Mặc dù họ không biết mục đích thật sự Hoa Lan đến tận nhà của mình để làm gì. Nhưng chắc chắn một điều rằng, đó không phải là điều tốt. Có khi nó là một tai hoạ lớn khó mà có thể tránh khỏi.
Hoa Lan không còn là một làn khói đen nữa mà đã hiện nguyên hình đứng cạnh ngay Ngọc Linh. Hoa Lan cười nhếch mép rồi nói.
- Chắc các ngươi cũng biết, đây là đứa con gái thân yêu và duy nhất của ta.
Mọi người nghe Hoa Lan nói vậy thì không hề ngạc nhiên lắm, đúng như mọi người đã dự đoán từ trước rồi.
- Vậy chắc các ngươi không biết, ta cử con gái thân yêu của ta đến căn nhà này một thời gian để làm gì rồi.
Chú Mây mặc kệ những lời Hoa Lan nói, tức giận nói.
- Ta không quan tâm, các ngươi mau biến khỏi đây ngay.
- Khoan đã nào, cái gì cũng phải từ từ. Trước khi đi, ta muốn nói với các ngươi một điều.
Ông Baram nghe vậy thì có linh cảm chẳng lành, liền lên tiếng.
- Nói mau.
- Sắp tới, ta và con gái cùng những cánh tay thân cận nhất sẽ quay lại thế giới phép thuật và gieo rắc nỗi sợ kinh hoàng xuống khắp mọi nơi trên thế giới phép thuật. Nỗi sợ kinh hoang ấy mang tên Hoà Bình Vĩnh Cữu.
Mọi người nghe vậy thì ngạc nhiên. Hoà bình vĩnh cữu là một thứ vũ khí phép thuật lợi hại của Hoa Lan do chính cô ta tạo ra nhưng vẫn chưa thực hiện được. Cần phải có máu của nhà phép thuật mang dòng máu của cả phái Ma Nữ lẫn phái Nguyên Lão. Chính xác hơn đó chính là máu của Hoa Hồng.
Nhưng Hoa Lan đã lấy được máu Hoa Hồng rồi à? Sao mọi người vẫn không hay chút gì về điều đó. Bỗng một thứ gì đó xẹt ngang qua đầu ông Baram. Ông Baram liền lên tiếng.
- Yeye, Chini, mau chạy vào phòng xem Hoa Hồng thế nào rồi.
Nãy giờ xảy ra chấn động ở ngoài phòng khách, Hoa Hồng ở trong phòng không thể nào không biết được chuyện gì sẽ diễn ra. Yeye và Chini liền chạy vào trong phòng xem.
- Ông ơi, chị Hoa Hồng bất tỉnh trong phòng rồi.
Ông Baram và mọi người nghe vậy thì ngạc nhiên nhìn Hoa Lan và Ngọc Linh. Chả lẽ cả hai đều đã lấy được máu của Hoa Hồng. Hèn gì cô ta tự tin đến như vậy.
Nhưng chuyện này thật sự không tốt chút nào. Nếu như những điều Hoa Lan nói là sự thật, Hoa Lan sẽ trở về thế giới phép thuật. Thì có lẽ thế giới phép thuật sẽ càng rơi vào khủng hoảng thật sự.
- Vậy còn virut ma thuật ngươi đã gieo rắc xuống thế giới con người. Tình hình đang rất căn thẳng, ngươi tính để chuyện này xảy ra đến khi nào? Nếu ngươi không giao ra thuốc giải, thời gian sắp tới đây, thế giới con người sẽ diệt vong hoàn toàn.
Hoa Lan nghe vậy thì cười to rồi nói.
- Diệt vong ư? Sẽ không bao giờ có chuyện đó. Sau khi giao rắc nỗi sợ kinh hoàng mang tên hoà bình vĩnh cữu lên thế giới phép thuật, tiếp theo đó sẽ là thế giới loài người.
Chú Mây tức giận nói.
- Hoà bình vĩnh cữu thật sự là cái thứ gì chứ? Sống yên ổn sẽ không tốt hay sao?
- Các ngươi thì hiểu gì chứ nhưng nhà phép thuật vô dụng, yên ổn ư? Không bao giờ có chuyện đó. Thế nào cả phái Ma Nữ lẫn phái Nguyên Lão các ngươi sẽ lại có chiến tranh, và người khổ nhất vẫn là lũ trẻ ngây thơ không biết gì.
Có lẽ mọi người vẫn còn nhớ rõ, Hoa Lan chính là một đứa trẻ của mấy ngàn năm trước đã phải chịu ảnh hưởng lớn do chiến tranh của phái Ma Nữ lẫn phái Nguyên Lão trên thế giới phép thuật. Từ đó, Hoa Lan đã tu luyện cho mình, và bây giờ cô ta đã trở thành người có sức ảnh hưởng vô cùng lớn đến thế giới con người lẫn thế giới phép thuật.
Mục đích của Hoa Lan, mọi người có lẽ đã nắm được. Nhưng sống dưới sự hoà bình vĩnh cữu mà Hoa Lan nhắc tới, chắc chắn sẽ không được yên ổn và thoải mái bằng cái gọi là hoà bình do chính chúng ta tự tạo ra từ những điều đơn giản và bình dị hằng ngày.
Hoa Lan có lẽ chưa từng sống cuộc sống như thế và chưa từng nghĩ cuộc sống này như thế nào?
Danh Sách Chương: