• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Angell? Thượng Long?”
Mái tóc bạch kim như thể đang tỏa sáng dịu dàng, đôi mắt xanh biếc và dáng người gọn gàng.

Sự hoàn hảo đến từng chi tiết trên cơ thể khiến cô trong như một thiên thần thật sự vậy.
Váy áo trắng tinh tươm, một chiếc vương miện màu bạc óng ánh lơ lửng trên đầu Angell cũng dường như đang tỏa sáng rực rỡ vậy.
Phục Hy có chút giật mình, cô bất giác lùi về sau vài bước.

Nhưng cũng rất nhanh liếc nhìn về phía người đang đứng cạnh Angell, là Lauriel.
Tuy rằng hiện tại nàng đang có danh xưng khác, nhưng Phục Hy là người đã từng quen biết Lauriel nên dĩ nhiên sẽ sử dụng tên cũ để gọi nàng.

Và Phục Hy cũng là một trong những người không hề quan tâm đến chuyện xảy ra vào ngàn năm trước, mặc dù lúc đó cô cũng khá nhỏ.
“Hàn Tư Không? Là ngươi?”
Lauriel giật mình trong chốc lát và nhanh chân lướt thẳng về phía bong bóng nước, nàng vuốt nhẹ lên màn bóng và thấy Hàn Tư Không đang ngồi đó, mỉm cười gượng gạo.
Như thể đứa con vừa trốn đi chơi nhưng lại bị mẹ mình bắt gặp vậy.
Hàn Tư Không hiện tại cũng đang có tâm trạng khá rối bời.
Chẳng ai ngờ được hắc tinh lại vô tình dịch chuyển cậu đến Eilrine cơ chứ?
Cũng may là cô gái phát hiện cậu đã nhanh tay dùng bong bóng nước bảo hộ, nếu không có lẽ Hàn Tư Không đúng thật là đã đầu thai mấy kiếp rồi.
“Hầy...”
Lauriel thở dài một hơi, nàng vịn một tay lên trán và nhắm chặt đôi mắt tím pha lê của mình lại.
Chuyện này, rắc rối rồi.
Không nói đến việc Hàn Tư Không là con người bị dịch chuyển đến Eilrine, chỉ việc có mặt Angell ở đây cũng là một sự tình rất khó giải quyết rồi.
Tứ Thượng Long – Eilrine Angell.
Bán nhân về cơ bản đều có rất nhiều thành kiến với các chủng tộc khác, và cụ thể là tộc Eilrine hùng mạnh.


Họ rất để tâm đến huyết mạch và thường xuyên có xu hướng coi thường những chủng tộc yếu đuối, ở đây chỉ nhân loại.
Rất đen đủi Hàn Tư Không lại gặp ngay một Eilrine thuần là Angell, khả năng cao là hắn sẽ biến mất một cách rất nhanh chóng.
“Con người à?”
Angell cười nhẹ, một cái phủi tay vung lên và bầu trời ngay lập tức chuyển thành ban đêm.
Thao túng thời không!
Thay đổi không gian và thời gian của một khu vực nhất định!
Đó là một trong những kỹ năng mạnh mẽ của Angell, và cô thường xuyên dùng nó một cách tuỳ hứng.
“Chị Angell?”
Lauriel nhìn về gương mặt vẫn đang mang theo nét tươi cười của Angell, nàng bỗng run nhẹ trong tim và sống lưng bỗng chốc lạnh đi trông thấy.
Tách!
Búng tay một nhịp, Angell giải phóng Hàn Tư Không ra khỏi bóng nước và khiến cậu rơi thẳng xuống nền đất.
Phụt!
Hàn Tư Không ngay lập tức phun máu từ toàn bộ các lỗ chân lông trên người, cậu có cảm giác bản thân mình giống như trái cây đang bị ép đến cạn khô vậy.
Năng lượng tự nhiên ở Eilrine thực sự là quá khả năng chịu đựng của con người, ngay cả khi Hàn Tư Không là tu tiên giả Trí nhân cảnh đỉnh phong cũng hoàn toàn không có sức chống cự lại chút nào cả.
“Chị Angell!”
“Không sao.”
Lauriel có chút giật mình và la lên, đây có lẽ là một trong những lần rất hiếm hoi mà nàng bộc lộ cảm xúc của mình ra ngoài.
Trái lại, Angell đang nhìn Hàn Tư Không với ánh mắt mang đầy sự hứng thú, khoé miệng cô như thể đang cười một cách vui vẻ vậy.
“Khặc!”
Hàn Tư Không cảm nhận được sự dao động từ Tâm niệm của mình, cậu siết chặt ngực lại và nghiến răng mạnh vào nhau.
Không thể mất kiểm soát!
Dù đau đớn là thế, cơ thể đang bị nghiền ép đến thế.


Hàn Tư Không vẫn phải cố gắng kiểm soát cho bằng được Hỗn Độn Chân Tâm, nếu hắc tinh lần nữa xuất hiện tại đây, nó có thể thôn phệ gần như mọi thứ.
“Được rồi!”
Angell nói khẽ, bầu trời lần nữa trở nên sáng bừng và ánh nắng chói chang lại xuất hiện trở lại.
Hàn Tư Không cảm thấy nhẹ người, một vòng sáng như hào quang đang bao bọc lấy thân thể cậu.

Sự đau đớn và cảm giác bị nghiền ép cũng đã hoàn toàn biến mất.
“Tên anh là gì?”
Angell hỏi, cô lấy từ hư không ra một thanh kẹo ngọt và cắn mạnh một miếng lớn.
“Hirio.”
Hàn Tư Không chắc chắn sẽ sử dụng tên thật của mình, dù sao thì danh xưng Hàn Tư Không cũng không phải dễ phát âm cho lắm.

Cũng khá may mắn khi những người Eilrine cũng sử dụng ngôn ngữ Serbia như cậu.
“Là do một loại thiết lập của nơi đây.”
Phục Hy lẩm bẩm, cô hoàn toàn có thể hiểu Hàn Tư Không đang nghĩ gì trong đầu.

Dù sao thì chuyên môn của cô ngoại trừ thuỷ ma pháp còn có đọc vị người khác.

Đó cũng là chuyên ngành mà cô rất thích.
Về cơ bản, Eilrine nơi đây hoàn toàn không có khái niệm ngôn ngữ đặc thù.

Bởi vì một loại “Chúc phúc” từ những Cựu Thần thời thượng cổ.

Phong ngôn chúc phúc!
Đó là một dạng chúc phúc cho toàn bộ cư dân Eilrine có thể hiểu nhau mà không cần phải học ngôn ngữ của từng loài, điều này cũng áp dụng cho những loài không nằm trong phạm vi Eilrine như nhân loại chẳng hạn.
Đây là lý do chính mà Lauriel hay Tomori, cùng Angell có thể trò chuyện với Hàn Tư Không một cách rất dễ dàng.
“Tại sao anh lại có thể vào nơi đây được? Anh là con người.”
Angell vừa nhai kẹo vừa nói, cái má cô căng phồng như một con sóc.

Nhìn qua chẳng cảm giác được đây chính là người đang nắm giữ danh hiệu Đệ nhất thiên sắc của Eilrine một tí nào.
“Tôi cũng không biết.”
Hàn Tư Không chưa có dự định nói về Hỗn Độn Chân Tâm, dù sao thì việc nó có thể dịch chuyển đến tận Eilrine cũng là quá hư ảo.
[Thông tin: Nhiệm vụ phụ - Trở về Nhân giới – Thời gian: 139 ngày]
[Thông tin: Nhiệm vụ phụ - Gặp lại Lâm Uyển Nhi – Thời gian: 12 ngày]
[Thông tin: Nhiệm vụ phụ - Thu thập Linh Hoả Kim Sí Điểu – Thời gian: 37 ngày]
Ba bảng thông báo hiện lên trước mắt, Hàn Tư Không vô thức cau mày lại.

Uyển Nhi thực sự đã bị mang lên Eilrine sao?
Dựa theo nhiệm vụ được đưa thì nàng có vẻ vẫn an toàn, và rõ ràng là nhiệm vụ cũng chỉ yêu cầu Hàn Tư Không gặp lại Uyển Nhi là xong.
Chỉ đơn giản như thế?
Hàn Tư Không im lặng một hồi lâu, cậu hướng mắt nhìn về phía bầu trời và bỗng dưng con ngươi mở rộng.
Hai mặt trời?
Không, là hai nửa của mặt trời.
Mặt trời to tròn đã bị cắt thành hai nửa, nó tuy nằm khá gần nhau nhưng vẫn như cũ là hai thể riêng biệt.

Hàn Tư Không cười cười trong lòng, nơi đây thật sự quá khó hiểu mà.
“Giờ chuyện này cần giải quyết thế nào đây.”
Người vừa lên tiếng là Lauriel, nàng vẫn đang vuốt mặt mình không ngừng.

Việc lần này thật sự nghiêm trọng, càng xui xẻo hơn khi đã bị một Thượng Long bắt gặp.

“Đưa anh ta trở về thôi, anh là con người thuần túy hay là dạng có sức mạnh?”
Angell đã từng nghe qua về phương thức tăng cường sức mạnh của nhân loại, nhưng cô đã nhanh chóng quên đi.

Và phương pháp đó thật ra cũng chẳng ảnh hưởng gì đến cô cho lắm.
“Có một chút, tôi hơn người bình thường.”
Hàn Tư Không cười trừ, Trí nhân cảnh đỉnh phong tuy không phải là yếu.

Nhưng áp lên so sánh với nơi toàn bán nhân như Eilrine thì thật sự là chẳng đáng nhắc đến.

Atthy cũng từng nói, chỉ khi tu tiên giả đạt đến Lý nhân cảnh giới thì mới có thể cùng so sánh với bán nhân cùng cấp độ.
Sau khi đạt Chân nhân cảnh thì sẽ bắt đầu vượt trội, và Tiên nhân sẽ hơn hẳn một bán nhân Level 10.
“Vậy thì vui nè.”
Angell cười lớn, cô lấy thêm một que kẹo mút và đưa cho Hàn Tư Không.
“Ta sẽ giúp ngươi trở về, nhưng là cần trao đổi.”
Cậu đưa tay nhận lấy que kẹo, gương mặt cũng trở nên bình thản hơn rất nhiều.

Chỉ cần có thể trở về Nhân giới, Hàn Tư Không sẽ đánh đổi.
Bởi vì nơi đó vẫn còn một người đang chờ cậu.
Vẫn còn những việc bản thân cậu chưa hoàn thành.
Vì lẽ đó, Hàn Tư Không phải trở về.
“Được!”
Lauriel nhìn sang Phục Hy, cả hai vô tình cười một cách gượng gạo.
Bản tính của Angell vẫn luôn là như thế, hoàn toàn chẳng thể đoán được.

Phục Hy tuy rằng rất khó chịu Thượng Long Đoàn, nhưng Angell thật sự rất thân cận với Tiên Tử Đoàn, cô có lẽ là thành viên duy nhất của Thượng Long Đoàn mang theo cảm giác gần gũi đến thế.
Cũng vì đó mà Phục Hy không có nhiều ác cảm với Tứ Thượng Long Angell hơn những người khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK