tới Ngu Đạt sẽ ra đi trước hắn.

Chính vì vậy, một ngày kia Dumbledore biểu hiện nghiêm nghị đem hắn từ trong lớp học gọi đi, một chút linh cảm dị thường hắn cũng không cảm giác được. Vì lẽ đó vào thời điểm nghe thấy cái tin tức dữ kia, đả kích mà hắn phải chịu cũng dị thường to lớn.

Hắn giống như là bị điên mà chạy ra trường học, không nghe thấy tiếng Dumbledore ở phía sau đang la lên.

Hắn thở hồng hộc chạy đến lầu hai của quán bar Đầu Heo, Aberforth mặt cứng lại chỉ vào gian phòng duy nhất mở cửa ra.

Chân của Snape thật giống như mọc rễ trên sàn nhà, tư tưởng của hắn đang điên cuồng kêu gào, không chịu tin đay là sự thực.

Lại một lần, lại một lần mất đi….

Hắn cắn răng, lại một lần hắn bị tử vong cướp đi người mà hắn yêu thương.

Dumbledore xuất hiện ở lầu hai, tiếng thở dài của ông thật giống như roi đánh trên người của hắn, Snape cất bước đi vào trong căn phòng kia.

Vẻ mặt Ngu Đạt rất bình tĩnh, trái ngược với những vết thương trên mặt của cậu và bộ quần báo dơ bẩn xộc xệch vì chiến đấu.

Snape chưa từng nhìn thấy cậu ăn mặc trang phục hoa lệ như thế này, hắn nhìn không chớp mắt vào cậu, không phải xem y phục của cậu, mà là nhìn khuôn mặt sẽ không bao giờ mở mắt ra nữa kia.

Loạng choạng đi tới giường mà Ngu Đạt đang nằm, hắn đưa tay ra, xoa xoa khuôn mặt của cậu, nhưng chỉ thấy lạnh lẽo.

Nước mặt của hắn đột nhiên chảy ra, một giọt một giọt rơi xuống mặt Ngu Đạt.

Dumbledore thở dài một tiếng, đi tới muốn đè lại bờ vai của hắn lại bị Snape chặn lại bỏ ra.

Hắn đột nhiên bi thương gầm nhẹ một tiếng, sau đó từng tiếng từng tiếng kêu tên của Ngu Đạt.

Dumbledore xem quên rồi sinh tử, trong cuộc chiến này ra đi rất nhiều người, thế nhưng mỗi một lần nhìn thấy cảnh tượng như thế này trong lòng ông vẫn không dễ chịu.

“Severus, ta rất xin lỗi, ta biết ngươi phi thường khổ sở…” Dumbledore thấp giọng nói rằng” nhưng là ngươi không thể ở đây lâu, đã có người đem chuyện này báo cáo cho Bộ Pháp Thuật, rất nhanh sẽ có Thần sáng đến đem Ngu Đạt đi.”

Snape ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn ông, cho dù trên mặt của hắn mang theo nước mặt nưng vẫn mang một khí thế hung ác:” Tại sao?!”

Dumbledore không đành lòng nói rằng:” Bởi vì Y Đạt là chết bởi thần chú lấy mạng, chuyện này nhất định Thần sáng sẽ nhúng tay. Chúng ta phải nhanh chóng đem y phục trên người Y Đạt đổi lại, ngươi không muốn bởi vì những thứ này mà Ngu Đạt dù chết rồi mà vẫn không được yên ổn chứ?”

Snape đương nhiên không muốn, rất nhanh, hai người liên đem quần áo bên người Ngu Đạt cởi ra, cho cậu đổi một bộ áo choàng phổ thông của phù thủy.

Mặc kệ Snape không cam lòng đến thế nào, Dumbledore vẫn là đem hắn kéo tới một căn phòng khác, nghe Aberforth ứng phó với những Thần sáng đến đây, để họ đem thi thể Ngu Đạt đi.

Người bình thường là không có quyền xử lý thi thể chết oan, chuyện như vậy Thần sáng nhất định sẽ tham gia, bởi vì họ còn muốn xác nhận đây có phải là do hắc phù thủy làm ra hay không.

Sau đó Snape cũng không gặp Ngu Đạt, cho tới lễ tang hôm nay.

Mặt Snape không hề có cảm xúc, ánh mắt trống rỗng nhìn kĩ phía trước, mọi người lướt qua hắn tiến lại gần chu vi của nghĩa địa.

Thần sáng rất nhanh điều tra ra kết quả, Ngu Đạt ở quán bar dưới đất gặp phải Thực Tử Đồ, còn cùng Voldermort đại chiến một hồi.

Lửa giận của cừu hận trong lòng hắn bốc lên, nếu như không phải Dumbledore cực lực khuyên bảo, Snape thật hận không thể ở vào thời điểm Voldermort triệu tập hắn giết chết hắn ta.

Hắn không thể kích động, bằng không sẽ không thể báo thù vì Ngu Đạt được, muốn đem hết thảy hồn khí của Voldermort tiêu diệt, không giữ lại một cái nào, cuối cùng hắn sẽ tự tay giết chết Voldermort!

Trong lòng Snape hoàn toàn lạnh lẽo, cuối cùng sâu sắc liếc nhìn địa phương mai táng Ngu Đạt, xoay người rời đi.

Ngày qua ngày, hắn càng ngày càng thấy mình như là một xác chết di động, thời điểm đau khổ đến mức tận cùng sẽ mất đi cảm giác. Snape máy móc đi dạy, không có trào phúng, không có trừ điểm, trái lại lại để học sinh trong trường càng thêm sợ hãi.

Rốt cục, Voldermort triệu tập hắn.

Snape mặt không hề cảm xúc nhìn mặt của Voldermort, hắn lần này tới là vì thương tổn do Ngu Đạt tạo thành. Nếu không phải hắn ta bó tay đối với thương tổn hệ thần thánh của Ngu Đạt, Voldermort sẽ không thể triệu tập tên gián điệp càng ngày càng khiến hắn hoài nghi này.

Bởi vì Ngu Đạt bày ra phương thức chiến đấu cùng ma pháp thần bí mà cường đại, muốn nói Snape không biết một chút nào, Voldermort không tin.

Bế quan bí thuật của Snape tương đối tốt, hắn phi thường bình tĩnh đối với nghi vấn của Voldermort, hành động biểu hiện ra sự kinh hoảng và sự trung thành tuyệt đối với Voldermort.

Dumbledore là người đa nghi như thế nào, chuyện này quả thật không cần Snape nói tới, Voldermort chính mình nghiến răng nghiến lợi chỉ có thể phẫn nộ trong lòng.

Snape ở trước mặt Hắc Ma Vương vẫn không biểu hiện ra sự quan tâm kĩ càng đối với Ngu Đạt, điều này làm cho Voldermort càng tức giận. Ngu Đạt vẫn theo Hội Phượng Hoàng hoạt động bên ngoài, càng để Snape lấy làm lý do, công tác của hắn là ở trong trường học, dù sao cũng ít tiếp xúc với những thành viên hoạt động bên ngoài này, chỉ cần những người kia đem Ngu Đạt làm đòn sát thủ bảo mật, Snape không biết cũng hợp lý.

Dù sao không phải tất cả những thành viên trong Hội Phượng Hoàng đều biết bí mật Ngu Đạt đến từ một thế giới khác, coi như là có một ngày Voldermort bắt được một người khác trong Hội Phượng Hoàng để tra hỏi, cũng sẽ có đáp án giống vậy. Snape lạnh lùng nghĩ.

Voldermort đương nhiên sẽ không buông tha cho Snape dễ dàng như vậy, dằn vặt đối với Snape lúc này ngược lại không phải là rất thống khổ.

Snape nằm trên mặt đất, chậm rãi hô hấp, hắn đối với loại trừng phạt này đã vô cùng có kinh nghiệm đương nhiên sẽ biết nói như thế nào để cho mình lại một lần nữa nhanh chóng hoạt động tứ chi.

REVIEW 82

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK