Phải...
Trong đầu Lâm Gia Ca lại so sánh Tiểu Khủng Long với Bánh Bao Mềm một lần nữa.
Một người thì có timeline wechat toàn là thức ăn, một người thì hát cũng hát những bài liên quan đến ăn uống, dù có được tỏ tình, đang từ chối người ta đi chăng nữa, cũng dày mặt hỏi còn ăn tiếp được không...
Thật giống như... hai người như có thể nuốt cả thế giới vậy... không ai thua ai...
Nhưng mà... hình như hai người lại rất khác nhau...
Bánh Bao Mềm rất đẹp, là vẻ đẹp ngọt ngào thanh khiết...
Còn Tiểu Khủng Long thì... lại gợi nhớ cho anh bộ phim về công viên kỷ Jura...
Anh lắc đầu, bỏ những hình ảnh về loài động vật thời tiền sử đó qua một bên, vừa tiếp tục nghĩ...
Tiểu Khủng Long tính cách tốt hơn, đơn giản, thẳng thắn, cũng không lập dị hay giả tạo, làm cho người ta có cảm giác yên tâm thoải mái.
- - -
- Cũng đúng, đối với những người cấp thấp này, thật sự có thể sẽ trốn lắm.
Những người cấp thấp này...
Thời Dao nhìn chằm chằm mấy chữ này, bỗng nhiên hối hận vì mình đã tán dương con người "cấp mém cao" kia...
Như vầy giống như lần đầu tiên cô bị anh chọc giận ấy.
Khó trách bình thường anh không muốn nói chuyện, vì anh sợ bản thân vừa mở miệng ra sẽ bị mọi người biết anh "cấp cao" ấy.
Thời Dao lựa chọn im lặng, bắt đầu chuyên tâm ăn ô mai.
Ăn một lúc, Thời Dao vô tình lướt lên những tin nhắn mà cô đã gửi cho [111111] cách đây một tuần.
Bây giờ anh cũng không để bụng chuyện đó nữa, nên cô có thể mượn cơ hội này xin lỗi anh, coi như chuyện gì đã qua thì cứ cho qua, để cô không còn cảm thấy áy náy nữa.
Nghĩ vậy, Thời Dao liền cầm điện thoại di động lên, bắt đầu nghĩ nên nói như thế nào.
- Có chuyện này, em phải giải thích với anh một chút, tuần trước, em không cố ý nói như vậy đâu. Chỉ là do tình huống lúc đó cấp bách, cho nên em mới lỡ lời. Nhưng dù là tình huống nào đi chăng nữa, nói như vậy cũng là em không đúng, cho nên, xin lỗi anh!
- - -
Lâm Gia Ca đang chìm trong suy nghĩ của mình, lại bị âm báo tin nhắn làm cho hoàn hồn, liếc mắt nhìn màn hình, là tin nhắn của [Dao Hề thích ăn Ice Cream] gửi tới, anh đọc xong liền sửng sốt một chút, sau đó mới nhớ ra là cô đang nói chuyện tuần trước cô mắng anh là người xấu...
Vẻ mặt của Lâm Gia Ca nhất thời không được tự nhiên cho lắm.
Kỳ thực, tuần trước khi cô hỏi anh có rảnh không muốn nói chuyện với anh, anh đã muốn trả lời...
Nhưng mà nhớ đến những câu nói kia, anh có chút khó ưa, nên mới xóa những chữ vừa mới gõ, lựa chọn im lặng.
Đã một tuần trôi qua, anh vốn mặc định rằng chuyện này đã trở thành dĩ vãng rồi, không ngờ Tiểu Khủng Long lại là một người chấp nhất như thế.
Có điều, một cô bé làm sai nói xin lỗi với người lớn, anh cũng không cần phải "khó ưa" người ta nữa.
Tốc độ gõ tin nhắn trả lời của Lâm Gia Ca rất nhanh:
- Chuyện đã qua, tôi cũng đã sớm quên từ lâu rồi.
- - -
Thời Dao nhìn thấy tin nhắn của [111111] như vậy, cảm thấy rất chân thật.
Nhưng mà cô cũng phải giải thích một chút:
- Nhưng thật sự là em chỉ có 40kg, hơn nữa em cao 1m65, không phải 1m4 đâu... Em cũng rất linh hoạt, không phải mập đến nỗi đi đứng không nổi, em nói cho anh biết, em nhảy cao rất tốt nha, hội thao cấp ba em còn được giải nhất toàn trường đó.
- - -
Lâm Gia Ca đang uống nước nhìn thấy những tin nhắn của [Dao Hề thích ăn Ice Cream] như vậy liền không nhịn được mà phun ra ngoài.
Tiểu Khủng Long có cần phải đáng yêu đến vậy không a?
Phải giải thích cho anh như vậy mới chịu à??